Mục lục
Nợ âm khó thoát (full cập nhật chương mới nhất) – Truyện ma Tác giả: Ngũ Đẩu Mễ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quay đầu nhìn người đàn ông trên giường, dương khí yếu ớt, muốn tỉnh lại ngay, gần như không thể, muốn người tỉnh lại, nhất định phải bù những dương khí đã thiếu hụt trong cơ thể.

Tôi nhìn Dương Nặc sau lưng, kêu cô ta đi tìm một con gà trống, lúc giết thì lấy tiết gà bưng tới đây cho tôi, còn cả con gà thì đem đi hầm canh, để cho bố cô ta bồi bổ.

Tiếp đó, tôi cũng bắt đầu chuẩn bị đồ đạc, động tác làm việc của Dương Nặc rất nhanh, chỉ trong vòng nửa tiếng, Dương Nặc đã bưng nửa bát tiết gà đến trước mặt tôi.

Dương Nặc nói với tôi, gà trống cô ta đã phân phó người đem đi hầm, tôi gật đầu, đi tới một bên, đem chu sa và máu đồng tử đã chuẩn bị xong, đều đổ vào trong bát tiết gà trống.

Sau khi khuấy đều, đổ vào trong nghiêng mực, lúc này tôi thấy mẹ Dương Nặc sắc mặt có chút nhợt nhạt tiến vào trong, hỏi tôi tình hình thế nào rồi?

Trải qua chuyện vừa nãy, ánh mắt nhìn tôi của mẹ Dương Nặc đã không còn giống với lúc trước, còn gọi tôi là Lý Đại Sư, tôi cười khổ, nói với bà ấy, trực tiếp gọi tôi Lý Nhất Lượng là được rồi, dù sao tôi cũng là bạn học của Dương Nặc.

Lúc này, tôi cũng biết được tên của mẹ Dương Nặc là Từ Huệ, bố Dương Nặc tên Dương Hùng.

Biết tiếp theo đây tôi phải trị liệu cho Dương Hùng, Từ Huệ vội vàng hỏi tôi có cần bà ấy tránh đi một lát không, tôi lắc đầu, nói không cần, cũng chỉ vẽ một lá bùa lên người ông ấy mà thôi.


Nói xong, tôi kéo cái chăn đang đắp trên người Dương Hùng ra, cũng cởi bỏ quần áo trên người ông ấy, một làn da trắng bệch lập tức lộ ra bên ngoài.

Cả người tôi ngây ra, bởi vì tôi thấy trên cổ Dương Hùng, có một miếng ngọc bội nhìn đã khá cũ kỹ.

Quan trọng nhất là, ngọc bội này còn có chút cổ quái, cứ giống như là hai con cá, đang cùng nhau cắn đuôi của đối phương.

Không biết vì sao, khi nhìn thấy ngọc bội này, tôi cứ có cảm giác kỳ lạ, có điều nghĩ một lát, lại chẳng nghĩ ra ngọc bội này có chỗ nào cổ quái, tiếp đó vận chuyển linh khí, bắt đầu trị liệu cho Dương Hùng.

Bởi vì bây giờ muốn biết được lai lịch của quỷ sơ sinh, nhất định phải để Dương Hùng tỉnh lại, mới có thể biết được lai lịch của thứ đó từ trong miệng ông ấy.

Mà tôi cũng biết được một chuyện từ chỗ Dương Nặc, hình như sau khi Dương Hùng trở về nhà sau một chuyến đi xa, mới trở thành bộ dạng như bây giờ, còn đối với việc trong chuyến đi này đã xảy ra chuyện gì, chỉ có Dương Hùng mới biết.

Phù!

Thở hắt ra một hơi, bút lông trong tay rơi xuống nghiêng mực trước mặt, sau đó bút lông đặt lên trên phần ngực của Dương Hùng, cổ tay tôi không ngừng dao động.

Muốn vẽ một lá bùa Ngưng Dương trong Tang Sinh Kinh, đẳng cấp của lá bùa này không cao, chỉ được coi là một lá bùa cứu người.

Thường thì, người bị những vật âm kia làm hại, sẽ hư tổn dương khí, phải cần đến bùa Ngưng Dương, có điều bình thường đều là vẽ bùa lên trên giấy, sau đó hòa vào với nước để uống.

Nhưng hiệu quả có chút chậm, chỉ có thể áp dụng với những người bị tổn dương khí không quá nặng, mà hiện tại dương khí trên người Dương Hùng đã tổn thất còn nhiều hơn cả hai phần ba.



Nếu như muộn thêm bước nữa, cũng có thể đã mất mạng, tình hình này, cho dù có ăn mười lá bùa Ngưng Dương cũng đều không có hiệu quả rõ rệt, vốn dĩ bùa Ngưng Dương cũng không cần thêm tiết gà trống và máu đồng tử.

Làm như vậy chỉ vì muốn tăng thêm hiệu quả ngưng dương, mà tôi trực tiếp vẽ bùa lên người Dương Nặc, cũng là vì lý do này.

Liền mạch vẽ xong bùa Ngưng Dương, tôi cũng đứng thẳng người dậy, cảm nhận khí trường xung quanh đang biến hóa, những luồng dương khí mảnh nhỏ đang không ngừng ngưng tụ vào trong bùa Ngưng Dương.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc, giây tiếp theo, đồng tử tôi mạnh mẽ co lại, bởi vì tôi phát hiện, những dương khí đang ngưng tụ kia, hình như có gì đó không đúng.

Biết được tình hình này tôi vội vã thò tay ra, đặt tay lên phần ngực của Dương Hùng, sau đó cảm nhận cẩn thận, bỗng lòng tôi kinh hãi, tôi phát hiện, những dương khí bị ngưng tụ lại kia, không hề đi vào trong cơ thể của Dương Hùng.

Phát hiện này khiến cả người tôi kinh hãi nói không lên lời, đứng ngơ người ngay tại chỗ, có chút ngơ ngốc liếc mắt nhìn bùa Ngưng Dương.

Bùa Ngưng Dương này tuyệt đối không có vấn đề, hơn nữa còn được vẽ rất đẹp, hiệu quả không tồi, thông qua cảm nhận những dương khí ngưng tụ mà thành này, tôi có thể khẳng định, bùa Ngưng Dương không có vấn đề.

Nhưng hiện tại dương khí lại không chui vào trong cơ thể của Dương Hùng? Đây là vì sao?

Giây tiếp theo, ánh mắt tôi rơi ngay xuống miếng ngọc bội song ngư đeo trước ngực Dương Hùng, ngọc bội này tôi đã cảm thấy cổ quái ngay từ đầu, hơn nữa bây giờ còn gặp phải chuyện kỳ lạ thế này.

Tôi xoay đầu, hỏi Từ Huệ bên cạnh:

- Bác gái, lai lịch của ngọc bội này như thế nào, bác có biết không?

Từ Huệ tiến lại gần, đánh giá ngọc bội một lúc lâu, cuối cùng lắc đầu, cất tiếng:

- Trước nay bác chưa từng nhìn thấy qua ngọc bội này, lẽ nào đây là thứ ông ấy đem về sau chuyến đi?

Nghe vậy, lòng tôi hơi ngây ra, Từ Huệ nói như thế, không phải là không có khả năng, mà lúc này Dương Nặc cũng cất tiếng, nói trước nay chưa từng thấy bố cô ta đeo ngọc bội này.

Cụ thể thế nào, chỉ có thể đợi Dương Hùng tỉnh lại, đích thân nói với chúng tôi, tôi nhìn Từ Huệ, nói ngọc bội này có chút cổ quái, tôi lấy xuống bà ấy có để ý gì không? Dù sao chuyện này vẫn phải xin ý kiến thì tốt hơn.

Từ Huệ gật đầu, nói tôi cứ lấy xuống, chỉ cần có thể trị khỏi cho chồng bà ấy là được.

Tôi quay đầu, nhìn ngọc bội song ngư, thò tay lấy miếng ngọc bội xuống, tiếp đó khi tôi nhấc ngọc bội lên, lòng tôi kinh hãi không thôi.

Tôi thế mà lại phát hiện dương khí trên bùa Ngưng Dương, đang chui vào trong miếng ngọc bội, phát hiện ra tình hình này, tôi vội vàng nắm chặt ngọc bội song ngư trong tay.



Đồng thời, trong đầu tôi cũng xuất hiện một thông tin.

Đây là tôi nhìn thấy trong Tang Sinh Kinh, nhưng vừa rồi không có nhớ tới.

Tang Sinh Kinh có viết: Ngọc khí có linh hồn, có thể cất giấu sinh vật, cho nên rất nhiều người nuôi tiểu quỷ, đều thích dùng ngọc làm nơi cư trú cho quỷ vật của mình, nghĩ đến đây, tôi đột nhiên nhớ tới quỷ sơ sinh đột nhiên biến mất lúc trước, lẽ nào là nói, quỷ sơ sinh đã chui vào trong ngọc bội trên tay tôi rồi sao?

Không kịp nghĩ nhiều, tôi vội vàng đặt ngọc bội song ngư ra xa, sau đó quay về bên cạnh Dương Hùng, tiếp tục cảm ứng, lúc này tôi thở phào một hơi, bởi vì dương khí, đang bắt đầu chui vào trong cơ thể của Dương Hùng.

Phát hiện này cũng đủ để chứng minh, đúng thật là ngọc bội kia đang làm bậy.

Ngọc bội đó rốt cuộc là thứ gì? Không ngờ lại kỳ lạ như vậy, lúc này, tôi nói với bọn họ về cơ bản cũng không còn vấn đề gì nữa, lát nữa canh gà trống hầm xong, đem hai bát canh tới cho Dương Hùng uống.

Gà trống làm chủ, mà canh gà lại làm bổ trợ, có thể giúp khóa chặt dương khí lại.

Cuối cùng, tôi trực tiếp ngồi lại trong phòng của Dương Hùng, bởi vì tôi không dám chắc quỷ sơ sinh kia có ở trong ngọc bội hay không, chỉ sợ tôi vừa ra ngoài, quỷ sơ sinh lại xuất hiện.

Nhưng khả năng quỷ sơ sinh ở trong ngọc bội là rất lớn, ngoài ra, tôi thực sự không hiểu, còn có thứ gì có thể khiến cho quỷ sơ sinh biết mất không dấu vết.

Chỉ có chui vào trong ngọc bội, mới có khả năng, đương nhiên cũng không loại trừ khả năng trong phòng vẫn còn thứ cho tiểu quỷ dung thân.

Cho nên, tôi cầm ngọc bội trong tay, bắt đầu không ngừng nghiên cứu, Dương Nặc ra ngoài một lát, lại quay về trong phòng ngồi với tôi.

- Cảm ơn bạn nhé!

Đi đến bên cạnh tôi, Dương Nặc trực tiếp lên tiếng, nhìn thấy ánh mắt cảm kích của cô ta, tôi cười mỉm, nói chuyện này cũng không có gì, sức lực của tôi có hạn.

Mà tôi cảm giác chuyện này hình như không đơn giản, quỷ sơ sinh có rất nhiều điểm kỳ lạ, tại sao chỉ hút dương khí của một mình Dương Hùng? Trong phòng nhiều người thế này, nó lại chỉ làm hại mỗi Dương Hùng.

Còn cả lai lịch của quỷ sơ sinh, những vấn đề này, hiện tại đều không tìm được đáp án, chỉ có thể đợi Dương Hùng tỉnh lại, nói cho chúng tôi biết.


- Hi hi, bạn yên tâm, đợi bố tôi tỉnh lại rồi, ông ấy nhất định không để bạn chịu thiệt, tới lúc đó bạn đừng từ chối, bố tôi không thiếu tiền.


Lúc này, Dương Nặc nhe răng cười với tôi, lập tức khiến tôi không biết phải nói gì.


Dương Nặc ngồi bên tôi, lúc tôi nghiên cứu ngọc bội trong tay, linh khí trong người tự động chui vào trong ngọc bội.


Giây tiếp theo, mắt tôi trợn lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK