Mục lục
Kết hôn thay thế được chồng như ý - Ôn Lương Phó Ngự Phong (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có chuyện gì gấp?”

Phó Ngự Phong cất bút đi, đem nắp ở một bên che lại, dựa lưng vào ghế điều hành, quan tâm nhìn Dịch Phàm.

Dịch Phàm nuốt khan, hơi thở rất ngắn, nhìn Phó Ngự Phong, nghiêm túc nói:

“Chủ tịch, đã xảy ra chuyện!”

Vẻ mặt và phong thái của Dịch Phàm khiến Phó Ngự Phong cảm thấy rất tệ, nhìn Dịch Phàm với đôi mắt thâm trầm.

“Nói rõ ràng, chuyện gì xảy ra?”

Dịch Phàm nhìn thẳng Phó Ngự

Phong, vội vảng nói, “Tôi vừa nhận được tin tức, hôm nay phu nhân đến Ôn thị báo cáo công việc, bị ôn Như Mộ ở giữa gọi vào trong phòng làm việc, ánh mắt của phu nhân hơi đỏ khi đi ra, tại cuộc họp báo cáo sau đó ôn Như Mộ cố ý làm khó phu nhân. Và sau cuộc họp, phu nhân được gọi ở lại trong phòng họp để thảo luận.”

Phó Ngự Phong có trực giác không tốt nên không khỏi cau mày nói:

“Sau đó thì sao?

Dịch Pahfm hít một hơi rồi tiếp tục: “Sau đó ông cụ đến công ty. Tình cờ ông ấy ở trước cửa phòng họp, không biết đã nghe thấy gì. ông ấy đột ngột mở cửa và đi vào và nói gì đó nói bên trong, sau đó ôn Như Mộ căng thẳng chạy ra, gọi người lái xe đưa ôn lão gia đến bệnh viện.”

Trái tim Phó ngự Phong thắt lại, và anh mím môi.

Sau đó thì sao?

Lông mày cùa Dịch Pahfm cũng ngày càng nhíu chặt hơn, cậu trầm giọng nói: “Ôn lão gia bị ngất ở công ty, Ôn Nhưu Mộ đã nhờ người giúp đỡ ông ấy dậy. Tin tức này quá sốc nên không thể giấu giếm, liền phát tán, sau khi đi khắp tòa nhà ôn thị, tự nhiên không thể giếu giếm truyền thông, bây giờ bệnh viện đang bị bao vây!”

Trái tim của Phó Ngự Phong lệch một nhịp, đột ngột đứng dậy, tiến lên hai bước, đứng trước mặt Dịch Phàm.

“Ôn Lương bây giờ ở đâu?”

Dịch Phàm cũng rất lo lắng, lấy điện thoại di động ra, cho Phó Ngự Phong xem tin tức vừa mới đăng lên. “Đây là tin tức vừa rồi. Phu nhân đi theo ôn lão gia tử đến bệnh viện, lúc xuống xe, không ngờ lại có nhiều người như vậy, bọn họ trực tiếp chặn ở cửa. May mà có thêm vệ sĩ đi vào hiện trường,phu nhân không có gì đâu! ”

Phó Ngự Phong cầm lấy điện thoại di

động của Dịch Phàm, trên bản tin vừa phát ra, phía trên có một tấm ảnh của Ôn Lương. Trạng thái tinh thần của ôn Lương trong bức ảnh rất tệ, sắc mặt tái nhựt như tờ giấy, môi tái nhợt, toàn thân phát run, bị máy quay chiếu vào trên mặt, có vẻ vô cùng hoảng sợ, lộ vẻ kinh hãi. .

Phó ngự Phong không biết cơn tức giận từ đâu mà ra, liền ném điện thoại xuống đất, giọng nói chìm xuống tận cùng.

“Cậu đi kiểm tra, đây là phóng viên của nhà xuất bản nào, tìm hiểu rồi đưa cho tỏi!”

Dịch Phàm giật mình, bước nhanh tới, cúi xuống nhặt mảnh vỡ của điện thoại di động, cẳn thận nhét vào trong túi, gật đầu nói:

Tôi đi kiểm tra ngay!”

Phó ngự Phong hít sâu một hơi rồi nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ với vẻ mặt u ám.

Phó ngự Phong nắm chặt tay, từ từ thả ra, rồi nặng nề ngồi xuống ghế.

Trong ngăn bàn của anh có một bao thuốc lá quanh năm, do sức khỏe của Phó Ngự Phong không mấy khi hút thuốc, chỉ khi cáu gắt anh mới lôi ra một điếu.

Phó ngự Phong hút một điếu thuốc, châm lửa và ngậm nó trong miệng, hít một hơi thật sâu, sương mù lất phất trong miệng, khuôn mặt ẩn hiện sau làn khói, rất ảo não. Phó Ngự Phong bây giờ rất cáu kỉnh. Nhưng không phải vì lý do gì khác, chính là bời vì sau khi gặp phải ôn Lương, lý do của anh thường xuyên ngoại tuyến, mặc cho người phụ nữ hôi hám kia luôn làm chuyện khiến anh tức giận, thậm Ị chí tức giận, sau khi nổi giận tại chỗ tất cả những gì còn lại là sự thất vọng.

Phó ngự Phong không hiểu, mình đã thua ờ đâu, để người phụ nữ này cỏ thể tránh né như một con dã thú khi đối mặt với mình.

Nghĩ đến đây, Phó ngự Phong ấn mạnh tàn thuốc vào gạt tàn và hạ quyết tâm.

Tốc độ cùa Dịch Phàm rất nhanh, nhưng trong vòng mười phút, cậu đã đi tới đi lui, trên tay cầm một chiếc điện thoại di động mới, trong đó có tất cả thông tin của phóng viên vừa đưa máy quay vào mặt Ôn Lương.

“Chủ tịch, đây là toàn bộ thông tin về phóng viên đó. Tôi đã cử người đến đó đưa. Hiện tại bên người phu nhân, Ôn lão gia đã được đưa đi cấp cứu. vẫn chưa có tin tức. ”

Phó Ngự Phong cầm lấy điện thoại của Dịch Phàm đơn giản lật xem điện thoại di động mới mất hứng, ném lại điện thoại vào tay cậu, lạnh giọng nói:

“Cậu không cần mang người như vậy tới đây, cứ giải quyết đi. Tôi không muốn thấy hắn ở Đông Thành! Tôi không muốn xem tin tức gì về cô ấy nữa! ”

Dịch Phàm hiểu ngay và gật đầu.

‘Vâng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK