Hiện tại, căn bản không cần bọn hắn thương hại đầu óc người này.
Đã quy tắc như thế, vậy thì để đại cấm chú dạy dỗ một bài học đi.
“Ta tới tiên phong!” Một vị đỉnh cấp ám ảnh hệ cấm chú ngay vừa mới bắt đầu đã lao khỏi đoàn người lên phía trước.
Người này tên là Gecko.
Ban đầu, Gecko dự định đánh nhanh thắng nhanh, nhắm vào Kỳ Lan Thanh Thánh Xà trước, nhưng Kỳ Lan Thanh Thánh Xà lại chọn ở vị trí quá cao treo trên trời, dạng này không chiến đúng là để cho một ít pháp sư cảm thấy không mấy tự tin, bao quát có sử dụng khải ma cụ đi chăng nữa.
Thứ hai là, trận đầu tiên đại diện đi đánh địch, cũng nên vì một chút đại cấm chú thanh danh, liền không cần thiết chọn ngay chí tôn quân chủ yếu nhất. Gecko quyết định nhắm vào Thương Văn U Lang.
Mạc Phàm cười cười.
Những người khác quả nhiên đều án binh bất động.
“Cực tốc loại trừ”. Mạc Phàm tay chấp vào nhau, mở miệng ra lệnh.
Một chùm chín thanh khổng lồ ám tuyệt đinh mâu phóng tới vị trí lão lang, hắc mâu giống như chống trời vậy, phất phơ đều có phẩm chất định thân cả một tòa Phùng Sơn chứ đừng nói chỉ là lão lang dạng này đứng ở trên đỉnh.
“Gào gào ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~”
“Gru ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~”
Lão lang cùng hỏa long lập tức gầm lên một tiếng trời long đất lở, phát huy lang long sóng âm khuếch tán, đẩy ra hung dữ vô số gợn sóng xung kích, miễn cưỡng làm tốc độ hắc ám lan truyền tới chậm đi nửa giây.
Nửa giây, quá đủ để một đạo tê liệt hoàng lôi đã chuẩn bị sẵn sàng cũng thật nhanh chụp lại vị trí cấm chú pháp sư Gecko đang di chuyển.
Gecko khuôn mặt cực kỳ bàng hoàng, hắn mục tiêu là đầu kia trắng muốt Thương Văn U Lang, hoàn toàn không có nghĩ tới chính mình vậy mà làm sao bị đối phương hội phản kích toàn lực.
Đương nhiên, Gecko ám ảnh hệ cực kỳ điêu luyện, dễ dàng giẫm thêm một bước, chệch hướng quỹ đạo né thoát hoàng lôi giáng xuống thân thể mình.
Cả người hắn lúc này liền hóa thành một đám mây đen như vậy, quỷ thuật đứng ở giữa ba đầu Hỏa Long, Bạch Lang, Lôi Ti.
“Na na ~~~~”
Trên không trung, đột nhiên có lăng lệ quang huy gọi xuống đến, những dải sáng này lấy cực mạnh thiên thanh thánh đàn thiêu đốt chi lực, khi nó trải tại đồng thau chiến trường này lúc, mặt đất này không khác gì bị ngọn lửa màu xanh lục một dạng bốc cháy lên, hết lần này đến lần khác mang cực mạnh trùng kích chi lực đến đám mây hắc ám.
“Lánh ~~~”
Cùng lúc đó, một mảnh lại một mảnh thánh linh hỏa diễm như hồng liên thiên vũ đáp xuống, bọn chúng trút lửa thiêng thiên đàn xuống địa khu hắc ám của Gecko, đồng thời liên hợp đem Gecko đánh úp cho không kịp ngóc đầu lên.
Quang cộng hưởng hỏa, biển lửa hồng liên cùng thanh quang này mỗi giây trôi qua càng thêm kinh tâm động phách, ngồi ngoài quan sát qua màn hình lớn, những cái kia trên khán đài các gia tộc quyền quý cùng thánh chức cao tầng nhân viên còn chưa kịp thấy rõ ràng song trọng quang hỏa đang công kích là cái chủng loại gì, liền trông thấy Gecko bị thiêu đến chật vật chạy trốn, kêu rên không thôi.
Gecko tốt xấu cũng là đại cấm chú, hắn thủ đoạn phòng ngự tầng tầng lớp lớp rất nhiều, nhưng một lúc bị ngũ trọng dàn xếp bố trí thế này, tình huống hiện tại hay quá đỗi bất lực.
Thanh thánh quang huy của Kỳ Lan Thanh Thánh Xà có thể yếu hơn cấm chú Gecko rất nhiều, nhưng nàng sở hữu; dù sao cũng là quang minh yêu thuật đi, vẫn là hắc ám đại thiên địch. Theo một cái kia một cái mang theo cực mạnh năng lượng màu xanh ánh sáng trùng kích như Quang Tước rơi xuống, đầm hắc ám của Gecko bị nghiêm trọng phân hủy.
Huống chi, thánh linh hồng liên của Viêm Cơ Quốc Mẫu hoàn toàn là nằm ngoài lực phòng ngực của Gecko rồi. Hắn tựa như là một tòa đôn hậu đồi núi nhỏ, có thể theo quang mang vô tận cùng hỏa diễm điên cuồng trút xuống kia, Gecko tầng phòng ngự thủ đoạn bị đánh cho toàn bộ vỡ nát.
Cường thế đến cực điểm thanh thánh quang cùng hồng liên chi hỏa đem Gecko đánh trọng thương, kém chút đứng ở bên dưới từng đạo quang hỏa tẩy lễ này trực tiếp ngất đi.
Sáu vị cấm chú còn lại mặt mũi tựa hồ bị sốc nặng.
Tình huống này có chút quá gạt người rồi.
Gecko quá sợ hãi, hắn đứng trong quang hỏa ngập tràn ánh sáng, cả người hư nhược ngẩng đầu hướng phía chỗ cao nhìn lại, lại nhìn thấy một đầu Kỳ Lan Thanh Thánh Xà giống như viên mặt trời thiên thanh như vậy yểu điệu chí tôn, còn có Viêm Cơ Quốc Mẫu cao ngạo không gì sánh được treo bay ở trên Thương Văn U Lang đỉnh đầu. Bên cạnh tác hợp Thấu Đình Lôi Ti, Tử Linh Hỏa Long, ngũ trọng phối hợp, thần thánh không gì sánh được.
"Ngươi... Ngươi..." Gecko choáng váng, một thân thương tích không nói thành lời.
“Gào ~~~~~~~~~~”
Thương Văn U Lang huy động móng vuốt băng trảo, nó tại trong biển lửa kia cực tốc ghé qua, tốc độ nhanh đến mức như bạch lưu tinh lấp lóe đồng dạng, hoàn toàn không gặp được bóng dáng.
Một trảo, thổi lên một trận cuồng tuyết quét ngang, trực tiếp đem Gecko chìm vào hôn mê bất tỉnh cùng một chỗ cuốn tới hỗn độn chi phong, kéo ra khỏi giải đấu.
Toàn trường yên tĩnh không nói một lời.
Kì thật, bọn hắn cũng không biết nên nói làm sao cho tốt.
Chẳng qua là, chẳng qua là... quá không thể tin được.
Không phải bảo chọn một đầu sủng thú sao!?
Vì cái gì vừa mới vào trận chưa đầy mười phút thời gian, liền từ một đầu sủng thú ứng chiến đều không có, trực tiếp mang cả hội nguyên nhóm ra đánh úp người ta. Đánh úp lại giống như chuẩn bị rất kĩ càng, rất có tinh thần đoàn kết chiến thuật, không để cho đối phương nửa điểm cơ hội vùng vẫy.
Đại cấm chú ngay cả một hiệp đều không có đứng vững.
Gecko xác thực có năng lực cùng chính thống Đế Vương miễn cưỡng quyết chiến. Nhưng vĩnh viễn lại không có khả năng cùng Viêm Cơ Quốc Mẫu, Kỳ Lan Thanh Thánh Xà, Thương Văn U Lang, Tử Linh Hỏa Long, Thấu Đình Lôi Ti cầm cự.
Sức người có hạn, thực lực mạnh hơn mình còn nhiều nhiều lắm, lấy một địch năm, coi như Gecko có thêm năm cái mạng, kết cuộc vĩnh viễn không bao giờ cải biến.
Hắn kết quả là chỉ có duy nhất một con đường, đó là bị giải quyết thật nhanh, Mạc Phàm một chiêu hội đồng toàn quân này, hoàn toàn là nghiền ép giẫm đạp
Nhận thấy ánh mắt quái dị mọi người nhìn mình, Mạc Phàm cười khổ cười khổ, mở miệng điềm tĩnh nói: “Đừng nhìn ta như vậy, ta cũng không nói là đoàn thú của ta không được đánh nhóm nha. Các ngươi vì sao không lên giúp hắn, đây là các ngươi có lỗi”.
Gò đất cao nhô lên, ngồi xe lăn Mạc Phàm ánh mắt đơn giản lướt qua sáu người còn lại, tỏ vẻ thản nhiên chẳng đáng bận tâm.
Ân, đáng bận tâm chỗ, có lẽ duy nhất một vị.
Mặt sẹo trung niên.
Người này bản thân điềm tĩnh không kém Mạc Phàm bao nhiêu, trên ánh mắt càng phảng phất một cỗ bá khí cương trực khiến cho người ta không chút nào dám nhìn thẳng.
Coi như là Mạc Phàm, hắn cũng nhíu mày lại, bất tri bất giác xe lăn bị đẩy lùi về sau nửa thước.
......
(P/s 1: Nói về nhân vật mặt sẹo kia, đây là nhân vật duy nhất mà các ông nghe xong, muốn hắn đập sấp mặt PN, tin ta đi:))
P/s 2: dạo này ra chương đã là đều hơn cả chữ đều, 2 tuần không tuần nào dưới 10 chương. Sắp tới bận rộn liên miên, tần suất sẽ trở về như cũ 6,7 chương 1 tuần. Mà bệnh dịch ở VN đang căng thẳng, các ông tự bảo trọng sức khỏe. Diệp Tâm Hạ chuyển sinh cũng bó tay)
......