Mục lục
Kết hôn thay thế được chồng như ý - Ôn Lương Phó Ngự Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tập đoàn Hà Ngjan không ai không biết Phó Ngự Phong có ba đen, sắc mặt đen, tính tinh đen và thủ đoạn đen, chỉ cần chọc tới anh một chút, đừng nói là chuyện gì, anh liền ngay cả cơ hội ân hận cũng không cho người ta .
Nám giờ bốn mươi lăm, điện thoại di động của Phó Ngự Phong đột nhiên vang lên, anh nhìn lướt qua, là ôn Như Mộ.
Nghĩ đến việc người đàn ông này làm mọi cách để mời mình ăn tối, Phó Ngự Phong xoa xoa thái
dương đau đầu, rất khinh thường hành vi ngang ngược của ông ta.
” Ôn tổng.”
Anh vẫn cầm lên.
Phó Ngự Phong nghĩ thầm, đó là bởi vì mặt mũi của người phụ nữ Ôn Lương.
Như vậy tính ra, cô lại đang nợ mình một ân huệ khác.
Phó Ngự Phong hơi cong môi.
“Ngự Phong, cậu đến rồi à? Có
cần tôi cho xe đến đón cậu không?”
Phó Ngự Phong thản nhiên ậm ừ và nói không chút lưu tình:
“Không cần đâu, tôi đã ở dưới lầu Ôn thị.”
Ôn Như Mộ lập tức ngồi dậy khỏi ghế văn phòng và ra hiệu về phía thư ký của mình, ông ta cười nói với người ở đầu dây bên kia điện thoại:
“Ôi đứa nhỏ này, đến đây cũng không nói cho chút biết, chú cùng Lương Lương xuống ngay lập
tức! Chờ một chút!”
Phó Ngự Phong không cỏ tâm tình muốn tranh luận với ông ta khi nghe thấy điều này. Chỉ cúp điện thoại.
Ôn Như Mộ lại tức giận, nhưng nghĩ đến chuyện mình muốn từ người khác, ông ta cố gắng hết sức để nguôi giận, ném điện thoại vào túi, tức giận bước ra ngoài.
Vừa rồi Lưu Đào đã tiến lên một bước theo ám hiệu của ôn Như Mộ, đến phòng quan hệ công chúng tìm ôn Lương, ôn Như
Mộ nhặt áo khoác bên cạnh mặc vào, tự mình xuống thang máy.
Buổi chiều Đông Thành, thời tiết đột ngột thay đổi, bão cát kéo theo mưa.
Ngay khi ôn Lương bước ra khỏi tòa nhà của ôn thị, cô đã bị gió lạnh xen lẫn mưa phùn làm cho rùng mình. Lưu Đào không biết bên ngoài trời đang mưa, nhìn thấy tình hình, anh ta đứng tại chỗ, rối tinh rối mù một lúc mới nói với Ôn Lương:
“Đại tiểu thư, cô đợi tôi một chút, tôi sẽ đi lấy ô.”
ôn Lươngnhẹ gật đầu với anh ta , Lưu Đào xoay người nhanh chóng trở về tòa nhà.
Phó Ngự Phong buồn chán lấy điện thoại di động ra nghịch, nghiêng đầu vô tình nhìn thấy ôn Lương đang run rẩy đứng trước cửa Ôn thị.
Anh nhíu mày thật chặt nói:
“Dịch Phàm, đưa người phụ nữ kia lại đây!”
Dịch Phàm nghe thấy giọng nói của anh, “A” một tiếng, vội quay lại nhìn, thấy ôn Lương đang
đứng trong gió lạnh, cậu nhanh chóng cầm lấy ô và nhanh chóng mở cửa để xuống xe.
Lưu Đào chạy tới chạy lui cuối cùng cũng tìm được chiếc ô, khi chuẩn bị hộ tống ôn Lương đến ga ra, anh ta nhìn thấy một người đàn ông mặc vest và giày da đang đi tới đi lui trên con đường phía trước, nói với ôn Lương:
“Cô Ôn, Chủ tịch nhờ tôi mời cô lên xe.”
Ôn Lương ngẩng đầu nhìn Dịch Phàm đang đứng trước mặt mình, cô không thể mở mắt vì
gió. Cô nhẹ nhàng nói:
” Cảm ơn, thư ký Dịch.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK