Mục lục
Âm Hôn Lúc Nửa Đêm - Mộ Hi Ngôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Không thể hiểu được sao lại thêm một tầng, nơi này là không thể ở nổi nữa!

Tôi cầm túi và Tiểu Tiểu ở mép giường lên, mở cửa muốn rời đi.

Mới mở cửa, một cổ âm khí lạnh đến xương từ ngoài cửa xông về phía tôi.

Cũng may tôi đã sớm chuẩn bị, chém trường kiếm trong tay xuống, không tổn thương đến nửa phần, nhưng tình hình ngoài phòng lại thay đổi.

Không còn là hành lang tối tăm cổ xưa lúc trước nữa, mà là một tầng hầm như nhà tù.

Trên tường có chuỗi vòng bằng sắt to bằng ngón tay, trên vòng sắt là xỏ một xích sắt, chỗ xích sắt khác trói ở trên người một thiếu nữ.

Nhưng bất ngờ đó là tình hình trong mơ của tôi!

Chỉ là trong nháy mắt xuất thần này, các âm linh trong phòng tôi đã đột phá lá bùa tôi dán ở trên TV.

Một con tiếp một con nữ quỷ huyết nhục mơ hồ từ trong TV bò ra, nhào về phía tôi.

Tiểu Tiểu vỗ cánh muốn phun lửa đốt, nhưng nghĩ tới vừa nãy tôi nói có chuyện muốn hỏi, lại hậm hực bay trở về trong lòng tôi.


Sức chiến đấu của những nữ quỷ này không cao, tốc độ lại rất nhanh.

Tôi mới rút kiếm giải quyết con thứ nhất, con thứ hai đã đứng ở trước mặt tôi, cách mặt tôi không đến một mét.

Tôi theo bản năng lui về phía sau, duy trì khoảng cách với nàng, lại không ngờ cửa phòng đột nhiên bị đóng lại.

Nữ quỷ kia như là cố ý ép tôi ra khỏi phòng.

Phía sau lại truyền đến một luồng âm khí sắc bén, tôi xoay người đánh tan âm khí bay đến, lúc lại xoay người lần nữa, cửa phòng đã biến mất.

Ha ha…

Cô cho rằng cô giấu cửa đi thì tôi sẽ không có biện pháp sao!

Tôi lui ra phía sau hai bước, vận linh lực, chém một kiếm xuống bức tường, kiếm thế làm không gian này rung nhẹ, trên tường chảy ra vết máu, lại không xuất hiện cánh cửa như trong tưởng tượng của tôi.

Ngược lại là các thiếu nữ bị xích sắt khóa chặt, giờ phút này mặt lộ ra vẻ thống khổ, như kiếm thế vừa rồi đều chém ở trên người các nàng vậy.

Mặc Hàn còn đang bế quan, không đến vạn bất đắc dĩ tôi không muốn làm phiền hắn. Dù sao, hắn đã làm quá nhiều vì tôi, không thể cái gì cũng đều để hắn làm.

Nếu không ra được, vậy giải quyết chuyện nơi này trước rồi lại nói.

Sờ lông mềm toàn thân của gà con đều dựng thẳng lên trong ngực, tôi rút kiếm đi về phía trước.

Nơi này tràn ngập oán khí đặc sệt, hẳn là một không gian do oán khí của quỷ chế tạo ra. Chỉ cần giải quyết ngọn nguồn oán khí nơi này, không gian quỷ hẳn là sẽ biến mất.

Nghĩ đến đây, đi tới bên người một thiếu nữ.



Sắc mặt của nàng tái nhợt, gầy trơ cả xương, vừa thấy chính là không có dinh dưỡng.

“Tôi nên giúp các cô như thế nào?” Tôi nhẹ giọng hỏi nàng.

Môi nàng giật giật, ngập ngừng cái gì đó, tôi không phân biệt rõ: “Cẩn thận cái gì?” Tôi hỏi nàng.

Đầu nàng vô lực rũ xuống.

Tôi có chút kỳ quái, nàng đã chết mà hóa quỷ, oán khí lại lớn như vậy, theo lý mà nói hẳn là có thể tránh thoát trói buộc của xích sắt, sao còn bị trói?

Tiểu Tiểu thấy tôi nhìn chằm chằm xích sắt kia, cũng vùng vẫy cánh nhỏ của nàng bay đến xích sắt nhìn một lát, sau đó nắm lên một xích sắt đặt ở trên tay tôi.

Xích sắt kia lạnh lẽo đến cực điểm, nếu không phải là hàn ý của Mặc Hàn bá đạo hơn, nếu mà tôi không sớm thích ứng với hàn ý của hắn, thì tuyệt đối sẽ ném xích sắt ra.

Chỗ lòng bàn tay truyền đến xúc cảm gồ ghề, tôi vốn tưởng rằng là rỉ sắt, dưới lặp lại vuốt ve, lại cảm thấy không giống.

Tầm nhìn rất tối, cho dù thị lực của tôi có tăng lên rất cao, nhưng vẫn không nhìn thấy.

Tôi nhìn về phía Tiểu Tiểu bên cạnh: “Ánh sáng.”

Đương đương đương! Mặt trời nhỏ online!

Mượn cả người Tiểu Tiểu phát ra ánh sáng, tôi nhìn thấy trên xích sắt lại khắc đầy phù chú và pháp trận cỡ nhỏ.

Mấy thứ này với người sống là vô dụng, nhưng những ma quỷ này lại rõ ràng là lúc còn sống đã bị dán lên những bùa chú này, nói cách khác, các nàng từ sống đến chết, đều bị bóc lột ở tập đoàn mại dâm kia!

Ngay cả người chết đều không buông tha, quả thật là vô sỉ đến cực điểm!

Tôi chém hai ba lần muốn chặt đứt xích sắt kia, kiếm phong mới đụng đến xích sắt, khuôn mặt của thiếu nữ lại vặn vẹo phun ra một ngụm máu.

Nàng đã là quỷ, nhổ ra máu cũng rất nhanh biến thành khí thể tiêu tán ở không trung.

Xem ra, xích sắt này đã dung hợp với hồn phách của nàng, nếu tôi phá hủy xích sắt kia, cũng tương đương với hồn thể của nàng bị tổn thương nặng.

Không đành lòng lại bất đắc dĩ, tôi đứng dậy.

Thiếu nữ chảy ra giọt huyết lệ, cầu cứu nhìn tôi, nàng mở miệng, vụng về phun ra lời nói rất nhỏ lại mơ hồ, lúc này tôi mới phát hiện, khoang miệng của nàng rỗng tuếch.

Những súc sinh đó cắt đầu lưỡi của nàng!

Mấy thiếu nữ bị khóa chung với nàng, cũng đều là có tình trạng thê thảm như vậy.

Nơi này là trung tâm của oán khí, nhưng lại không giải quyết được, tôi nhìn cửa tầng hầm, nắm chặt kiếm đi vào trong.

Đường đi vẫn rất tối tăm, vừa dựa tường, vừa nhìn mấy gian phòng đặt song song tối tăm.

“Cứu mạng —— người đâu —— không cần! Không cần —— người đâu!”



Đột nhiên, hành lang hẹp truyền đến tiếng cầu cứu khàn giọng kiệt lực của thiếu nữ.

Tôi và Tiểu Tiểu liếc nhau, gà con từ trong ngực tôi bay lên, lảo đảo lắc lư bay nhanh về phía trước, tôi vội vàng chạy theo.

Tiểu Tiểu bay đến trước một căn phòng rồi dừng lại, tôi dùng một chân đá văng cánh cửa kia, nhìn trên giường trong phòng đang có hai người đàn ông mạnh bạo hãm hiếp một cô gái.

Nhìn thấy tôi xông vào, ba người trong phòng đều sửng sốt, hai người đàn ông liếc nhau, bỏ qua cô gái trong tay, nở nụ cười dâm đãng đi về phía tôi.

“Cô bé lớn lên thật xinh đẹp, tới bồi anh em chúng tôi chơi đi!”

“Chơi em gái mày!” Tôi tức giận mắng một tiếng, ánh mắt bọn họ nhìn tôi thật ghê tởm, hai người đàn ông duỗi tay muốn bắt lấy tôi, tôi vung kiếm chém về phía tay của bọn họ, kiếm phong vừa lúc chém đứt đôi tay của bọn họ.

Đôi tay rơi xuống đất biến thành trong suốt biến mất không thấy, lúc này tôi mới phản ứng lại, thì ra hai người đàn ông này đã sớm là quỷ.

Hai nam quỷ bị chọc giận hiện vẻ âm trầm như quỷ, thét dài một tiếng hóa ra móng sắc, còn chưa đụng vào tôi, cơ thể béo nhỏ của Tiểu Tiểu dừng ở trước mặt bọn họ, bốc cháy lên một ngọn lửa lớn, ở trong kêu rên của bọn họ đốt bọn họ thành sạch sẽ.

“Làm tốt lắm.” Tôi tán dương sờ đầu Tiểu Tiểu, ôm nàng vào trong ngực.

Giờ phút này cô gái trong phòng đang cuộn tròn ở một bên, thấy các nam quỷ chết đi, lòng nàng còn sợ hãi nói lời cảm ơn với tôi: “Cảm, cảm ơn chị… Đã cứu em…”

Nàng cũng là quỷ.

Có một số quỷ trong không gian, quỷ sẽ lặp lại một chuyện trước khi làm bọn họ chết.

“Em biết đây là đâu không?” Tôi hỏi nàng.

Nàng sợ hãi gật đầu, sau khi thật cẩn thận đánh giá bốn phía, mới nói: “Là một địa điểm bí mật của Cuồng Long Bang…”

“Vậy em biết bọn họ ở chỗ này làm cái gì không?” Những lá bùa trên xích sắt đó, khiến tôi có một loại dự cảm không tốt.

Cô gái lắc đầu: “Em không biết… Em, em là bị bọn họ lừa gạt tới đây… Bọn họ nói dẫn em đi kiếm nhiều tiền… Em… Em không nghĩ tới sẽ là như thế này… Cầu xin chị cứu em! Cứu em!”

Trong túi tôi còn có mấy lá bùa có thể thu dụng âm linh, đến lúc đó có thể dẫn nàng đi ra ngoài tìm Lam Cảnh Nhuận siêu độ.

“Chị sẽ cố gắng”

Cô gái hiện ra vẻ cảm kích, âm khí nơi này lại không có dấu hiệu yếu đi.

Nghĩ đến đây, nhất định phải giải quyết đầu sỏ gây tội mới được.

“Em biết lão đại bọn họ ở nơi nào không?” Tôi hỏi cô gái.


Nàng sợ hãi gật đầu, chỉ về một phía bên ngoài: “Ở nơi đó, người đàn ông trên mặt có vết sẹo kia chính là…”


Chính là người đàn ông nắm tóc tôi đánh ở trên tường trong mơ kia!


Tôi không biết đó là ký ức của ai lại thành mộng của tôi, nhưng nếu hiện tại tôi cũng bị vây ở nơi này, vậy nhất định phải giải quyết người này mới được.


“Đi, chị dẫn em đi báo thù!” Tôi xoay người dẫn theo cô bé đi ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK