Nhà hàng lớn bậc nhất thành phố, nơi trải thảm đỏ như một sự phân định giai cấp rõ nét – chỉ phục vụ thực khác thượng lưu, kẻ có nhiều tiền với cuộc sống xa xỉ được thể hiện qua bề ngoài sang trọng.
Tối nay anh được mời đến buổi tiệc rượu của một người bạn kinh doanh loại thức uống chứa cồn. Vì là tiệc thân mật nhằm chiêu đãi các bạn bè đối tác nhân dịp cuối năm nên không có sự xuất hiện của báo chí truyền thông, hoàn toàn riêng tư và thoải mái.
Phong Lĩnh muốn nhân dịp để bạn bè làm ăn biết anh đã có vợ nên ngỏ ý nuốn cô đi cùng. Hơn nữa anh nghĩ nên đưa cô đến những bữa tiệc như thế này để cô quen dần với cuộc sống thượng lưu, phần nào bớt bỡ ngỡ khi sống với anh lâu dài.
Bước xuống từ chiếc xe Lamborghini đẳng cấp, cô khoác tay anh bước vào trong phòng tiệc đã được đặt trước.
Phong Lĩnh mặc vest đen chỉnh tề, bộ đồ phẳng phiu tôn lên dáng người cự chuẩn của anh. Bên cạnh người đàn ông thành đạt là hình ảnh người phụ nữ với thân hình hoàn mỹ, ba vòng cân đối đang thả dáng quyến rũ cùng chiếc đầm dạ tiệc màu đỏ dáng xòe che khéo vòng hai hơi lấp ló. Phần cổ đầm hơi khoét ở mức vừa phải, đủ để khoe được vòng một đầy đặn với khe đồi tinh tế, hấp dẫn. Làn da trắng muốt nổi bần bật trong chiếc đầm sáng màu, mọi ánh nhìn đang đổ dồn về phía đôi uyên ương đẹp nức nở.
Thật ra cô rất ngại đến các buổi tiệc, đặc biệt là ở nơi sang trọng thế này vì Dược Khuê thấy bản thân không phù hợp. Nhưng Phong Lĩnh đã năn nỉ vợ đi cùng, anh còn chu đáo đưa cô đi sắm váy đầm mới, chi tiền để cô làm tóc và makeup. Chỉ cần cô có thể đi bên cạnh anh với dáng vẻ tự tin và xinh đẹp nhất thì mọi chuyện còn lại chẳng thành vấn đề.
Cô cũng không nỡ phụ lòng anh, thôi thì xem như đi cho biết, để mở mang thêm tầm mắt khi được dự bữa tiệc của giới siêu giàu. Bước vào căn phòng rộng lớn, nơi có sân khấu và bữa tiệc buffet hoành tráng. Tuy nói là tiệc thân mật nhưng vì mối quan hệ của chủ tiệc rất lớn nên các đối tác, bạn bè được mời đến khá đông.
Hai vợ chồng Phong Lĩnh bước đến bàn tiệc, người phục vụ liền bưng khay rượu đến, anh chỉ cầm lấy ly rượu rồi ghé sát tai cô:
– Em có thai không nên uống rượu, để anh lấy nước trái cây cho em.
Vì là tiệc rượu nên thức uống chủ yếu là các loại rượu nổi tiếng và đắt tiền của phía công ty chủ tiệc, nhưng bên cạnh đó vẫn có các loại thức uống khác như nước trái cây dành cho các quý cô.
Phong Lĩnh đang bận nói chuyện với một người đối tác cũng là khách mời của bữa tiệc. Dược Khuê ngồi nhâm nhi ly nước, cô đưa măt quan sát xung quanh náo nhiệt. Các quý cô ăn mặc sang trọng đi bên cạnh những người đàn ông lịch lãm, chỉnh tề, vừa nhìn vào liền biết họ thuộc tầng lớp quý tộc. Cô nhìn lại mình, tuy đã khoác trên mình bộ cánh rực rỡ nhưng gia thế lại rất tầm thường so với họ, xuất thân trong gia đình khó khăn, nào có thể sánh với những vương tôn công tử xuất hiện ở nơi đây.
Đang quẩn quanh với những suy nghĩ, chợt cô nghe thấy giọng nói quen thuộc:
– Dược Khuê…
Cô vội đảo mắt tìm người vừa gọi mình, thì ra là Nam Vận, anh ấy đang bước về phía cô. Thấy sự có mặt của cô ở bữa tiệc, anh ấy thật sự rất bất ngờ. Vì chủ tiệc là Trịnh tổng – một doanh nhân, tổng giám đốc kinh doanh công ty rượu Trịnh Hoàng. Đây là bữa tiệc thân mật, nếu không phải đối tác quan trọng hay bạn bè thân thiết hoặc chí ít là khách hàng vip thì sẽ không được mời đến.
Nam Vận không có ý xem thường cô, nhưng anh ấy hiểu hoàn cảnh của Dược Khuê, chắc chắn cô đã đi cùng ai đó đến tham dự tiệc. Điều khiến anh ấy chú tâm hơn cả chính là dáng vẻ xinh đẹp của Dược Khuê, bình thường cô đã rất xinh xắn, nhưng hôm nay khi khoác trên mình bộ đầm đỏ quý phái cùng lối trang điểm tinh tế, trong cô thật sắc sảo, lộng lẫy, yêu kiều như đóa hoa hồng nở rộ dưới ánh nắng, vẻ diễm lệ khiến người ta đem lòng xao xuyến, nguyện ý nâng niu. Nhan sắc trưởng thành, tạo nên mị lực cuốn hút khiến người đối diện khó lòng rời mắt.
– Nam Vận, cậu cũng ở đây, trùng hợp thật.
Anh ấy cũng là khách mời của bữa tiệc vì mối quan hệ làm ăn với Trịnh tổng, tòa soạn Gia Thiện là đối tác viết bài pr cho Trịnh Hoàng và các sản phẩm rượu của phía công ty. Tuy nhiên lần này anh ấy đến với tư cách khách mời, không phải để lấy thông tin viết bài, càng không chụp lại hình ảnh.
– Đúng vậy, thật trùng hợp. Mà cậu đến đây với ai vậy?
Cô có chút đắn đo, nhưng rồi cũng quyết định nói thẳng với anh ấy:
– Tôi đi cùng người yêu của tôi.
Cả người Nam Vận như bị tia sét vô tình giáng xuống, đánh tan những mong chờ và hy vọng trong lòng anh ấy. Lời tỏ tình còn chưa kịp nói ra, hành trình chinh phục chỉ mới bắt đầu, vậy mà lại nhận được tin đáng buồn như vậy – cô là hoa đã có chủ.
– Cậu nói…cậu đã có người yêu rồi sao?
Cô gật đầu:
– Phải. Anh ấy đang nói chuyện với đối tác.
Ở phía bên kia, Phong Lĩnh đang trò chuyện cùng đối tác thì một vị tiểu thư đi cùng ba của mình đã chủ động bước đến bắt chuyện với anh. Từ khi anh vừa bước vào, cô gái này liền bị vẻ đẹp nam tính đầy cuốn hút của anh cướp mất trái tim. Mặc kệ chuyện anh đến đây cùng một người con gái xinh đẹp bên cạnh, vị tiểu thư kia vẫn muốn nhân cơ hội đẩy đưa tình ý.1
Qua vài lời hỏi thăm, cô ta biết được thân phân của anh từ thông tin được ba mình cung cấp. Được biết anh là chủ tịch của tập đoàn Enda, cô ta thầm khen mắt nhìn người của mình, tia trúng người đàn ông đầy quyền lực, nắm giữ địa vị cao ngất ngưởng trong giới kinh doanh.
– Chào Bạch tổng, rất vui khi được gặp anh.
Giọng nói yểu điệu khiến anh không mấy thuận tai, căn bản Phong Lĩnh chỉ say mê mỗi tiếng nói của vợ.
Anh không đáp lời, chỉ tiện mắt ngó qua cô ta một cái rồi lờ đi, nhưng người phụ nữ tự tin kia lại chẳng muốn dễ dàng buông tha cho cực phẩm nam nhân hiếm thấy. Anh càng hờ hững lạnh lùng, cô ta lại càng thêm hứng thú muốn chinh phục cho bằng được.1
Truyện mới ra rồi~ Đăng bình luận cổ vũ tác giả cập nhật nào~