Mục lục
Truyện Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

......

“Trở về nhà???” Mạc Phàm giật mình, nghe có chỗ không hiểu hắc nhân lão giả đây ý đồ.

Nhưng không mất bao lâu, hắn chợt nhớ tới một mảnh câu chuyện cũ được tình cờ nghe kể lại, thế là lặng lẽ gật đầu, miệng mỉm chi cười nhạt, toái toái bình an gác chuyện này cất ở trong lòng.

Hắc nhân lão giả cũng rất tiếu dung để ý kĩ thần thái Mạc Phàm. Thấy hắn không đề cập hỏi thêm chi tiết, tự mình nói tiếp không còn ý nghĩa.

Lão giả chỉ cười khặc khặc như trúng tà, một bụng nghĩ xấu, mặc định cho rằng Mạc Phàm đã thu hoạch được một ít tin tức scandal Hắc Ám Vị Diện cùng Ma Pháp Vị Diện rồi.

Mạc Phàm không thèm để ý đến tên bệnh hoạn này gièm pha, con mắt nháy nháy, liếc về nơi phương xa trời đất tối om đang kịch liệt rung chuyển.

“Ngươi tới đúng lúc, vừa vặn có món đồ cần ngươi giúp đỡ. Có hứng thú săn bắt Hắc Ám Vương không?” Mạc Phàm tùy tiện hỏi một câu.

“Hễ... Không, ta không chà đạp đồng loại”. Hắc nhân lão giả phủi vai, quét sạch lời mời hỗ trợ.

Mạc Phàm phì môi, có chút đáng tiếc nhìn xem lão giả hời hợt này nhìn cũng không nhìn đã quyết định.

Hắn bình thản nói: “Thôi vậy, ta có lòng tốt thả ra đại lượng hắc ám nhiều như thế, phóng xuất phẫn nộ tâm tình thử xem có liên hệ được ngươi hay không. Ài, xác định không muốn tham gia?”

“Cái khác đối thủ ta tận lực, hắc ám vương thì bỏ qua đi. Đụng vào bọn chúng rất nhiễu sự, ta không muốn vừa trở về Hắc Ám Vị Diện liền bị bọn người U Minh Hoàng Tộc nhấc đi đến Âm Tào Đài uống trà hàn thuyên, rất là rách việc”. Hắc nhân lão giả nghĩ tới thôi đã một mặt tím tái rồi.


“Hửm... U Minh Hoàng Tộc? Âm Tào Đài?” Mạc Phàm lăn tăn lông mày suy đoán thứ gì.

Từ bộ dáng nghiêm túc của hắc nhân lão giả nói cho hắn biết, đám người kia nhất định giống như Thiên Sứ chấp pháp giả một dạng, hẳn là ở Hắc Ám Vị Diện giải quyết một chút bê bối tảng băng trôi.

Ân ân, cũng đúng, dù sao Hắc Ám Vị Diện đều có tính toán dục niệm rất lớn, có hệ thống tổ chức chặt chẽ, không tới mức hoang dã nguyên thủy như Triệu Hoán Vị Diện.

“Được rồi, sợ thì thôi, ngươi lăn về đi. Ta đi đánh Vĩnh Yên Vương”. Mạc Phàm hời hợt vỗ vỗ vai hắc nhân lão giả. Trực tiếp đuổi.

Đang sàn sàn tiêu dạo tự tại là thế, nhưng vừa nghe qua ba chữ “Vĩnh Yên Vương” kia, đột nhiên ánh mắt hắc nhân lão giả nhíu lại, toàn thân lẹt xẹt đi ra một cỗ hắc ám đặc sệt bao trùm phạm vi Bảo Linh Sơn.

“Ngươi chắc chắn hắn là Vĩnh Yên Vương?”

“Ân, khoảng hơn 2000 năm trước có một tên Hắc Ám Vương điên cuồng xông vào ma pháp vị diện quấy phá, hắn chính là Vĩnh Yên Vương”. Mạc Phàm cười cười, như là chờ sẵn câu hỏi này.

“Đến, chia ta một chén canh”. Ảnh Duệ Trưởng Giả hiếm có nghiêm túc bộ dáng, ánh mắt bốc lên hắc viêm thâm thù nhìn chằm chằm vào thân thể Vĩnh Yên Vương đang giãy dụa giữa trời.

“Giết hắn ở đây không được, chúng ta hợp lực chưa chắc có thể giết chết được hắn. Nhưng ngươi muốn xin hắn tí huyết, hẳn là có thể đi. Ta cần ngươi đánh hắn xuống Hắc Ám Vị Diện”. Mạc Phàm nói rằng.

Ảnh Duệ Trưởng Giả không nhiều lời với Mạc Phàm nữa, dứt khoát giẫm chân núi, bay thẳng về phía trời đêm.

Mạc Phàm nhìn theo bóng lưng hắn có hắc ảnh quỷ hồn quỷ dị, trong lòng dấy lên kinh ngạc hồi lâu không thể phục hồi.

“Theo tình báo ta thu hoạch được, hắn tiếp nhận tẩy lễ qua hoàng tuyền ý chí, đạt được Ảnh Duệ bộ tộc truyền thừa. Hắn thành Vương, Ảnh Duệ Vương”. Asha Corea ngồi phía sau tiếp tục xiên nướng thịt thiểm báo, hẳn là đoán được Mạc Phàm đang khó lý giải chuyện gì.

Nàng như cũ một miệng đầy đồ ăn cập nhật cho hắn.

Sự tình bên ngoài cái gì đó không quan trọng, thiên không vẫn lửa, thế gian ma hóa, dạ hành quỷ trôi nổi đầy đường cũng mặc kệ. Chính mình ăn đã, có chút việc nếu để bụng đói, cái gì cũng không thể thành lập hướng giải quyết. Phải ăn no thì mới suy nghĩ tiếp được.

Quái quái, liền là đang ăn chống đói nhưng vẫn rất xinh đẹp.

“Chuyện gì?” Asha Corea thấy vẻ mặt Mạc Phàm đăm chiêu, liền hỏi.

“Ngươi bình tĩnh đến mức làm ta thấy kinh hãi”. Mạc Phàm rốt cuộc không nhịn được thốt một câu thật lòng.

“Ngươi cũng rất thản nhiên tán dóc với ta, chứng tỏ bình tĩnh không kém bao nhiêu đâu. Không phải thường thường vào giờ phút này, ngươi liền cưỡi hỏa vân bay đến bầu trời luyện ngục, hóa thân thành siêu anh hùng trong truyền thuyết phổ độ chúng sinh sao?” Asha Corea ngữ khí phản bác rất nhẹ nhàng, sau đó ngồi ăn tiếp.

“Thánh nữ của Parthenon Thần Miếu kiêm nhiệm Thánh tôn của Wakanda cổ quốc. Nếu không phải Saga vài ngày trước nói qua với ta, ta hẳn sẽ không biết ngươi còn có một thân phận khác không kém lực ảnh hưởng, đứng trong bóng tối miện hạ tối cường của Sát Thủ Điện, thậm chí nghe nói Ngạt Lang Công Đoàn cái tổ chức kia cũng sớm bị ngươi tranh thủ cải tổ, một tay giáo điều điều hành. Ta thấy ngươi so với bất kì ai đều có khả năng sinh tồn lớn mạnh”. Mạc Phàm tương đương châm chọc nói ra.

Tại tầm mắt của hắn, Asha Corea mới đúng là đáng sợ. Nàng có độ nguy hiểm tiềm năng rất lớn, phảng phất quyền lực đều có tư cách xưng vương bên trong nhân loại.

Sát Thủ Điện, Ngạt Lang công đoàn, hai cái thế lực này đương nhiên không có đơn giản như bề ngoài. Bọn họ có thể tồn tại trăm năm thời gian, ám sát thành công bao nhiêu lần các đại nhân vật, thậm chí cấm chú sư, từ đám người này moi ra mật báo then chốt để bán vào chợ đen, đây liền không hề nghi ngờ là rất đáng sợ. Chuyên trị âm trầm trong bóng tối hoạt động, coi như muốn cài người vào Thánh Thành cũng không phải là không có cách.

Asha Corea cắm xiên thịt xuống đống lửa, thành thục lấy khăn giấy lau miệng.

Nàng từ tốn đứng lên, hết sức thong thả đi ngang qua người Mạc Phàm, một thân hương vận siêu phàm nói nhỏ bên tai hắn: “Đừng hãm sâu vào bí mật của ta, tiểu hoàng đế”.

Mạc Phàm run run cái môi dày, thật sự là dở khóc dở cười.

Nàng đây là uy hiếp mình a.

Cái kia Tiểu hoàng đế là ý gì!?

Xem thường nhau à. Tiểu hoàng đế của ta có thể để cho miện hạ ngươi một bụng to đấy.

“Ta muốn mua tình báo”. Mạc Phàm thấy Asha Corea đã tiến xa xa về hắc động trên đỉnh Bảo Linh Sơn, phóng xuất hỏi thăm.

“Đủ tiền trả không?” Asha Corea phản hồi.

“Bây giờ ta rất giàu. Ân, nhưng nếu ngươi nói vậy, hẳn là tiền của ta đều không đủ trả. Chẳng lẽ quen biết sâu như vậy, không có cách nào khác sao?” Mạc Phàm gãi đầu cười khổ.

“Có, lên giường báo đáp”. Asha Corea rất thản nhiên nói.

“Không thành vấn đề. Ta ráng sức có thể chiều chuộng ngươi ba tuần, bốn tuần gì đó. Như thế được không?”

“...”

Có những người mặt dày vốn dĩ là bẩm sinh, nhân phẩm hạ lưu đều muốn thẳng đến trở thành huyết thống.

“Ngươi muốn nghe loại tình báo gì?” Asha Corea lập tức bỏ qua nguyện vọng biến thái của tên vô sỉ này, hỏi vấn đề chính.

“Rất đơn giản trả lời. Ngươi có phải Hắc Ám Chúa Tể hay không?”

Mạc Phàm bắt đầu một mực hoài nghi nàng trước đây nói nói mấy cái sự kiện di tích kia là muốn nhắc khéo hắn thân phận bản thân.

“Không giấu được ngươi. Ta đúng là Hắc Ám Chúa Tể”. Asha Corea cười như hồ ly, tỏ vẻ giảo hoạt nói ra.

“A, xác định không nói chơi?” Mạc Phàm kinh hãi đến tột độ, không biết nên tin hay không.

“Vậy cho nên, nhân danh Hắc Ám Chúa Tể, ta muốn ngươi đi tìm một chút cái gọi là vạn yêu thần tọa Vĩ nương tử, một kiếm chém chết nàng, đem thủ cấp về đây cho ta. Ngươi làm được không?” Giọng nói của nàng bắt đầu trở nên phi thường có mị lực, một khắc liền để da đầu nam nhân trên đời muốn tê buốt.

Nghe ra hàn ý ghen tuông của nữ nhân cùng nữ nhân, Mạc Phàm hồi lâu không thể lấy lại bình tĩnh.

Hắn đứng đó trầm mặc, một trái tim nóng bỏng chìm xuống đáy cốc.

Không được.

Cái chuyện này so với tin tức ngươi là Hắc Ám Chúa Tể còn đáng sợ gấp trăm lần.

....

....

Vô biên hắc ám giáng lâm, liền liền Thiên Quốc thái dương quang mang đều không thoát khỏi bị thôn phệ.

“Ầm ầm ầm!”

Không gian chấn động kịch liệt, sau đó là vô số mảnh vụn không gian kèm theo tia chớp hủy diệt bắn thẳng ra ngoài. Bàn tay Dạ Quỷ khổng lồ của Tô Lộc nhấn mạnh xuống đầu Vĩnh Yên Vương, thô bạo đem hắn đẩy xuống Hắc Ám Vị Diện.

Khu vực chung quanh thông đạo hắc ám vị diện đã trống rỗng rồi, không có một người nào dám đứng ở chỗ đó nữa. Vào lúc này, toàn bộ các thánh vệ pháp sư của Thiên Quốc đều đã lui về, đứng bên ngoài kết giới màu lam.

Kết giới do một vạn Quang Minh thánh pháp tạo thành vẫn đang ngưng tụ lực lượng. Những gã pháp sư quang minh điện nín thở ngưng thần, cặp mắt mở lên thật lớn nhìn chằm chằm thông đạo không gian.

Thế giới này xác thực là có đường thông xuống Hắc Ám Vị Diện a.

Đám người này là ai, vì sao bọn hắn càng kinh khủng nắm giữ lực lượng này.

Lúc trước Thánh Nguyên giải đấu bán pháp thần Mạc Phàm gây ra lực phá hoại đã làm cho bọn hắn lưu lại ấn tượng cực kỳ sâu sắc. Thế mà lúc này xuất hiện một cỗ màu đen hắc ám càng u ám đáng sợ hơn nữa, loại này liền tuyệt đại đa số cấm chú pháp sư đều vô pháp thoát thân đi. Tâm tình bọn họ làm sao bình tĩnh cho nổi?

“Kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo kẹt!”

“Rắc rắc rắc ~!”

Thanh âm giống như là tường thành rắn chắc chậm rãi nứt vỡ, vị trí thông đạo không gian hắc ám xuất hiện khe hở chi chít như mạng nhện. Tất cả mọi người đều cảm nhận được Vĩnh Yên Vương giãy dụa kinh hồn như thế nào.

“Khốn kiếp, khốn kiếp, lại muốn tập kích ta, lại muốn đưa ta trở lại Hắc Ám Vị Diện? Hừ..." Vĩnh Yên Vương bốc lên Tà Hỏa Phượng Hoàng.

Tay bóp nát 5 trụ Mắt Xích Tử Thần của Mục Bạch, đồng thời hung hăng chụp lấy bàn tay Tô Lộc cho bẻ ngược.

“Dựa vào các ngươi đám tiểu bối này liền ngỗ nghịch ta. Coi như chủ thần của các ngươi đến đây, ta đều có năng lực đi bẻ cổ”. Vĩnh Yên Vương quát.

Hắn vừa mới nói lời, phía sau lưng xuất hiện một bóng đen ma quỷ, kèm theo một điệu cười để cho toàn trường run rẩy rùng mình.

Vĩnh Yên Vương chưa có hoàn toàn thoát ra khỏi khống chế của Mục Bạch, Tô Lộc, đến khi hắn còn chưa kịp bộc phá lực lượng, đã nhận một cú đấm trực diện vào giữa đỉnh đầu.

Loại tấn lực sức đấm này, phảng phất giống như Cự Thần Titan như vậy.


Ảnh Duệ Trưởng Giả một thân ma hóa ảnh kỹ, mọc ra bốn cái tay hắc ám cường lực, liên hồi tấn quyền lên đầu Vĩnh Yên Vương.


“Ầm ầm ầm ~~~~~~~~”


“Hê hê. Chết này, chết này, chết này”.


....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK