Kể từ sau khi Đông Chiếu Hoa bị bắt, cô đã tìm gặp mẹ ruột và đưa bà ấy về sống cùng chị hai. Dù bị ép sống cạnh ông ta suốt mười lăm năm qua, nhưng khi nghe tin lão bị bắt, bà ấy cũng không tránh khỏi nghẹn lòng.
Dẫu biết ông ta là kẻ xấu, nhưng chứng kiến kết cục của lão, ngay cả cô và mẹ cũng có chút nghẹn ngào khó tả. Với tội danh giết người và cướp đá quý cũng đủ để lão nhận mức án cao nhất. Trước đây một đàn em thân cận của anh từng chết dưới mũi súng của lão ta, mối thù đó, Phong Lĩnh từng thề phải trả đủ.
Mấy hôm nay cô và anh có chút khoảng cách, Dược Khuê vì chuyện của Đông Chiếu Hoa nên khó lòng đối diện với anh. Nhưng cả hai thừa biết bản thân rất yêu đối phương, chỉ là cô cần thêm chút thời gian để chấp nhận được sự thật.
Đông phu nhân đến villa thăm con gái, nhưng Phong Lĩnh bảo cô đang ngủ. Bà ấy cũng đã biết việc cô đang có thai, dạo gần đây cô cứ hay ngủ nhiều, còn hơn cả lúc trước. Nhưng như vậy cũng tốt, vừa dưỡng sức lại bớt suy nghĩ những chuyện không vui đã và đang xảy ra.
Được dịp nói chuyện với mẹ vợ, anh và Đông phu nhân đã hỏi han nhau rất nhiều điều. Đến khi hai người nói vào vấn đề quan trọng:
– Bác có biết chuyện ba nuôi của Dược Khuê từng làm việc cho Đông Chiếu Hoa không?
Đông phu nhân chau mày, thái độ ngỡ ngàng:
– Có chuyện này sao? Bác chẳng biết gì cả.
Khi vừa bị bắt về sống cùng Đông Chiếu Hoa được một năm, vì nhớ chồng con nên bà ấy đã cho người thăm dò thăm tin tức về chồng con để xem tình hình cuộc sống của họ. Tuy nhiên sự việc bị ông ta phát hiện. Người tài xế giúp bà ấy tìm hiểu thông tin bị Đông Chiếu Hoa cho người đánh đập dã man. Nhờ bà ấy van xin thảm thiết nên ông ta mới nể tình tha cho, nếu không thì người tài xế kia đã phải mất mạng.
Cũng từ đó Đông phu nhân không dám dính líu đến cuộc sống của ba cha con Dược Khuê nữa, vì sợ họ sẽ gặp nguy hiểm rồi liên lụy đến cả người ngoài cuộc.
Anh bắt đầu kể rõ ngọn ngành:
– Trước đây ông ấy là tài xế vận chuyển đá quý của công ty Uri. Được bốn năm thì ông ấy sang làm việc cho Đông Chiếu Hoa. Nhưng thật ra Hạ Khải Hoàn đã phản bội Uri từ trước đó, đưa thông tin vận chuyển đá quý cho phía Đông Chiếu Hoa. Do vậy mà phía Uri đã bị bang Hắc Phượng ba lần tấn công cướp đá quý.
Đông phu nhân thoáng im lặng vì ngỡ ngàng. Chắc chắn Đông Chiếu Hoa đã biết ông Hạ Khải Hoàn là chồng của bà ấy nên cố tình xúi giục ông ta phản bội Uri và đầu quân cho Hắc Phượng bang.
– Còn có chuyện này nữa sao? Đông Chiếu Hoa vốn dĩ không muốn để bác biết về công việc của ông ta nên bác nào hay có cớ sự này. Vậy…Dược Khuê có biết chuyện này không?
Phong Lĩnh lắc đầu:
– Không, vì cô ấy rất yêu thương ba nuôi của mình và xem ông ấy như người hùng. Vậy nên cháu không thể nói chuyện này cho Dược Khuê biết vì sợ rằng cô ấy sẽ bị tổn thương. Cháu nghĩ hãy để cô ấy được giữ mãi trong lòng hình ảnh đẹp của người ba đã khuất.
Anh vừa nói dứt lời thì một tiếng động khá lớn vang lên. Phong Lĩnh và Đông phu nhân quay người nhìn lại, thì ra cô đã bước xuống cầu thang và nghe thấy cuộc nói chuyện giữa anh và mẹ. Ly nước trên tay cô rơi xuống sàn rồi vỡ nát.
Chuyện ba ruột bị bắt vẫn chưa nguôi ngoai, bây giờ cô còn biết thêm việc người ba nuôi mà cô kính trọng là một kẻ phản bội. Phong Lĩnh bước đến cạnh cô, Dược Khuê đưa mắt nhìn anh. Đông phu nhân vội đi tới rồi ôm cô con gái nhỏ vào lòng. Bà ấy hiểu rõ cô rất yêu thương ba nuôi. Nhưng dù sao sự thật vẫn không thể chối bỏ.
– Anh xin lỗi vì đã không nói cho em biết…
Cô lắc đầu, cố tỏ ra mạnh mẽ:
– Em hiểu mà.
Đông phu nhân đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên má cô. Dù muốn dù không thì cô cũng đã biết rõ mọi chuyện. Ngay từ đầu Phong Lĩnh không nói ra vì sợ cô sẽ chịu tổn thương. Tất cả những gì anh làm, cũng chỉ vì muốn tốt cho cô.
– ———————————-
Trải qua những ngày ở ngục giam, ông ta đã khai nhận hành vi giết người của mình, tuy nhiên kẻ bị hạ sát trực tiếp dưới tay lão và những kẻ do thuộc hạ của lão làm theo lệnh mà đoạt mạng đếm không xuể. Nhưng đặc biệt trong lời khai nhận, lão ta từng nhắc đến chuyện đã ép chết Hạ Khải Hoàn.
Sau khi lợi dụng ba nuôi của cô làm việc cho ông ta được hai năm thì ông ấy lại muốn rút khỏi Hắc Phượng bang. Muốn sống cuộc đời bình yên thay vì cứ mãi dấn thân vào những cuộc đấu đá nguy hiểm.
Nhưng không ai đã bước vào con đường này mà có thể rút lui. Lão ta đã ép ông Hạ Khải Hoàn phải tiếp tục cống hiến cho Hắc Bang hoặc lão sẽ giết chết cả gia đình ông ấy.
Vì hiểu rõ sự tàn độc, máu lạnh của Đông Chiếu Hoa nên ba nuôi của cô đã chọn cách tự kết liễu bản thân bằng một vui tai nạn xe đâm vào dải phân cách. Đông Chiếu Hoa biết rõ điều này, tuy nhiên lão chưa từng thấy thương xót hay có lỗi.