Mục lục
Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 812: TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐỀU ĐANG LỪA CÔ TA

“Coi như tôi xin cô, cô mau rời khỏi đây đi được không?” Trước kia Tiểu Đào chưa bao giờ cảm thấy người phụ nữ này sẽ trở thành sự uy hiếp của mình, nhưng sau khi trải qua việc hôm nay, cô ta cuối cùng cũng ý thức được, có thể làm cho một người mất đi lý trí, chứng tỏ rằng anh ấy yêu cô ấy đến tận xương tủy rồi, chỉ có điều Kiều Phong vẫn chưa ý thức được điều này.

Sau khi nghĩ đến đây, cả người Tiểu Đào muốn điên lên rồi, sắp đứng không vững nữa, nước mắt từng giọt từng giọt lại chảy xuống, rơi trên đất, cô ta cảm thấy hai mắt của mình rất đau, nhưng tim lại càng đau hơn.

Lúc này, Tiêu Mộc Diên cũng không biết nên làm sao: “Tôi thật sự rất cảm ơn cô đã cứu tôi, nhưng…”

“Nếu như cô muốn tạ ơn tôi thì tôi xin cô lập tức đi khỏi Cô nhi viện Thánh Tâm này đi.”

Tiểu Đào quyết định không được để cho mình quá hiền lành, bởi vì hiền lành càng sẽ làm cho bản thân yếu đuối thêm mà thôi, cho nên cô ta hiện giờ cần phải học cách thay đổi bản thân.

“Xin lỗi, tôi biết tôi như thế này là làm tổn thương cô, nhưng tôi thật sự không thể rời đi, hơn nữa trước kia không phải cô đồng ý cho tôi ở đây sao?” Tiêu Mộc Diên rất khó xử, chỉ có thể cúi thấp đầu.

“Hiện giờ tôi đổi ý rồi, nếu như tôi sớm biết cô ở lại đây sẽ mang đến sự uy hiếp cho tôi thì lúc đầu có đánh chết, tôi cũng không đưa cô vào, nên để cô đi, quỳ trước cổng chết đi thì xong rồi, có đánh chết tôi cũng không cứu cô, mọi việc đều là lỗi của tôi. Là tôi đối xử với cô quá tốt, cho nên mới dẫn đến nông nổi này.”

Tiểu Đào hiện tại giống như biến thành một người khác, bộ dạng của cô ta thật đáng sợ, Tiêu Mộc Diên sắp không nhận ra cô ta nữa rồi.

“Tính cách của Kiều Phong rõ ràng tốt như vậy, thế mà vì cô anh ấy muốn giết mẹ của tôi, tôi ở bên cạnh nói như thế nào cũng đều không có tác dụng.” Việc này đả kích cô ta quá lớn, giống như trực tiếp muốn cướp đi mạng sống của cô.

Trước kia cô cảm thấy chỉ cần mình đối tốt với người khác thì người khác sẽ tốt lại với mình, nhưng hiện giờ mọi việc không giống như thế nữa, cô cảm thấy toàn bộ thế giới này đều là sự bịa đặt và lừa gạt, bởi vì mẹ của cô cũng luôn đối xử với cô như vậy, cũng lừa dối cô, Kiều Phong cũng đang lừa dối cô!

Tất cả mọi người trên thế giới đều lừa gạt cô, không có ai là thành thật với cô cả.

“Tất cả các người đều là người xấu, tôi sẽ không tin bất cứ một người nào nữa.” Tiểu Đào không để ý mà chạy đi, thế mà lại gặp Kiều Phong đang đi tới.

Nhìn thấy bộ dạng kích động của Tiểu Đào, Tiêu Mộc Diên cũng gấp gáp, muốn đuổi theo cô ấy, nhưng lúc cô chạy ra đuổi theo Tiểu Đào thì không cẩn thận mà trật chân, cho nên cô phải đi chân thấp chân cao, cộng thêm thân thể vốn đã suy yếu của cô, cô cảm thấy mình có chút khó nhọc.

Tâm trạng hiện giờ của Tiểu Đào quả thật là sắp sụp đổ, hơn nữa còn quá mức kích động.

“Anh mau đuổi theo cô ấy đi.”

“Em lo lắng cho bản thân mình trước đi.” Kiều Phong vốn muốn đi tìm Tiểu Đào nói rõ mọi chuyện, nhưng không ngờ lúc đến đây thì nhìn thấy Tiểu Đào đang khóc chạy ra, anh theo bản năng muốn đuổi theo, nhưng nhìn thấy chân của Tiêu Mộc Diên bị thương, anh không còn cách nào khác mà chỉ nhìn như không thấy thôi.

Cho nên anh vẫn đem Tiêu Mộc Diên lên vị trí đầu, anh quan tâm cô như vậy, có phải là bởi vì trong lòng anh, cô rất quan trọng phải không?

Thế mà một màn này bị Tiểu Đào quay đầu nhìn thấy, vốn dĩ cô ta cho rằng Kiều Phong sẽ không quan tâm mọi thứ mà đuổi theo mình, nhưng hiện giờ, giống như tất cả mọi việc đều đi ngược lại.

Trong nháy mắt, cô ta cảm thấy thế giới của mình như sụp đổ, đôi môi gắt gao cắn lại.

“Anh vẫn nên mau đuổi theo Tiểu Đào đi.” Nói thật, tâm trạng hiện giờ của Tiêu Mộc Diên không quá thoải mái: “Tôi hơi lo lắng cho cô ấy.”

“Em vẫn nên lo cho mình trước đi.” Người phụ nữ này sao lại quan tâm nhiều việc như vậy, bản thân đã không chăm sóc tốt còn lo lắng cho người khác?

“Chân của tôi không sao cả.” Tiêu Mộc Diên nhỏ giọng phản bác.

Kiều Phong vẫn là không quan tâm nhiều như vậy, trực tiếp băng bó kĩ chân của cô lại, cô không ngờ anh lại bá đạo như vậy, hoàn toàn không để ý đến bản thân mình, làm cho cô có chút cảm động, chẳng lẽ trong lòng anh ấy thật sự rất thích mình?

Sau khi Kiều Phong nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của Tiêu Mộc Diên, muốn lập tức mở miệng phản bác: “Đừng cho rằng hiện giờ tôi có ý với cô.”

“Anh vẫn mau đi tìm cô ấy đi, chân tôi thật sự không sao nữa rồi.” Tiêu Mộc Diên vội vàng thúc giục nói.

Hiện giờ băng bó cũng xong rồi, anh không còn lý do nào ở lại nữa, anh lưu luyến quay đầu nhìn cô, Tiêu Mộc Diên nhìn thấy động tác nhỏ đó của anh, trong lòng cảm thấy rất ấm áp, quả nhiên trong lòng người đàn ông này thật sự có cô, cô cảm thấy rất vui sướng, quả nhiên mọi sự nỗ lực của cô đều không phí.

Cô thật sự rất muốn anh can tâm trạng nguyện ở bên cô, nhưng với điều kiện tiên quyết là Tiểu Đào không xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ vừa nãy cô ấy bị chọc giận thật rồi sao?

Tiêu Mộc Diên chưa từng chứng kiến bộ dạng sụp đổ như vậy của Tiểu Đào, cô ấy là một cô gái ngây thơ lạc quan, hiện giờ bởi vì cô mà biến thành như vậy, trong lòng cô rất hổ thẹn.

Tiểu Đào đi đến bên hồ, lớn tiếng mà khóc, sau đó cầm viên đá liều mạng ném vào giữa hồ, phát tiết tâm trạng hiện tại của mình.

“Anh là một đứa ngu ngốc, anh sao có thể làm ra chuyện đó với tôi chứ, nhìn thấy tôi đi cũng không đuổi theo, chỉ quan tâm đến cô ấy, tuy tôi biết ưu tiên cứu người trước, nhưng anh lại để tôi nhìn thấy, anh không quan tâm tôi một chút nào cả, từ đầu đến cuối chỉ quan tâm một mình Tiêu Mộc Diên mà thôi.”

Tiểu Đào tỉ mỉ nghĩ lại, Kiều Phong vẫn chưa từng nói một câu thích cô ta, vốn dĩ cô ta chỉ muốn yên lặng bảo vệ ở bên cạnh anh thôi, nhưng hiện giờ cô ta bắt đầu có lòng tham rồi, bởi vì cô ta thật sự quá sợ hãi việc mất đi anh, cô ta không muốn sau này chỉ còn một mình mình chờ đợi. Cô ta muốn Kiều Phong mãi mãi ở bên cạnh cô ta, chỉ cần có anh là cảm thấy mãn nguyện rồi, vì sao ông trời lại không thành toàn cho ước nguyện đơn giản của mình?

Cô ta không kìm chế nổi mà rơi nước mắt, bởi vì cô ta thật sự quá yếu đuối, cô ta thật sự cảm thấy bản thân mình giống như đã phát điên, chỉ là vì sao Kiều Phong vẫn không đuổi theo cô ta, chẳng lẽ trong lòng anh một chút cũng không có mình sao? Vì sao Tiêu Mộc Diên vừa xuất hiện thì tất cả mọi thứ lại thay đổi, hơn nữa làm mọi chuyện hoàn toàn bị biến đổi, mọi chuyện còn có cách nào cứu vãn nữa không?

Lúc này, cô ta lại nhìn thấy viện trưởng, nhìn thấy bà ta, Tiểu Đào càng tức giận thêm, vì sao mọi người trên thế giới này đều lừa dối cô ta.

“Bà đừng qua đây, tôi không muốn nói chuyện với bà.”

“Mẹ biết con vẫn còn đang giận mẹ, nhưng hiện giờ mẹ có chủ ý này, con có muốn bên cạnh Kiều Phong mãi mãi không, nếu muốn thì hãy ngoan ngoãn nghe lời mẹ.” Viện trưởng thật sự rất lo lắng cho cô ta.

“Tôi không muốn nghe bà nói, dù sao thì các người cũng đều lừa gạt tôi thôi.” Tiểu Đào liều mạng dùng hai tay bị lỗ tai mình lại.

“Mẹ là mẹ của con, chuyện trước kia mẹ gạt con cũng vì muốn tốt cho con, hiện giờ, mẹ chỉ muốn để con ở bên cạnh mẹ, chăm sóc cho con thật tốt.”

Tiểu Đào đến lúc nào mới có thể làm cho bà ta đỡ lo hơn?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK