Mục lục
Nợ âm khó thoát (full cập nhật chương mới nhất) – Truyện ma Tác giả: Ngũ Đẩu Mễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếng thét thảm như một chiếc chuỳ sắt nặng trình trịch, đập thẳng lên người tất cả những ai có mặt ở đây, mọi người đều căng thẳng nhìn xuống hang động phía dưới, bởi vì tiếng thét, đang truyền ra từ trong hang động ấy.

Sau đó, một bóng người vô cùng thảm hại lao ra khỏi hang động, toàn thân máu me be bét, lúc này còn nhìn vào trong động, ánh mắt hoảng sợ thốt không ra câu.

- Á, quái vật, quái vật…..

Hắn gắng gượng hét lên, nhưng khi lời vừa cất ra khỏi miệng, thì một xúc tu màu đen lập tức thò ra từ trong hang động, cắm xuống mặt đất.

Bụi đá bay mù mịt, mặt đất đã bị xúc tu cắm thành một vệt sâu hoắm, tất cả mọi người đều cả kinh hoảng hốt.

- Đó? Đó là thứ quái quỷ gì?

- Không biết, các ông không phát hiện ra sao? Lão già Cảnh giới Ngưng Anh lúc trước tiến vào trong, vẫn chưa ra ngoài!

Sau một tiếng nhắc nhở, mọi người mới phát hiện, người còn sống toàn thân thảm hại chạy ra ngoài kia, lại không phải là vị cảnh giới Ngưng Anh lúc trước tiến vào trong.

Vù!

Một bóng đen lóe qua, thân người của kẻ vốn dĩ đã chạy thoát được ra ngoài bỗng đứng khựng lại, có một cái gì đó màu đen, to bằng bắp tay của trẻ em, đâm xuyên qua người hắn từ đằng sau, máu tươi bắt đầu chảy xuống.


Hắn không thể tin nổi trợn ngược mắt cúi đầu nhìn xúc tu màu đen đâm xuyên ngực mình, máu tươi men theo xúc tu, chảy đầm đìa ra ngoài.

Xoẹt xoẹt!

Tiếng xúc tu rút ra khỏi thân thể hắn, cả người hắn lập tức bị xé nát, biến thành một đóng thịt vụn, rơi bình bịch xuống bậc thang đá, máu tươi đỏ lòm chói mắt nhuộm đỏ một góc.

Tôi cảm nhận rất rõ hơi thở của những người có mặt tại đây đều đã có chút dồn dập, mà sau đó ánh mắt của mọi người lại đổ dồn vào cửa hang động, tất cả người xung quanh đều đã điều động chân nguyên trong người.

Lúc nào cũng chuẩn bị sẵn tư thế chiến đấu, những tiếng “xi xi xi” lập tức truyền ra khắp không trung, mà âm thanh lại truyền ra từ trong hang động, khiến người nghe tê dại đầu óc.

- Hình, hình như là nhện!

Chính lúc này, không biết là ai bỗng kinh hô một tiếng, nhện? nhưng con mẹ nó ai gặp qua con nhện to như thế này?

Chỉ e đây chính là câu hỏi của tất cả mọi người, xúc tu đó đúng thật là rất giống xúc tu nhện, nhưng xúc tu đó phải to bằng một cánh tay rồi, con mẹ nó nhện ăn cái gì mà to thế?

Xi xi xi!

Âm thanh trong động càng lúc càng gần hơn, xúc tu thứ ba, thứ tư, thứ năm đều đã xuất hiện ngoài cửa động, sau đó, một cái đầu khổng lồ thò ra ngoài, đen sì sì, hơn nữa còn có hai cái răng nanh vô cùng sắc nhọn.

Quan trọng nhất là, lúc này trên miệng của con nhện, vẫn còn dính dịch thể màu đỏ máu, nhìn mà rợn tóc gáy.

Đó là máu tươi, hình như vừa mới đánh chén một bữa, ăn cái gì? Đương nhiên là người, những tu sĩ lúc trước vào trong, khá nhiều, lại không một ai sống sót, đến ngay cả người cuối cùng thoát ra ngoài, cũng đã bị con nhện kì dị này giết chết.

Lúc này, tôi nhìn thấy mấy cái xúc tu của con nhện khổng lồ thò sang một bên, cắm vào mấy miếng thịt dưới đất, kế đó nhét vào trong miệng nó, cứ như vậy mà nhai nhóp nhép.



Máu tươi men theo khóe miệng nó chảy xuống, nhìn thôi mà cũng thấy rùng mình, sởn gai ốc.

- Con mẹ nó, đây rốt cuộc là quái vật gì?

Có người nhịn không được lên tiếng, ánh mắt đầy vẻ kinh hoảng, đến ngay cả mấy lão già cảnh giới Ngưng Anh, sắc mặt cũng vô cùng nặng nề, nhìn chằm chằm quái vật vừa xuất hiện.

Thứ này xuất hiện, khiến tất cả mọi người đã có chút sợ hãi, bởi vì người vừa bị nó giết, là kẻ mạnh cảnh giới Nguyên Đan trung kỳ, nhưng người đó gần như không có chút lực phản kháng nào, cứ như vậy mà bị một xúc tu của quái vật giết chết.

- Nhện địa ngục, sao ở đây lại tồn tại thứ này?

Chính lúc này, bên cạnh truyền tới tiếng nói kinh ngạc, tôi quay đầu nhìn, phát hiện Lục Thanh Sơn đang nhìn chằm chằm quái vật nhện khổng lồ trước mặt.Nhện địa ngục? đây là thứ gì? Tôi trước nay chưa từng nghe qua cái tên gọi như vậy, hơn nữa những người bên cạnh cũng quay đầu lại, nhìn Lục Thanh Sơn, rõ ràng là đang chờ đợi Lục Thanh Sơn nói tiếp.

- Lục huynh, nhện địa ngục này là thứ gì?

Tôi gặng hỏi Lục Thanh Sơn, coi như đã thay mọi người nói ra câu hỏi trong lòng ai cũng muốn biết nhất.

- Nhện địa ngục, tôi chỉ thấy qua trong sách cổ, tương truyền là thứ sinh tồn trong địa ngục, thích âm, hơn nữa còn là sủng vật của Thạch Điện Diêm Vương, thường thì những người nào có tội, có nghiệp quá nặng, sau khi xuống địa phủ, sẽ bị xúc tu của nhện địa ngục đâm xuyên cơ thể, để đền lại những tội lỗi đã làm trên nhân gian!

- Vốn dĩ cho rằng chỉ là một thứ trong truyền thuyết, nhưng không ngờ, lại nhìn thấy ở chỗ này.

Ánh mắt Lục Thanh Sơn cũng vô cùng bất ngờ, rõ ràng hắn cũng cảm thấy kì lạ về nhện địa ngục trước mắt.

- Nhện địa ngục, mẹ nó, lẽ nào cái thứ này có thể ăn hết tất cả chúng ta?

- Không thể đâu, thứ này có lợi hại hơn nữa, thì cũng phải có nhược điểm!

Những người xung quanh lại bắt đầu anh một câu tôi một câu nói qua nói lại, có điều, Viêm Xích bỗng hừ lạnh một tiếng, nói:

- Đừng tranh cãi nữa!

Chỉ một câu của Viêm Xích, đã kiềm hãm được những tiếng tranh luận ồn ào, sau đó Viêm Xích nhìn Lục Thanh Sơn, trầm giọng hỏi:

- Người bạn nhỏ, thứ đó có cách phá giải không?

Không sai, đây mới là vấn đề hiện giờ mọi người quan tâm nhất, muốn tiếp tục xuống dưới, thì nhất định phải giải quyết được thứ này, bằng không, sẽ không thể đi tiếp.

Nhưng khi ai nấy đều trưng ra bộ mặt kì vọng nhìn Lục Thanh Sơn, thì hắn lại lắc lắc đầu, nói:

- Thứ này tôi chỉ nhìn thấy qua trong sách cổ, về điểm yếu của nó, tôi thật sự không biết, cho nên muốn tiếp tục, thì mọi người chỉ đành phối hợp với nhau, thử xem sao!

Câu trả lời của Lục Thanh Sơn khiến sắc mặt của những người khác càng nặng nề hơn, không biết nhược điểm, vậy thì hủy thế nào? Nhìn bề ngoài, thực lực của nó chắc chắn ăn đứt tất cả mọi người, mà đối diện với tình hình này, trong lòng mọi người đương nhiên đều nặng trĩu.

- Làm thế nào?

Nghe xong, Viêm Xích quay đầu nhìn những kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh còn lại, dù sao chuyện hợp lực, không thể một mình ông ta nói mà được, nhất định phải thương lượng với nhau xong, mới ra quyết định.

Còn làm thế nào được nữa? đều đã đi tới đây rồi, lẽ nào bỏ về sao? Có ai trong các người cam tâm không?



Kiếm Vô Danh đứng ra, trầm giọng nói, sau đó một luồng kiếm khí vô hình trên người ông ta lập tức lan ra, đã chuẩn bị sẵn tư thế.

- Đúng, cho dù nói thế nào, hôm nay không thấy Minh hỏa, thì không ra khỏi hố trời!

Lại là một lão già cảnh giới Ngưng Anh lên tiếng, còn tôi, thì lại không nói câu gì, không cần bọn họ nói, tôi cũng nhất định phải xuống dưới, bởi vì Trúc Tẩm Ngưng cần Minh Hỏa, hơn nữa, thời gian không đợi cô ta.

- Nếu vậy, thì dồn sức chiến một trận đi, không cần biết phía sau sẽ xảy ra tranh chấp gì, nhưng nhất định phải toàn lực giải quyết khó khăn trước mắt mới được!

Trưởng lão của Thái Cực Môn đứng ra, cất tiếng nói, sau khi ông ta nói xong, tôi cảm nhận thấy khí thế chiến đấu trên người mọi người đã lập tức dâng lên hừng hực.

Lúc này, Lục Thanh Sơn bên cạnh lộ ra vẻ kì vọng, gương mặt nặng nề lúc trước đã tiêu tan.

- Lý huynh, nói nhỏ cho cậu nghe, trên người nhện địa ngục có không ít bảo bối, lát nữa cậu phải để ý một chút!

Tôi khẽ ngơ ra, đây là truyền âm của Lục Thanh Sơn, mà thực lực hiện giờ của Lục Thanh Sơn có lẽ vẫn chưa đạt tới cảnh giới âm thầm truyền âm, nếu nói vậy, chỉ có một cách giải thích, Lục Thanh Sơn đã dùng bí pháp truyền âm.

Lục Thanh Sơn lại nói cho tôi nghe một vài thứ trên người nhện địa ngục, đối với điều này tôi có chút khó hiểu, tại sao Lục Thanh Sơn lại nói cho tôi biết những điều này? Nếu như hắn không nói với tôi, tự mình đi lấy, thì không phải tốt hơn sao?

Trong lòng tôi bỗng thấy nghi hoặc, lập tức, một tiếng gầm gừ đột nhiên truyền tới từ phía dưới, sau đó là một luồng gió lạnh giá bỗng thổi tới, tôi đưa mắt nhìn, phát hiện hai xúc tu đen sì đã vung lên.

- ối mẹ ơi!

Liêu béo ngay lập tức thét lên một tiếng, sau đó chạy như bay vào một hang động an toàn, tôi nhìn Trúc Tẩm Ngưng, chuẩn bị bảo cô ta mau đi tìm chỗ trốn, nhưng Trúc Tẩm Ngưng lại lắc đầu.

- có thể, lát nữa tôi giúp được gì đó!

Tiếng nói nhàn nhạt của Trúc Tẩm Ngưng vang lên, nhìn gương mặt nghiêm túc của cô ta, tôi biết, vào lúc thế này cô ta sẽ không đùa với tôi.

Bởi vì cô ta biết bản thân sẽ ít nhiều liên lụy đến tôi, nhưng nếu cô ta đã nói vậy cũng chứng minh, lát nữa cô ta giúp được một tay.

Kế đó, tôi gật đầu, dặn Trúc Tẩm Ngưng cố gắng cẩn thận một chút.

Sau khi nói xong, tôi trực tiếp lao về phía nhện địa ngục trước mặt, trường kiếm vung lên, kiếm khí huyết sát nồng nặc lập tức chém xuống người nó.

Lúc này Trúc Tẩm Ngưng đang ở sau lưng tôi, nhìn chằm chằm con nhện địa ngục, tôi không biết Trúc Tẩm Ngưng nói có thể giúp là chỉ sẽ giúp được chuyện gì, nhưng vào lúc này, không thể bị phân tâm, nhất định phải phối hợp với mọi người, giết chết quái vật trước mắt đã mới được!

Chính lúc này, tôi nhìn thấy những thân người xung quanh cứ lao lên, trực tiếp công kích phần đầu của nhện địa ngục, trong đó có hay người không may mắn, bị hai xúc tu của nhện đâm xuyên người.


Ngay sau đó, hai thi thể đang bị cắm trên xúc tu của nhện địa ngục lập tức nổ tung, máu tươi bắn ra tung tóe, còn văng lên quần áo của rất nhiều người, nhưng điều đó lại khiến mọi người lại càng thêm hưng phấn, những đòn tấn công lên thân nhện địa ngục lại càng thêm ác liệt.


Chính lúc này, tôi nhìn thấy nhện địa ngục há to miệng, phun ra một thứ gì đó màu đen, nhìn kĩ, không ngờ lại là tơ nhện, hơn nữa còn có màu đen?


Nhện địa ngục đúng là không giống bình thường, tơ nhện lập tức kết thành một tấm mạng nhện lớn, sau đó chắn lại những đòn tấn công.


Những đòn tấn công đập lên trên mạng nhện, phát ra những âm thanh đinh tai, mạng nhện không hề bị tổn hại, nhưng đây là những đòn tấn công của hơn hai mươi người, không ngờ lại không hề có tác dụng?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK