Nghe vậy, ôn Noãn như nắm lấy ống hút cứu mạng, vội vàng bước tới và nói.
“Đúng vậy, ba, ta yêu nhất hai người, hai ngàn vạn này không có là gì!”
Ôn Như Mộ trong mắt lóe lên một tia ôn nhu, ôn nhu nói: “Noãn Noãn, cho dù con còn có thêm tiền của chính mình, chúng ta cũng không có đủ mười nghìn vạn! ”
Ôn Noãn kinh ngạc trợn to hai
mắt.
“Ba, con thật sự không có tiền! Nếu không tin ngươi có thể lục soát trong phòng của con. Con thật sự không có một chút tiền! Con thật sự không có nói dối ba!”
Ôn NHư Mộ tỏ vẻ ôn nhu, mỉm cười và đưa tay lên chạm nhẹ vào mái đầu Ôn Noãn nói:
“Bố biết, bố tin con, nhưng Noãn Noãn không muốn nhìn bố và mẹ cùng nhau rơi vào hố lửa, đúng không?”
Ôn Noãn gật đầu, khóc như mưa.
“Con không muốn, ba mẹ đừng bỏ con!”
hà Mạn đang đứng ờ một bên nhìn thấy chuyện này rất đau khổ, vừa định tiến lên một bước, liền bị Ôn Như Mộ đầy lui, ánh mắt nhìn về phía ôn Noãn nói:
“Noãn Noãn, bây giờ ba ba chỉ còn lại có bốn nghìn, cộng thêm mẹ con có một nghìn, hiện tại còn có hai nghing, ngươi ngoan ngoãn đi tìm Đường Gia Hào, làm như đứa trẻ nhõng nhẽo, còn nói muốn mua quần áo và trang sức, để nó đưa cho con năm nghìn! ”
ôn Noãn kinh ngạc trợn to hai mắt.
“Ba, tiền khai trương là năm nghìn, anh Gia Hào sẽ không đưa cho con!”
Trong mắt ôn Như Mộ hiện lên một nụ cười khát máu.
“Không đưa? Khi cần thiết có thể dùng một số thủ đoạn nhỏ. Chịu lỗ một chút cũng không sao. Chỉ cần có thể lấy được tiền, con là đứa con ngoan của bố!”
ôn Noãn nhìn cha ruột của mình không tin.
“Ba, ba kêu con quyến rũ anh Gia Hào?”
Đây không phải là phản bội thân thể sao? Ôn Noãn không thể chấp nhận được, mặc dù trong lòng cô ta không quan tâm lắm đến chuyện này, thậm chí lúc trước không có tiền cô cũng thường xuyên làm những chuyện như vậy.
Nhưng dù sao Ôn Như Mộ cũng là cha của cô ta, và ôn Noãn chỉ cảm thấy bị đánh trúng một gậy khi nghe những lời này từ miệng Ôn Như Mộ .
ôn Như Mộ cau mày.
“Hiện tại chỉ cỏ một cách. Bây giờ con là người duy nhất có thể đòi tiền Đường Gia Hào mà không biết. Nếu cậu ta thực sự không đồng ý, con có thể hứa với cậu ta là trả cổ phần cho cậu ta sau.”
“Con không muốn! Ba, trong mắt ba, con chỉ là công cụ kiếm tiền sao? Khi nào cần thì dùng lời lẽ tốt đẹp thuyết phục con. Con lớn rồi, sao bố không buông tha cho con?”
Ôn Như Mộ bị ôn Noãn khiêu khích , tức giận nhìn cô ta, trầm
giọng nói:
“Mày là con gái duy nhất của tao. Nếu như không phải tuyệt vọng, tao làm sao có thể để cho mày làm chuyện này. Mày nói ôn Lương, đã sớm quên hết công dưỡng dục của tao và mẹ mày đối với nó, mày chẳng lẽ cũng muốn giống như nó sao?”
Ôn Noãn nằm trên ghế sô pha và bắt đầu khóc. “Con không muốn. Con đang có quan hệ tự do với anh Gia Hào. Con không muốn lừa anh ấy vì tiền. Cha, con không muốn.”..”
Hà Mạn nhìn sang một bên, trong mắt bà ta cũng có chút không kiên nhẫn, lúc này ôn Như Mộ nhìn sang, bất mãn nhìn bà ta một cái, nói:
” Nhìn đi, là bởi vì bà quen chiều nó nên mới như thế này! Thậm chí còn không nhận ra bố mẹ mình!
Hà Mạn ngẩng đầu nhìn ôn Như Mộ nói:” Như Mộ, ông trước lên lầu đi, để cho tôi cùng Noãn Noãn nói chuyện một mình.”
Ôn Như Mộ trừng mắt nhìn ôn Noãn hừ lạnh một tiếng, khoát
tay áo lên lầu, Hà Mạn đứng ở trước sô pha, nhìn ôn Noãn buồn bực vẫn đang khóc trên sô pha, trầm giọng nói:
“Được rồi, bố con lên lầu rồi, đừng giả vờ nữa!” ôn Noãn thân thể cứng đờ ,chậm rãi ngẩng đầu lên, hai mắt quả nhiên sưng đỏ, kêu lên rất thống khổ.
“Mẹ.”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK