Mục lục
Nợ âm khó thoát (full cập nhật chương mới nhất) – Truyện ma Tác giả: Ngũ Đẩu Mễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng tôi, vang lên vô số câu hỏi, lập tức, tôi phát hiện, lúc trước, tôi đã khắc họa nét vẽ bùa Lôi Đình vô số lần trong đầu.

Cho nên tôi có thể khẳng định, phù văn tôi vẽ không có vấn đề gì cả, nhưng tại sao sét lại không truyền vào trong bùa?

Trong bùa mà không có sét, thì không phải bùa Lôi Đình rồi!

Nhưng đã thất bại liên tiếp hai lần, khiến tôi thậm chí không còn dám tiếp tục nữa, ông nội nhà nó nữa, lần nào thất bại, sét cũng đánh thẳng vào người tôi, cảm giác đó, thực sợ muốn chết.

Cho nên lần này tôi nhất định phải tìm ra rốt cuộc đã sai ở chỗ nào? Mà phải chắc chắn được sẽ thành công, thì mới có thể tiếp tục, cũng không thể tiếp tục lãng phí thời gian thế này, mỗi một lần thất bại, đều cách nhau gần nửa tiếng, thời gian như vậy căn bản là không đủ.

Nghĩ đến đây, lòng tôi bỗng dưng trở nên nặng trĩu, sau đó bắt đầu hồi tưởng lại tình hình lúc trước!

Muốn tìm ra nguyên nhân dẫn đến việc thất bại, nhưng rất lâu sau, tôi vẫn chưa phát hiện ra điều gì, cuối cùng, không biết làm sao, lắc lắc đầu, nếu đã không tìm ra nguyên nhân, vậy chỉ đành tiếp tục, bởi vì thất bại nhiều lần rồi, chỗ sai đương nhiên sẽ xuất hiện.


Tôi hít sâu một hơi, tiếp tục bắt đầu vẽ ba hàng phù văn, sau đó khi bút lông của tôi rơi xuống mặt giấy bùa, tôi nhìn thấy đầu ngón tay mình toát ra một tia sáng màu bạc, chui vào trong bút, trực tiếp truyền lên lá bùa.

Thấy vậy, cả người tôi ngây ra, có chút không hiểu rốt cuộc đã có chuyện gì.

Đây là lực Lôi Đình (lực của sét) còn sót lại trong cơ thể tôi? Trong đầu tôi lóe qua một suy nghĩ như vậy, bút lông trong tay bắt đầu dao động trên mặt giấy bùa, phù văn từ từ hiện ra, chính lúc này, tôi lại cảm nhận được từ trên cánh tay mình, truyền vào trong lá bùa một tia sét.

Mặc dù tôi không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng động tác trên tay tôi chưa dừng lại, vẫn tiếp tục hoàn thành những nét vẽ cuối cùng của phù văn, giây phút phù văn được hoàn thành, tôi cảm thấy lại có một luồng lực Lôi Đình nữa trong người mình chui vào trong hàng phù văn.

Mà lá bùa trước mặt tôi, không ngờ lại biến thành màu xám nhạt, bùa Lôi Đình? Không đúng,uy lực của bùa Lôi Đình này hình như hơi yếu, bùa Lôi Đình thật sự, phải là bùa Bạc, chứ không phải bùa xám.

Nhưng rõ ràng tôi vẽ phù văn của bùa Lôi Đình, nhưng hiện tại sao lại thành ra như vậy? tia sét vừa truyền từ trong người tôi vào trong bùa, lẽ nào chính là tàn dư của tia sét đánh xuống người tôi khi nãy sao?

Dẫn vào trong người tôi trước, sao đó mới truyền vào trong bùa, kết quả là xuất hiện lá bùa trước mắt, một lá bùa Lôi Đình vẫn chưa hoàn chỉnh.

Uy lực của bùa Lôi Đình này, cũng chỉ hơn bùa Ngũ Lôi một chút, căn bản vẫn chưa đạt tới trình độ thực sự của bùa Lôi Đình.

Lúc này, trong đầu tôi xuất hiện một ý nghĩ, nếu lực Lôi Đình có thể dùng cơ thể tôi làm vật dẫn, sau đó truyền vào trong lá bùa, như vậy, bùa Lôi Đình sẽ thành công sao?



Có điều, chỉ e là tôi nhất định phải chịu đựng cảm giác đau đớn khủng khiếp, ông nội nó, nghĩ đến điểm này, cả người tôi lại bắt đầu toát hết mồ hôi hột.

Hình như cũng chẳng còn cách khác, cho nên, chỉ đành thử xem sao, hơn nữa, tôi vẫn nhất định phải chịu giày vò của lực Lôi Đình, thì sau đó mới có thể dẫn vào trong phù văn.

- Phù!

Thở hắt ra một hơi, tôi ngẩng đầu nhìn bầu trời đen khịt phía trên, nhưng hạt mưa nặng hạt vẫn chưa ngớt.

Bút lông trong tay dao động, giây phút phù văn thành hình, tôi lập tức ném lá bùa lên không trung, có điều lần này, cả người tôi cũng nhảy lên, ngang bằng với lá bùa, lập tức, tia sét đánh thẳng vào người tôi.

Cả người tôi co giật liên hồi, ngã vật ra đất.

Nhưng vào lúc tôi vẫn còn chút ý thức cuối cùng, một tay nắm chặt lấy lá bùa trước mặt, thân người mới rơi xuống đất, tôi không cảm thấy đau đớn nữa, bởi vì toàn thân tôi lúc này đã bị sét làm cho tê liệt rồi.

Trừng mắt nhìn lá bùa trong tay, bỗng nhiên, cảm nhận thấy lực Lôi Đình vốn đang tàn phá từng ngóc ngách trong cơ thể tôi, lúc này đây lại bắt đầu không ngừng chui vào trong lá bùa.

Mà phù văn bên trên lá bùa, cũng đang phát ra những tia sáng chói mắt!

Một lúc sau, tôi có cảm giác lực Lôi Đình trong người mình đã bị rút cạn, lá bùa trong tay phát ra luồng khí thế lạnh giá, đồng thời, phù văn bên trên lá bùa,lóe qua những tia sáng màu bạc long lanh.

Bùa bạc? đây mới đúng là bùa Lôi Đình, tôi không thể ngờ rằng, lại có thể dùng cách thế này để vẽ được một lá bùa Lôi Đình.

Đối với thành quả mà tôi đạt được, trong lòng đã mãn nguyện lắm rồi, ít nhất thì hiện tại tôi cũng biết làm thế nào để vẽ thành công một lá bùa Lôi Đình.

Chỉ là cái giá phải trả, lại khiến người vẽ khá “đau đớn”, nhưng cũng may bản thân tôi có thể chịu nổi, cho nên tiếp theo đây vẫn phải tiếp tục!

Điều chỉnh lại bản thân vài phút, tôi thu lá bùa Lôi Đình đã vẽ xong vào trong người, sau đó nhìn lên trời, chuẩn bị vẽ lá bùa Lôi Đình thứ hai.

Tất cả đã chuẩn bị xong xuôi, tôi bắt đầu vẽ phù văn lên trên giấy bùa, lá bùa thứ hai , thành công, lá thứ ba, thành công!



Liên tiếp vẽ thành công bốn lá!

Sau khi vẽ thành công lá bùa thứ tư, tôi thở hồng hộc nằm bệt xuống mặt đất ướt át, chịu đựng cảm giác tê liệt không thể cự quậy đang hành hạ mình, tôi đã bị sét đánh rất nhiều lần rồi.

Cũng bởi vậy, tôi cũng cảm nhận thấy cơ thể mình đã đi tới giới hạn, tiếp theo đây, thực sự không thể chịu đựng nổi “chăm sóc” của lực Lôi Đình nữa.

- Bốn lá bùa Lôi Đình, cũng tạm được rồi!

Nằm trên đất nghỉ ngơi thật lâu, tôi mới ngồi dậy, lẩm bẩm độc thoại, quan trọng nhất là, hiện tại tia chớp trên bầu trời đã biến mất, chỉ còn lại những tiếng sấm rền vang.

Mưa cũng sắp tạnh, thấy vậy, tôi biết, muốn tiếp tục, cũng không thể nữa, chỉ đành thu dọn đồ đạc quay về nhà thôi!

Sau khi thu dọn xong, tôi lập tức đi khỏi, về tới nơi ở, tôi mau chóng đi tắm, sau khi thay một bộ quần áo khác, mới bắt đầu khôi phục lại năng lượng đã tiêu hao trong đêm nay, mặc dù đêm nay không phải chiến đấu, nhưng cảm giác mệt mỏi kiệt sức, còn lớn gấp bội lần.

Hiện tại tôi vẫn còn thấy sợ, tia sét đáng sợ như thế, tôi làm thế nào để chống đỡ lại.

Nuốt mấy viên Linh Khí Đan, ngồi khoanh chân trên giường, từ từ cảm nhận chân nguyên trong người đang dần hồi phục, nhưng giây tiếp theo, cả người tôi giật nảy một cái, bởi tôi có chút khó hiểu, trong khí hải của mình hình như có gì đó đã thay đổi.

Tôi kiểm tra thật kĩ, lúc trước luôn không chú ý, trong chân nguyên trong khí hải, hình như còn mang theo một tia lực Lôi Đình màu bạc.

Phát hiện này khiến tôi bất ngờ, trong chân nguyên sao lại có cả lực Lôi Đình chứ? Điều này hoàn toàn không hợp lẽ thường!

Chính lúc này, tôi điều động chân nguyên ra ngoài, xuất hiện trong lòng bàn tay, nhìn chân nguyên còn mang theo chút lực Lôi Đình, lòng tôi cả kinh, bởi vì tôi cảm nhận thấy, chân nguyên có cả lực Lôi Đình, hình như còn mạnh hơn cả chân nguyên thường không chỉ một chút.


“lẽ nào là thu hoạch sau khi vẽ được bùa Lôi Đình sao?”


Trong lòng tôi thầm tự hỏi mình, bây giờ cũng chỉ có một cách giải thích này rồi, bởi vì vẽ bùa Lôi Đình, tôi đã bị sét đánh rất nhiều lần, việc này cũng khiến chân nguyên trong khí hải tôi có thay đổi.


Hiện tại, chân nguyên trong khí hải, còn mang cả lực Lôi Đình nữa, khiến người ta có cảm giác cực kì khủng bố, sau khi kiểm tra nhiều lần, tôi vẫn chưa thấy có ảnh hưởng xấu gì cho tôi, trong lòng tôi thoáng vui mừng.


Có lẽ, thứ này sẽ trở thành năng lượng không tồi cho tôi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK