Mục lục
Nợ âm khó thoát (full cập nhật chương mới nhất) – Truyện ma Tác giả: Ngũ Đẩu Mễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trúc Tẩm Ngưng hiền lành gật đầu, lập tức xoay người, tiểu đội vừa rồi Quách Văn Hạo phái tới hiệp trợ cũng cần có người dẫn đầu, về vấn đề này tôi tin Trúc Tẩm Ngưng có lẽ phù hợp hơn tôi.

Bằng không, tôi đơn thân độc mã đi tìm hắn, không dám chắc sẽ giành được lợi thế.

Một lát sau, cô hồn ăn xong cơm, ngước đầu lên nhìn tôi, nhìn thấy ánh mắt yếu ớt lạnh lẽo đó, tôi cũng không quá sợ hãi.

- Tìm ta có việc gì?

Sau đó, tiếng nói sắc lạnh của cô hồn truyền ra từ trong cổ họng, nghe thôi cũng khiến đầu óc tê dại.

Sắc mặt tôi không thay đổi, đối diện với quỷ hồn, trầm giọng nói:

- Nhà ngươi vẫn còn nhớ mùi của kẻ mặc áo dài đen vừa rồi đúng không? Tìm được hắn, xong việc ta độ ngươi vào địa phủ.

Sau khi tôi nói xong, cô hồn trước mặt trong đáy mắt bỗng dâng lên niềm vui mừng tột cùng.

- Thật sao?

Tôi trịnh trọng gật đầu, chắc chắn nói:


- Tuyệt đối không nuốt lời.

- Được!

Cô hồn trực tiếp đồng ý, lúc này, Trúc Tẩm Ngưng đã quay trở về bên cạnh tôi, cô ta ghé vào tai tôi thì thầm đã tập hợp xong đội ngũ.

Tôi gật đầu, lên tiếng ra lệnh cho cô hồn dẫn đường, mà Trúc Tẩm Ngưng lái xe gán máy, chở tôi ngồi sau. Còn tám đội viên khác thì đều ngồi trên một chiếc xe ô tô, đi sát theo sau.

- Xuất phát đi!

Tôi ngồi sau lưng Trúc Tẩm Ngưng, cơ thể có chút không tự nhiên, dù sao thì nam nữ cũng thụ thụ bất thân, chính vào lúc tôi vừa nói xong, Trúc Tẩm Ngưng lên tiếng:

- Ôm vào eo, không ôm xuất phát thế nào?

Lời nói của Trúc Tẩm Ngưng khiến tôi hơi ngây ra, thôi đành vậy, trực tiếp thò tay ôm nhẹ vào eo của Trúc Tẩm Ngưng.

Khởi động xe máy xong, chúng tôi cũng bắt đầu xuất phát, cô hồn dẫn đường phía trước, để tránh xảy ra một số sự cố không đáng có, tôi mở thiên nhãn, đưa cô hồn vào trạng thái ẩn thân.

Như vậy Trúc Tẩm Ngưng và những đội viên đằng sau sẽ không nhìn thấy cô hồn, trên đường Trúc Tẩm Ngưng cũng hỏi tôi cô hồn đi đâu rồi? Tôi nói với cô ta vẫn dẫn đường ở đằng trước, chỉ có điều là do cô ta không nhìn thấy nữa mà thôi.

Càng đi, tôi càng phát hiện, phương hướng căn bản không phải ở khu phố phía nam, mà là một khu ngoại ô phía đông, cho nên phướng hướng lúc trước hắn tháo chạy chắc chắn chỉ là vì muốn đánh lừa tầm mắt của chúng tôi mà thôi.

Giữa đường nhất định đã thay đổi phương hướng, đi về khu ngoại ô phía đông, mà khi chúng tôi càng lúc càng tiến lại gần nơi đó, khoảng chừng nửa tiếng, đột nhiên cô hồn dừng lại, nói với tôi y cảm nhận được mùi của hắn còn cách đây không xa nữa.



Tôi cũng kêu Trúc Tẩm Ngưng dừng xe lại, Trúc Tẩm Ngưng không nói gì, không biết có phải vì cô ta tận mắt nhìn thấy tôi gọi cô hồn đến hay không, người con gái này đột nhiên trở lên ngoan ngoãn nghe lời, cũng không tranh cãi với tôi nữa.

- Sắp đến rồi, cô mau đi nói với các đội viên còn lại, tiếp theo đây phải đi bộ, tránh đánh rắn động cỏ.

Trúc Tẩm Ngưng gật đầu, trực tiếp đi ra sau sắp xếp, không lâu sau, Trúc Tẩm Ngưng quay lại, tôi gật đầu, tiếp tục tiến về phía trước.

Tốc độ lần này chậm hơn rất nhiều, cũng bởi muốn tránh phát ra tiếng, kinh động tới hắn ta, không lâu sau, chúng tôi đã nhìn thấy một ngôi nhà ngói cũ nát.

Trong nhà ngói, có một thứ ánh sáng yếu ớt truyền ra ngoài, mà lúc này, cô hồn chỉ về phía nhà ngói, nói với tôi, kẻ đó đang ở trong căn nhà này.

Nghe vậy lòng tôi trùng xuống, sau đó nói với Trúc Tẩm Ngưng bên cạnh, tôi nhìn thấy ánh mắt của cô ta trở lên cực kỳ nặng nề, sau đó bắt đầu dùng tay chỉ thị đội đặc cảnh tám người phía sau.

Chúng tôi chầm chậm tiến gần đến ngôi nhà ngói, mà khi đã đến gần xung quanh ngôi nhà, tám người cảnh sát cũng phân nhau ra, trốn vào xung quanh căn nhà.

Tôi và Trúc Tẩm Ngưng cũng trực tiếp trốn vào trong đám cỏ dại, Trúc Tẩm Ngưng giơ tay ra ám hiệu, lập tức có một quả bom khói bay vào trong nhà ngói.

Ngay tức khắc, một bóng hình màu đen bỗng nhiên lao ra khỏi căn nhà.

Sau đó, một âm thanh khàn khàn vang lên:

- Ồ, thật khiến tao đây có chút bất ngờ, đám khỉ con chúng mày, thế mà lại tìm thấy tao rồi.

Trong tiếng nói, đem theo sự đe dọa khiến người nghe sởn tóc gáy, còn xen lẫn chút sát ý, cả người tôi lập tức cảm thấy bất an.

- Khốn kiếp, lần này xem ông chạy đâu cho thoát?

Trúc Tẩm Ngưng trực tiếp đứng dậy, súng trong tay hướng về phía kẻ mặc áo dài đen, hành động của cô ta giống như một tín hiệu, những đặc cảnh khác đang trốn ở xung quanh cũng lập tức đứng dậy, súng trong tay đều hướng về vị trí của hắn.

Mặc dù lòng tôi vẫn có chút bất an, nhưng đối diện với mấy khẩu súng, tôi nghĩ hắn ta chắc cũng phải e dè chút ít?

- Thật là một đám nhóc thú vị.

Chính vào lúc này, kẻ mặc áo dài đen bỗng dưng lên tiếng, sau đó khi hắn vừa dứt lời, tôi nhìn thấy xung quanh người hắn, không ngờ đang toát ra một làn khí đen nồng nặc.

Làn khí đen khủng bố trực tiếp bao trùm cả người hắn vào trong, nhìn thấy việc trước mắt, đồng tử tôi co lại.

Trúc Tẩm Ngưng gần như không do dự, trực tiếp nổ súng, sau khi tiếng súng của cô ta vang lên, súng của những cảnh sát xung quanh cũng bắt đầu phát ra tiếng " pằng pằng!".

Mặc dù hắn ta bị nhiều súng đạn thế này công kích, nhưng không biết vì sao, tôi vẫn không cảm thấy vui mừng, giây tiếp theo, mắt tôi trợn lớn.

Một bóng hình màu đen xông ra khỏi làn khí đen, tốc độ bóng hình vô cùng nhanh, khi nhìn thấy bóng hình xông ra ngoài, tôi lập tức hô lớn:

- Cẩn thận!



Tiếng nói của tôi vang lên, tôi nhìn thấy bóng đen dừng lại sau lưng một cảnh sát không quá ba giây, cảnh sát đó đã trực tiếp nhũn người, đổ vật xuống dưới đất.

Chỉ với một khoảng thời gian ngắn như vậy, cảnh sát thứ hai cũng ngã xuống, nhìn thấy những sự việc đang xảy ra trước mắt, lòng tôi nghẹn lại, giây tiếp theo, một lá bùa liệt hỏa xuất hiện trong lòng bàn tay tôi.

Lầm bầm câu chú trong miệng, đồng thời, lá bùa cũng bay về phía bóng đen.

Tốc độ của lá bùa không chậm hơn súng, thậm chí còn khủng bố hơn, bùa liệt hỏa lập tức đập vào thân hình của bóng đen.

Ngọn lửa bốc lên, bao vây khắp người bóng đen, trên cơ thể bóng đen phát ra một luồng khí có mùi xác chết hôi thối khủng khiếp, trực tiếp dập tắt ngọn lửa đang bao quanh.

Mượn ánh lửa vừa rồi, tôi lại phát hiện,bóng đen đó không ngờ lại là một xác chết nữ, chứ không phải kẻ mặc áo dài đen, vừa rồi tấn công, chẳng qua chỉ là cỗ thi thể mà hắn đang nuôi mà thôi.

- Cẩn thận, hung thủ vẫn ở trong vòng khí đen kia.

Phát hiện điều đó, tôi vội vàng nhắc nhở mọi người, đồng thời lúc này, trong tay tôi cũng xuất hiện lá bùa liệt hỏa thứ hai, ném về phía âm khí nồng nặc kia.

Ngọn lửa trực tiếp bao vây bên ngoài luồng khí đen, từng tràng tiếng "xi xi xi" vang lên, âm khí trong nháy mắt đã bị bùa liệt hỏa đốt sạch sẽ.

Mà lúc này, kẻ mặc áo dài đen không ngờ đang nằm im thin thít dưới mặt đất.

Tôi bỗng dưng hiểu ra, hắn không thể chống lại được súng đạn, mà vừa rồi chỉ là đã nằm xuống dưới đất, trốn tránh sự công kích của súng đạn.

- Nếu đã đến, thì toàn bộ đều phải chết ở đây!

Kẻ mặc áo dài đen cong người đứng dậy, tiếng nói chói tai lại truyền tới, đồng thời vào lúc này, một tràng tiếng súng lại vang lên, nhưng mỗi một phát súng, kẻ mặc áo dài đen này đều có thể tránh được một cách dị thường.

Khi bóng đen trực tiếp xuất hiện trước mặt tôi, đồng tử co lại, không chút do dự đưa tay đẩy Trúc Tẩm Ngưng ra, hai lá bùa liệt hỏa ngay lập tức đập về phía hắn.

Khi ngọn lửa bốc cháy, cả người tôi cũng bị một luồng sức mạnh khủng bố ép bay văng ra sau.

Đồng thời, tôi cũng lên tiếng nói với Trúc Tẩm Ngưng và những cảnh sát viên khác:

- Mau chạy!

Bởi vì hắn nguy hiểm ngoài sức tưởng tượng của tôi, tiếp đó, khi thân người tôi vừa rơi xuống đất, bóng đen đã bổ nhào về phía tôi.


Dùng một khoảng thời gian ngắn nhất, hiện diện trước mắt tôi, sau đó một tiếng cười nhẹ vang lên:


- Nhãi con, không ngờ nhanh như thế, chúng ta lại gặp nhau rồi.


Trong giọng nói lần này, không còn vẻ sắc lạnh, rõ ràng đã khôi phục lại trạng thái bình thường, mà khi nghe thấy tiếng nói ấy, cả người tôi run lên.


Đây là, tiếng của Lão Thi Tượng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK