Mục lục
Truyện Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn) - Đường Tam (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày dịch: 11/08/2020

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Lúc này, viện quân ở đằng xa đã tới, bay ở phía trước quả nhiên là cường giả Bản Thể Tông, xem bọn hắn phóng thích ra từng vòng hồn hoàn, ít nhất cũng đều là Hồn Thánh trở lên, trong đó còn bao gồm tám vị Phong Hào Đấu La. Bọn hắn cơ hồ là toàn bộ chủ lực của Bản Thể Tông. Phần viện trợ này, không thể nói là không nặng.

Hơn nữa, người tới cũng không chỉ là Bản Thể Tông, phía sau bọn họ, còn có hơn một trăm tên hồn sư, ít nhất cũng đều có tu vi Hồn Đế trở lên, trong đó có năm vị Phong Hào Đấu La.

Nói cách khác, một đợt viện quân này, vậy mà đã có nhiều đến mười ba vị Phong Hào Đấu La, hơn nữa, còn lại đều là hồn sư cao giai.

Sau khi hồn sư đến thành Sử Lai Khắc, lập tức phân tán đến bốn phía tường thành.

Phong Hào Đấu La thì toàn bộ bay lên, nhìn trận chiến giữa Bản Thể Đấu La cùng Thần Thú.

Trong đó một vị Phong Hào Đấu La liền đi tới trước mặt Huyền lão:

- Huyền lão, chúng ta không tới chậm.

Người này Huyền lão nhận biết, chính là một vị cường giả của Bản Thể Tông, tên là Kim Thân Đấu La, vũ hồn của hắn chính là thân thể của mình, tu vi cực cao. Chính là Siêu Cấp Đấu La cấp chín mươi sáu. Địa vị ở Bản Thể Tông cũng chỉ kém hơn Bản Thể Đấu La Độc Bất Tử.

- Lão Kim, các ngươi tới vừa đúng lúc, chậm thêm một chút nữa, chúng ta chỉ sợ cũng sắp không kiên trì được. Phần nhân tình này, chúng ta lại thiếu lớn a!

Huyền lão cười ha ha nói.

Kim Thân Đấu La Kim Bằng lên tiếng:

- Thôi được rồi, muốn nói nhân tình, các ngươi cũng không thiếu nợ chúng ta cái gì. Ngươi nghĩ rằng chúng ta nguyện ý đến sao! Thật lòng mà nói, giao tình của Bản Thể Tông chúng ta cùng học viện Sử Lai Khắc các ngươi thật không có đến nước này.

Huyền lão thoáng ngẩn người, lên tiếng:

- Nói như vậy cũng đúng, cho nên khi đó nhìn thấy các ngươi, ta cũng cảm thấy thật kỳ quái. Các ngươi đây là. . .

Kim Bằng lên tiếng:

- Học viện Sử Lai Khắc các ngươi lần này đã làm ra đại hảo sự, cứu ra tất cả mọi người đế quốc Thiên Hồn chúng ta bị cầm tù ở Hồn Sư Tinh Anh Đại Tái. Ở trong đó, cơ hồ đều là thanh niên tài tuấn của nước ta. Phần nhân tình này, chúng ta cũng không thể không trả. Là tiểu tử gọi là Hoắc Vũ Hạo của học viện các ngươi chạy đến thủ đô chúng ta đi cầu viện binh, tiểu tử này lưu lại tin tức xong lập tức chạy đi. Bất quá, những người chúng ta được cứu trở về nhận biết hắn chính là người đến Nhật Thăng Thành cứu viện. Thế là, tông chủ liền bị Bệ Hạ gọi đi. Sau khi thương lượng ngắn ngủi, chúng ta lập tức mau chóng chạy đến. Bởi vì thời gian cấp bách, cho nên nhóm đầu tiên tới đều là hảo thủ, đằng sau còn có viện quân. Quân đội đều ở biên cảnh bên đó không qua được, nhưng lần này chúng ta tổng cộng điều động hồn sư chừng một ngàn người.

Vũ Hạo, là Vũ Hạo? Huyền lão nghe được Hoắc Vũ Hạo đi cầu viện, thầm mừng rỡ trong lòng, như thế nghĩa là Hoắc Vũ Hạo còn sống a! Đây chính là tin tức tốt, hơn nữa hắn còn kịp thời mời tới viện quân. Có những cường giả này của Bản Thể Tông gia nhập, lại thêm đế quốc Thiên Hồn tiếp viện, coi như đại quân thú triều lại toàn lực công tới, Sử Lai Khắc ít nhất cũng có thể kiên trì nhiều thêm mấy ngày. Hơn nữa, các hồn thú của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thật chịu được tổn thất nữa sao?

Kim Bằng tiếp tục nói:

- Tinh La và Đấu Linh hai nước hẳn cũng sẽ rất nhanh nhận được tín hiệu cầu viện của các ngươi, tiếp viện của bọn hắn nhiều nhất cần hai ngày mới có thể chạy tới. Tinh Đấu Đại Sâm Lâm lần này là nổi điên cái gì, lại thêm một lần thú triều. Bất quá sau lần này, chúng ta thiếu nhân tình có thể coi là trả sạch.

Huyền lão ở thời điểm này tự nhiên cũng sẽ không khách khí cái gì, hướng lão nhẹ gật đầu, lên tiếng:

- Tốt, đa tạ.

Đây thật là thiện nhân thiện quả a! Học viện Sử Lai Khắc toàn lực trợ giúp tam quốc cứu ra đám con tin, bây giờ người ta toàn lực hồi báo. Khó trách Bản Thể Tông sẽ đến, bọn hắn hoàn toàn bởi vì nguyên nhân đế quốc Thiên Hồn, đừng quên Bản Thể Tông hiện tại chính là hộ quốc tông môn của đế quốc Thiên Hồn. Cùng hoàng thất liên hệ cực kỳ mật thiết.

Đương nhiên, lần này đế quốc Thiên Hồn ở thời khắc mấu chốt đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, chưa chắc cũng không có nguyên nhân muốn cùng học viện Sử Lai Khắc giao hảo. Nói theo một ý nghĩa nào đó, bản thân học viện Sử Lai Khắc cũng nằm trên lãnh thổ của đế quốc Thiên Hồn. Học viên đến từ đế quốc Thiên Hồn cũng nhiều nhất. Không ít học viên từ Sử Lai Khắc đi ra, bây giờ đều đang giữ quyền cao chức trọng ở đế quốc Thiên Hồn. Đế quốc hoàng thất lần này cứu viện, không thể nghi ngờ cũng đối với bọn hắn lấy lòng cùng lôi kéo, có thể nói một công nhiều việc.

Trọng yếu nhất vẫn là Vũ Hạo kịp thời đưa đi tin tức. Tiểu tử này hiển nhiên đoán được Tinh Đấu Đại Sâm Lâm sẽ có hành động. Nhưng mà, nếu thú triều không . . . Huyền lão trong nội tâm thở dài.

- Đế Thiên điên rồi sao?

Âm thanh của Mục lão đột nhiên vang lên bên cạnh Huyền lão.

Huyền lão vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía không trung.

Chỉ thấy trên thân thể Hắc Long khổng lồ của Thú Thần Đế Thiên thiêu đốt lên quang diễm màu tím sậm, mỗi một kích đều phảng phất như muốn đem bầu trời đánh xuyên, đánh cho Độc Bất Tử liên tục bại lui, tựa hồ mắt thấy sắp ngăn cản không nổi. Hơn nữa, khí thế hoành tráng, tràn đầy bộ dáng nghiền ép.

- Hắn, hắn đây là đang thiêu đốt sinh mệnh lực của bản thân sao?

Huyền lão thất thanh nói.

Mục lão trầm giọng nói:

- Không, hẳn là đang tiêu hao. Hắn hiển nhiên cũng phát hiện viện quân của chúng ta đến, hắn đây là muốn bằng vào sức một người thay đổi cục diện a! Độc Bất Tử sắp không chống nổi, chúng ta lên. Không tiếc bất cứ giá nào cũng phải ngăn chặn hắn, chỉ cần chờ thêm hai ngày cho viện quân đến đông đủ, lập tức không sợ bọn hắn. Tinh anh tam quốc phối hợp có thể miễn cưỡng trấn áp các hồn thú Tinh Đấu.

Phanh!

Không đợi Mục lão và Huyền lão bay lên, một tiếng nổ đã vang lên trên bầu trời.

Bản Thể Đấu La Độc Bất Tử lại bị đánh từ trên trời rơi xuống, toàn thân lóe ra tử sắc điện quang, máu tươi cuồng phun. Mà trên thân thể của Thú Thần Đế Thiên, cũng nhiều mấy chục miệng vết thương máu me đầm đìa. Hắn vậy mà lấy thương đổi thương, cho Độc Bất Tử một kích nặng nề.

- Các ngươi đều phải chết, mối thù Thụy Thú tử vong, đồ sát tộc nhân mối hận. hôm nay coi như bổn tọa vẫn lạc tại nơi này, cũng phải đem bọn ngươi giết sạch.

Âm thanh điên cuồng của Đế Thiên quanh quẩn trên bầu trời của cả tòa thành thị, hắn lại ngửa mặt lên trời nộ hống, thân mình thiêu đốt lên tử sắc quang diễm vậy mà dần dần biến thành tử kim sắc.

Huyền lão và Mục lão đều hoàn toàn biến sắc. Với tu vi hơn tám mươi vạn năm của Đế Thiên, nếu như hắn không tiếc bất cứ giá nào gạch ngói cùng tan, coi như Sử Lai Khắc đã có viện quân Bản Thể Tông, cũng tuyệt đối phải tử thương thảm trọng, thậm chí có khả năng thành hủy người vong. Dù sao, bên ngoài còn có mấy chục vạn đại quân hồn thú a!

- Đế Thiên, ngươi dám. Nếu như ngươi dám hủy Sử Lai Khắc, ta lập tức đoạn tuyệt tương lai truyền thừa của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm các ngươi.

Đúng lúc này, một cỗ ý niệm tinh thần mãnh liệt đột nhiên từ trên tường thành Nam truyền ra.

Ý niệm tinh thần vậy mà tại lập tức truyền khắp bầu trời thành Sử Lai Khắc, tất cả cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La đều có thể rõ ràng nghe được. Thần Thú tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Ngay sau đó, một đạo thân ảnh toàn thân tản ra ánh sáng màu vàng lập tức chậm rãi từ thành Nam bên đó trôi lơ lửng. Sau lưng hắn, một đạo hồng kim sắc quang ảnh dần dần hiển hiện ra, còn không phải là bộ dáng của Đế Hoàng Thụy Thú Tam Nhãn Kim Nghê sao?

- Vũ Hạo?

Mục lão và Huyền lão đồng thời kinh hô một tiếng.

Người truyền ra ý niệm tinh thần, đồng thời bay lên quả nhiên là Hoắc Vũ Hạo! Hắn lúc này, bảy vòng hồn hoàn trên người lóe sáng, trắng, tím, đen, đen, hồng kim, đỏ. Màu sắc hồn hoàn lẫn lộn khiến cho mọi người thấy đều trợn mắt hốc mồm.

Cùng với hắn bay lên còn có mấy đạo thân ảnh nối gót theo, đem hắn bảo hộ ở trung ương. Ở trong đó có viện trưởng hệ vũ hồn Ngôn Thiểu Triết, phó viện trưởng Thái Mị Nhi, cùng Vũ Thần Đấu La Tiên Lâm Nhi.

Trong đó, chỉ có Tiên Lâm Nhi là đã sớm nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo trở về, cũng chỉ có nàng đoán được, đại quân Vong Linh lúc trước tranh thủ thời gian cho Sử Lai Khắc, đồng thời đả kích trầm trọng đại quân hồn thú rất có thể cùng hắn có quan hệ.

- Vũ Hạo, đừng hồ nháo, đẳng cấp chiến đấu này há lại có thể để ngươi tham gia?

Tiên Lâm Nhi đôi mắt đẹp trợn lên, phẫn nộ quát.

Hoắc Vũ Hạo nhìn thoáng qua nàng, hít sâu một hơi, lên tiếng:

- Tiên viện trường, việc này nguyên nhân bắt nguồn từ ta. Ta không thể nhìn Sử Lai Khắc sinh linh đồ thán a! Tin tưởng ta, ta có thể giải quyết.

- Không được.

Tiên Lâm Nhi quát lên một tiếng chói tai, lập tức đưa tay chộp về hướng hắn.

Nhưng mà, một tầng ánh sáng kỳ dị đột nhiên từ trên người Hoắc Vũ Hạo khuếch tán ra. Tiên Lâm Nhi, Ngôn Thiểu Triết, Thái Mị Nhi ba người bất ngờ không đề phòng, chỉ cảm thấy một trận choáng váng mãnh liệt truyền đến, trước mắt thế mà trở nên trống rỗng.

Coi như bản thân bọn hắn tiêu hao rất lớn, nhưng Tiên Lâm Nhi và Ngôn Thiểu Triết đều là cường giả cấp bậc Siêu Cấp Đấu La a! Thế mà bị thất thần ngắn ngủi.

Mà Hoắc Vũ Hạo cũng liền mượn bọn hắn thất thần trong chớp nhoáng, bỗng nhiên gia tốc bay về hướng không trung. Quang ảnh Tam Nhãn Kim Nghê sau lưng cũng trở nên càng thêm ngưng thật.

Vận Mệnh Nhãn trên trán mở ra. Sóng tinh thần cường đại không chút nào che đậy dũng mãnh lao tới Thần Thú. Ở trên người hắn, ánh sáng hồng kim sắc bắt đầu thiêu đốt.

Cùng tử kim sắc quang diễm trên người Thú Thần Đế Thiên so sánh, ánh sáng trên thân mình Hoắc Vũ Hạo giống như đom đóm cùng trăng sáng so đấu. Nhưng mà, ánh sáng màu vàng óng nho nhỏ này vừa mới bắt đầu thiêu đốt, lập tức toàn bộ không gian tựa hồ cũng xuất hiện từng đợt vặn vẹo nhỏ.

Nơi xa, đại quân hồn thú vốn an tĩnh, đột nhiên vang lên từng tiếng rên rỉ.

Đế Thiên vốn ở vào trạng thái điên cuồng, quang diễm trên người bỗng nhiên dừng lại, hai tròng mắt màu vàng óng nhìn chằm chằm vào Hoắc Vũ Hạo, tiếng rống giận gào thét biến thành cả kinh:

- Ngươi là người được bị Thụy Thú hiến tế. Là ngươi!

Hoắc Vũ Hạo ngẩng đầu nói:

- Không sai, là ta. Thu Nhi hiến tế cho ta, hóa thành hồn hoàn thứ sáu của ta. Cũng đem năng lực Thụy Thú của nàng, toàn bộ dung nhập vào ta. Ngươi hẳn phải biết, thân mình Đế Hoàng Thụy Thú gánh chịu chính là vận số của toàn bộ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Thu Nhi mặc dù chết rồi, nhưng mà, truyền thừa của Đế Hoàng Thụy Thú vẫn còn, Vận Mệnh Nhãn trên người của ta. Nếu như ta cũng chết, phần lực lượng vận mệnh này liền hoàn toàn đoạn tuyệt. Cái này cũng mang ý nghĩa, khí vận của toàn bộ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm cũng sẽ đoạn tuyệt. Ngươi hẳn hiểu được, đây là kết quả như thế nào.

- Hỗn trướng!

Đế Thiên gào thét một tiếng, Long Trảo xuất ra, một đạo tử kim sắc trảo ảnh lập tức chụp về hướng thân thể của Hoắc Vũ Hạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK