Cầu cao tốc không gian cuối cùng tịnh hóa sụp đổ, Thương Vương Ngải Thái Sơn thu tay về, tiện thể nhìn xem đang cúi gằm người xuống thở dốc Quan Ngư cùng Triết La.
“Thế nào, đánh tiếp được không?” Ngải Thái Sơn nói.
Chất giọng của hắn là giọng nam trầm, siêu trầm, vừa trầm vừa dày vừa nặng, uy nghiêm bá đạo đúng với phong thái của một vị Thượng Tướng quân nhân.
Đồng thời để cho Quan Ngư cũng Triết La ngay lập tức bị trấn trụ, vội vàng đứng thẳng lưng, gật đầu lia lịa, tiện thể vuốt qua chút mồ hôi hột trên trán.
Công bằng mà nói, Quan Ngư và Triết La cũng có công lao không nhỏ, thể hiện được bản lĩnh phong hệ cấm chú của mình, bọn hắn có thời gian tại chiến trường lâu dài chỉ kém đội Đế Vương của Apase, mang đậm dấu ấn thường xuyên phá nhiễu Đế Vương địch nhân, cứu nguy rất nhiều đồng đội.
Lúc này hai người họ đã thấm mệt, cả Quan Ngư cả Triết La đều mang trên thân thể lít nhít vết thương lớn nhỏ, quần áo tơi bời, thấm đẫm máu tươi của hải yêu cùng bản thân. Nhưng bởi vì cái ‘uy’ của Thượng Tướng trước mắt, bọn hắn lại không hiểu sao đột nhiên giống như không có cách lắc đầu từ chối chiến đấu tiếp.
Ngải Thái Sơn không biểu cảm gì nhiều, chỉ là nhìn thẳng mắt hai cái mầm non mới vào đời cấm chú, mở miệng nói: “Tốt, trước hết hồi thành, khôi phục tịnh dưỡng một ít lại tiếp tục chiến đấu”.
Quan Ngư, Triết La thở phào một hơi, tuyệt đối là kính người phụng mệnh, không có nửa câu già mồm.
Mà lúc này, cả Hoa Quân Thủ, Vi Nghiễm cũng từ giữa biển khơi giết một đường trở lại thành, trên đường đi bọn hắn đồng dạng tiện tay cứu thêm vài cái đội ngũ quân pháp sư mắc kẹt nữa. Cùng với mặt phía Bắc nhân lực đến từ Phàm Tuyết Thành do Tống Phi Dao, Thược Vũ, Mộc Tượng đại thúc, Liễu Như, Bola được yểm trợ bởi lão lang đánh rút về, hội họp một chỗ.
Ở Phàm Tuyết Thành, nếu không kể Ngũ Đại Thần Vương cấp bậc cấm chú cực kỳ khủng bố ra, vậy thì Tống Phi Dao chính là người mạnh mẽ nhất, nàng trước khi quen biết Mạc Phàm đã là bốn hệ mãn tu siêu giai được nhiều năm, so với đám Triệu Mãn Duyên dĩ nhiên càng vượt trội. Đi qua mấy năm nay lịch luyện, lại thêm được cấp đầy đủ hồn chủng sung túc, thậm chí Du Sư Sư còn tận dùng tài nguyên thúc đẩy lên cấp tiểu thiên chủng cho nàng, bây giờ Tống Phi Dao đã có hai hệ bán cấm chú mãn tu.
Thêm vào Hải Đông Thanh Thần, thực lực có thể cùng Ngụy Cấm Chú Quan Ngư đánh một trận.
“Nam Thành tình huống thế nào?” Hoa Triển Hồng nhìn thấy phía Bắc đám người Tống Phi Dao đang rút về, lồng ngực vuốt xuống một tia an tâm, tiếp theo đó quay sang phía Nam thăm dò.
Hơn 1 vạn km đường ven biển của Hoa Hạ chỉ còn mỗi Phàm Tuyết Thành, Phàm Tuyết Thành lại ở đoạn gần trung tâm, chính là bị kẹp ở ngã ba đường công kích của hải yêu.
Tiền tuyến ba cái quân bộ quân pháp sư cùng Phàm Tuyết Thành pháp sư lưng tựa vào Hải Môn Quan Kết Giới, muốn dựa vào kiến trúc phòng biển đê đập đẳng cấp phòng ngự để ngăn cản vô cùng vô tận tứ thánh vực Hải Yêu thế công.
Trước đó, đội hình Apase, Hồng Mãng Tà Long, Kỳ Lan Thanh Thánh Xà, Tử Linh Hỏa Long, Thấu Đình Lôi Ti toả ra khí tức Đế Vương quá bá đạo, ma uy thánh uy ngút trời để cho hải yêu gặp muôn trùng trắc trở nếu muốn tiếp cận tòa thành. Nhân loại pháp sư tự nhiên nhận được rất nhiều chỗ tốt, tỉ như có thêm một cái tường thành bất khuất chắn sóng to gió lớn, để bọn hắn có thể dễ dàng thi triển quần pháp, ở một chỗ quét lá đa trước cửa thành.
Mà bây giờ, bởi vì tất cả Đế Vương đều đã rút về, Đồ Đằng thú đồng dạng sớm hơn trước đó rút về, toàn bộ Titan cự nhân của Parthenon Thần Miếu lui vào trong sào thành, liền liền cây đại thụ như thần linh trấn cổng là Hồng Mãng Tà Long cũng thất thủ ngã xuống. Cục diện hải chiến ngay lập tức biến hóa không thể đo lường.
Vốn phải là đang ở thế cờ cân bằng với với hàng chục ngàn vạn hải yêu mới đúng, hiện tại nhân loại pháp sư ngược lại biến thành một hồi bị giáp công tứ phía, thở cũng thở không nổi.
Nhìn thấy cấp bậc tối cường Thượng Vị Đại Đế Hồng Mãng Tà Long thảm trạng, từ hai chiến trường mặt Đông mặt Bắc của Phàm Tuyết Thành lập tức co cụm lại, không dám tiến ra quá xa bờ đánh quét.
Đế Vương là át chủ bài của Phàm Tuyết Thành, nếu không phải Hồng Mãng Tà Long, không có người khác có thể cầm cự chiến trận hơn một tuần kéo dài trong quân chiến được. Cho dù là thành chủ Mục Ninh Tuyết đi chăng nữa.
Pháp sư thua yêu ma ở chỗ không thể đứng giữa quần hùng đánh càn. Thử nhìn xem Hồng Mãng Tà Long đối phó vô cùng vô tận tôi tớ yêu ma thì rõ, vị Tà Thánh Vương này vốn dĩ không sợ tôi tớ hải yêu đánh chém cận thân, cái kia thân cứng rắn vảy rồng, cái kia hơi thở có độc, coi như nhiều hơn nữa tôi tớ Hải Yêu bao vây cũng không cách nào phá vỡ, ngược lại bị giãy một cái liền chết hết. Đây là vật lý hình thù phòng ngự, vật lý hình thù công kích, tiêu hao bất quá là một ít thể lực.
Mà thể lực Đế Vương, ân, cấm chú không có cửa.
Liền xem như cấm chú pháp sư đều khó có khả năng mỗi giờ mỗi khắc sử dụng siêu giai ma pháp, còn chưa nói đến khả năng bị yêu ma đánh chém cận thân, dạng này chỉ càng chết mau.
Thân thể cấm chú pháp sư đúng là đã luyện thể tới cực hạn, nhưng chỉ là hạn mức nhỉnh hơn quân chủ cấp một chút, không phải kim cang bất hoại. Hai hệ cấm chú đột phá mới để cho tinh thần lực bao phủ, cường độ thân thể miễn cưỡng tiếp cận một chút Á Đế Vương, mà ba hệ cấm chú trở lên như Hoa Triển Hồng, Ngải Thái Sơn thì thể chất mới bằng được hàng ngũ Á Đế Vương khỏe mạnh.
Nhưng đó là bàn luận thể chất, cấm chú cũng không thể dựa vào thể chất để đấm tay đôi với yêu ma, này dĩ nhiên không thể. Cấm chú pháp sư cần tiêu hao ma năng để cho chính mình trở nên cùng Đế Vương mạnh như nhau, ma pháp mới là chìa khóa san lấp cách biệt. Nhưng mà ma pháp so với tấn công vật lý cận thân muốn chậm, cho nên nhân loại pháp sư thường thường không thể nào giống như Mạc Phàm đứng ở giữa chiến trường nghịch thiên được.
Chỉ có Đế Vương mới làm nổi, Đế Vương vốn là mạnh, lấy ví dụ Hồng Mãng Tà Long, nó không có dùng quá nhiều yêu năng gì cả, đơn giản dùng phương pháp thô bạo cắn xé cận thân, thậm chí cũng không thể gọi là tiêu hao, chỉ có cùng đồng cấp chiến đấu với nó như Thiết Nha Bối Hải Sư mới có thể gọi là song phương tiêu hao yêu năng đúng nghĩa.
Cho nên mới có chuyện Linh Linh để cho đội ngũ của Apase tiên phong, này mới tạo nên kỳ tích kéo dài thời gian cầm cự cho Phàm Tuyết Thành lên các phương án khác.
Hiện tại thế nhưng kỳ tích đã hết, các pháp sư mất trụ cột chỗ dựa, tự nhiên cần phải tự thân vận động.
Đông chiến trường, Bắc chiến trường đã tụ lại, chỉ còn chiến trường phía Nam là chưa có bất kỳ người nào lui binh, này tất nhiên sẽ để cho Hoa Quân Thủ có chút sốt ruột.
Không có xuất hiện ở phụ cận bên cạnh, nhưng có thể nghe thấy từng đợt nhịp tim đập lo lắng của Hoa Quân Thủ từ vị trí tương đối xa, thiếu tướng Hoàng Tuấn ngồi trên một đầu Á Long đại quân chủ đi tuần, hắn quan sát Nam Thành chiến trường một lát, sau đó truyền âm vạn lý phản hồi:
“Phía Nam có Đại Thánh Tể James đến trấn thủ, James chiến ý trùng thiên, chỉ huy một vạn thánh pháp, cùng thủy quân Atlantic, đa dạng chi quân Linh Vĩ Quốc, trở thành một phương quát tháo phong vân, là mặt trận duy nhất của chúng ta đẩy lùi hải yêu xa khỏi bờ”.
Mọi người nghe được câu này, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, Hoa Quân Thủ cũng gật đầu an ổn, tự nhủ chính mình có chút lo xa rồi.
“Sức chiến đấu tương đương 12 cánh Sí Thiên Sứ quả nhiên không nói chơi”.
Hấp huyết quỷ Bola cảm thán một câu, đã được nghe Thánh Cung Laura phổ cập qua Thiên Quốc các Đại Thánh Tể, hẳn là cũng có trong đầu đôi chút nhận định so sánh cá nhân.
Đại thánh tể bên trong, James chỉ xếp sau thiên triều thủ tọa Welbeck. Thực lực đại khái ở giữa Sí Thiên Sứ 12 cánh và Sí Thiên Sứ 14 cánh, dạng này mà nói, mạnh mẽ hơn đại cấm chú Vi Nghiễm rất nhiều, chí ít có thể đánh được với đỉnh vị chính thống Đế Vương. Còn muốn hoàn toàn chiến thắng được những phổ thông Đế Vương đó, vậy thì cần hồn thiên sứ 14 cánh trở lên.
Ngải Thái Sơn đột nhiên nhìn hướng sóng biển nhấp nhô đánh tới, báo hiệu đợt tôi tớ hải yêu tiếp theo đang bủa vây Hải Môn Quan, mở miệng nói: “Thập Uyên Chúa Tể chưa ra mặt, Hải Yêu Đế Vương không tập trung xuất hiện, tiếp tục như vậy, dù là hải yêu không cách nào công kích, pháp sư ma năng cũng đều không có khả năng liên tục phóng thích ma pháp, đến lúc đó Đế Vương xuất hiện, chúng ta nhất định thất thủ”.
Thế giới hải chiến, đại dương thiên tai bộc phát.
Nô bộc, chiến tướng, thống lĩnh hải yêu đều trở thành con tốt thí mạng, thậm chí đến trăm năm ngàn năm Quân Chủ cấp cũng trở thành pháo hôi, chúng liên miên bất tuyệt tràn vào Hải Môn Quan chỉ để đổi lấy ma năng pháp sư nghĩa vụ, nhân loại pháp sư dù biết trước được mục đích quá rõ ràng của hải yêu, nhưng vẫn như cũ bất lực bó tay không còn lựa chọn nào khác.
Bọn hắn vẫn phải gồng mình ra đánh, vô pháp bỏ mặc Hải Yêu tràn vào đến Hải Môn Quan kết giới làm loạn được.
Nếu như bỏ mặc Hải Yêu mặc kệ, chỉ chờ đợi Đế Vương địch ra mặt mới xuất thủ, dạng này nhất định ức vạn hải yêu sẽ thừa cơ quét thủng kết giới. Đến lúc đó Thập Uyên Chúa Tể xuất hiện chớp nhoáng đập gãy kết giới, toàn bộ hải yêu thông qua Hải Môn Quan sụp đổ mà tràn vào xâm lấn Bàng Môn Quan, dội nước Đông Hải vào công kích trực diện lục quân pháp sư, không bao lâu sẽ đánh tới Ninh Bàn Tháp.
Chuyện phía sau đó, kì thật nghĩ cũng không dám nghĩ.
........