Bây giờ, ông ta cuối cùng cũng có cơ hội. Ôn Nhưu Mộ thực sự vui mừng vì đã tìm đến ôn
Lương khi tuyệt vọng, ôn Lương tính tình tốt, lòng dạ mềm yếu, sau khi biết chuyện sẽ không bao giờ đứng ngồi không yên, Phó Ngự Phong giúp ông ta đi tìm Vương Khoa Cử, nhân tiện cũng có thể đào ra bảo vật nhỏ trong tay Ôn Lương.
“Lương Lương, nhưng sơ hở của công ty quá lớn, một ít tiền tiêu vặt của cháu cũng không tiêu được! Nói cho chú biết, hiện tại cháu có bao nhiêu tiền?”
ôn Lương thân thể giật mình, cắn chặt môi nói:
“Cháu không biết.”
Ôn Như Mộ muốn rút ra tiền trong tay ôn Lương ngay lập tức, nhưng cô lại đột nhiên phát ra một câu không biết, ông ta nhất thời nóng nảy.
“Cái gì không biết! Làm sao có thể không biết tiền của chính minh? Ôn Lương, cháu đang đùa ta sao? Ôn thị sắp xảy ra khủng hoảng, hiện tại cháu còn không có một chút cống hiến sao?”
Nhập mật khẩu: 1234
Truy cập web nhayhȯ. čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://tamlinh247.org/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}