Mục lục
Truyện Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

.............

Tại trong thế giới tinh thần của hắn, Lãnh Liệp Vương tư vấn: “Hơn một nửa quay lại, vậy có nghĩa là sức mua khả quan, tệp khách cũ thường thường sẽ lựa chọn quay lại, tạo thành một truyền thống thói quen cũ thu mua, rất tốt, chúng ta có thể lợi dụng điểm này”.

“Chủ thượng, tin tưởng ta, trong Liên Minh Thợ Săn sắp xếp truyền thông thu mua tin tức, việc xếp tin tức cần thiết nằm ở top 4 thường thường sẽ khiến người ta sống chết muốn lao vào hơn, vừa đỡ nguy hiểm hơn, có hiệu quả an toàn, lại vừa có tiền, đồng tiền càng đáng giá”.

“Khi chủ giáo đấu giá nói đến vật phẩm thứ tư kế cuối, chúng ta đem Thanh Long Đao ra bán, lấy Thanh Long Đao chất lượng thần binh, có thể đứng ở đó chặt tiền của những tên giàu nhất, giảm đáng kể vật giá leo thang ở chặng sau, loại được đối thủ cạnh tranh tiềm năng”.

Mạc Phàm có chút nghi ngờ hỏi lại: “Nhưng giả sử bọn hắn không muốn đấu giá, lại chờ 3 vật phẩm thứ tự phía sau thì sao?”

Lãnh Liệp Vương tự tin khẳng định nói: “Sẽ không, đấu giá là sàn đấu thao túng tâm lý, nhưng cũng là bởi vì nhu cầu muốn sở hữu cực cao của người mua. Chúng ta làm hỗn loạn thứ tự chất lượng vật phẩm theo quy tắc cũ, qua ba, bốn vòng bọn hắn sẽ phát hiện thôi. Sẽ không ai cho rằng Thanh Long Yển Nguyệt Đao là đồ thứ tư thật, có khi họ lại tưởng đồ tốt nhất, tuyệt đối sẽ có người mua”.

“Hơn nữa, nếu ta dự đoán không sai, cũng sẽ không mấy vật phẩm hơn được Thanh Long Yển Nguyệt Đao công dụng, thường thường tuyệt đại đa số người sành sẽ dừng lại ở chốt chặn này, nếu họ phát hiện đồ ở vật tiếp theo không đáng giá bằng Thanh Long Đao, coi như giá trị cách mấy thì cũng có cảm giác như chính mình bị lừa, chủ thượng khả năng lớn sẽ thu mua được đồ giá rẻ”.

“Tin tưởng ngươi”.

Mạc Phàm hài lòng lời tư vấn của Lãnh Liệp Vương.


Sau đó hắn quay sang mở miệng nói Nguyệt Thiên Thanh:

“Được, trước tiên, ta muốn ngươi đem danh sách thứ tự chất lượng vật phẩm cho làm hỗn loạn, ngoại trừ ba vật phẩm được đánh giá là tốt nhất xếp ở cuối ra, còn lại danh sách bên trên các người tùy hứng không theo thứ tự, đấu giá vật phẩm thứ tự loạn lên có được hay không?”

Nguyệt Thiên Thanh mấp mé môi thâm, mãi mới trả lời lại: “Việc này... tuân mệnh Mạc Thẩm Tước”.

Mạc Phàm nói tiếp: “Tốt, ngoài ra, ngươi đem Thiết Bản Kim Côn bày bán đấu giá đầu tiên trong danh sách, sau đó ta muốn Thanh Long Yển Nguyệt Đao bán đấu giá xếp ở vị trí thứ 4 từ dưới đếm lên, ba cái vật phẩm đắt giá nhất mà các ngươi tính toán mặc kệ như thế nào so với Thanh Long Yển Nguyệt Đao, nhưng Thanh Long Yển Nguyệt Đao phải được đấu giá trước đó”. Mạc Phàm mở miệng nói ra.

Mạc Phàm cần vốn để mua đồ tốt, Thanh Long Yển Nguyệt Đao sẽ đóng vai trò cực kỳ quan trọng.

Đương nhiên, nếu không tìm được vật phẩm vừa ý, vậy thì cũng không thành vấn đề, mang kim nguyên bảo hay kim tệ về nhà cũng sẽ giải quyết được rất nhiều thứ, khi nào cần đến sẽ lại dùng.

Dù sao, Thanh Long Yển Nguyệt Đao cùng Kim Côn là hắn chắc chắn sẽ không dùng, hai thứ đồ không phù hợp phong cách tác chiến của Mạc Phàm.

“Chúng ta sẽ làm theo ngài nói”. Nguyệt Thiên Thanh cung cung kính kính nói ra.

“Bất quá, Mạc Thẩm Tước Gia, còn thứ đồ Hỗn Thiên Lăng này?”

“Cầm lệnh bài Hàn Hải Thẩm Tước, các ngươi cần gì có thể trực tiếp đến nói với ta, ta giúp các ngươi chu toàn một cái ân tình. Nhưng bù lại, ta cần các ngươi cường hóa gia cố một chút Hỗn Thiên Lăng bề ngoài”. Mạc Phàm chậm rãi nói.

Nguyệt gia các vị gia trưởng trưởng bối nghe được lời nói này sau toàn thân rung động!

Có thể đổi được Hàn Hải Điện một vị thân phận cực cao ân tình, cái này tại huy hoàng Nguyệt gia trước đó càng thêm phần tinh xảo đời sau hơn đời trước.

Bọn hắn tuyệt nhiên không dại dột gì không đi dập đầu tuân mệnh.

Hỗn Thiên Lăng là khống chế thần khí, cấp bậc dĩ nhiên so với Thanh Long Yển Nguyệt Đao không kém, Mạc Phàm tương đối khá ưng ý vật phẩm này.

Đáng tiếc, ngoại hình hơi xấu, nếu có thể cường hóa thêm một vài điểm, chỉnh sửa lại ngoại hình, Mạc Phàm liền hài lòng.

Hai bên sau đó thảo luận thêm một chút nữa, sau đó, Mạc Phàm cũng rời đi.

..................

Rời khỏi Nguyệt gia phủ, Mạc Phàm cưỡi Tử Lộc đi thẳng một mạch trong ngày từ Cổ Thành đến ngoại ô vùng ven, nơi này còn được nhiều người hay gọi là Hàn Hải Đô Thành, là một trong Lục Điện trụ sở của Hàn Hải Điện xây dựng.

Thế lực Hàn Hải Điện trải rộng khắp nơi, tòa này đô thành cũng không phải duy nhất, mà hiện diện ở rất nhiều biên cương lãnh thổ. Những thành viên Hàn Hải Điện lưu lạc chung quanh, có khi lịch lãm, có khi săn thú hoặc làm nhiều việc khác, nhưng tất cả đều có chung một việc đó là phải đi tới Hàn Hải đô thành gần nhất báo cáo trước một tiếng. Bọn hắn bắt buộc phải liên lạc với đồng môn, lưu lại thư tín, nhận nhiệm vụ do Hàn Hải Điện giao cho hoặc là tiến hành giao dịch vật phẩm.

Tựa như lúc ban đầu ở Mạc Phàm ở Hải Châu, ở trụ sở chính lớn nhất Hàn Hải Thủy Cung, hắn làm một chút nhiệm vụ, tìm được một số vật phẩm rất giống với cách các thợ săn hay làm ở thế giới ma pháp, hoàn thành nhiệm vụ sẽ có thể trực tiếp đổi thành số điểm tương tự rồi trao đổi hàng hóa với Hàn Hải Thủy Cung.

Mặc dù đại bộ phận đồ vật tương đối không đa dạng như tự do đấu giá cùng thường nhân bên ngoài, chỉ vẻn vẹn nằm ở trong vòng tròn giao dịch luẩn quẩn giữa các thành viên tổ chức, hơn nữa lại có giá trị thấp hơn thị trường, nhưng được cái đảm bảo chất lượng, lại còn có thể tích lũy danh vọng cho mình.

Một phương diện khác căn cứ vào mức độ giao dịch thường xuyên sẽ tính vào độ cống hiến đối với thế lực, dần dần nhận được tầng lớp cao tầng thưởng thức, lợi ích trong đó không phải kim tiền có thể so sánh được.

Mạc Phàm cống hiến nói nhiều không nhiều nói ít không ít, chủ yếu làm ít nhưng chất lượng, một nhiệm vụ bằng người ta mấy ngàn năm tích lũy đi làm. Chỉ tính riêng cái bình định yên ổn Hải Vực yêu ma hay xâm lấn vào Hải Châu thôi, tuyệt đối không mấy ai làm được như hắn.

Đến trụ sở Mạc Phàm cũng không phải là trực tiếp đi báo danh, cái này thị nữ Nhàn Nhàn đã sớm giúp hắn hoàn thành rồi.

Ngoại trừ chúa công lãnh tụ ra, bất cứ một vì nào khác cứ việc thân phận lớn ra sao đều phải báo danh.

Tuyệt đại đa số thành viên cấp cao đều là thích lịch lãm chung quanh các lãnh thổ, hầu như bọn hắn chỉ chạy lòng vòng quanh các tòa thành để giảm bớt hao phí thời gian cho việc giao dịch. Vì vậy báo danh là cần thiết để những nhân viên chịu trách nhiệm quản lý nhân sự rất dễ dàng thông báo tin khẩn với bọn hắn khi có việc cần thiết.

Mạc Phàm thu hồi Tử Lộc, hắn gặp lại Nhàn Nhàn rồi cùng tiến vào trụ sở, đi qua mấy đại điện nhìn thấy rất nhiều thành viên Hàn Hải Điện đang tụ tập trong một gian đại sảnh rộng lớn. Hai người cũng không thèm quan tâm lão nô bộc, mà đi về phía đám người quản sự bắt đầu hỏi thăm.

“Chủ thượng, lúc nãy ta gặp được thị vệ của nữ tôn điện chủ, bọn hắn truyền tin nữ tôn điện chủ muốn gặp ngài”. Nhàn Nhàn nói ra.

“Ân, ta đến đây cũng vì tìm nàng. Sẵn có ngươi ở đây, ngươi đi cùng ta đi”. Mạc Phàm gật đầu, thái độ như cũ thản nhiên mà thong thả.

Nhàn Nhàn nhún người một cái hành lễ: “Đây là vinh hạnh của ta”.

Trong đại sảnh cũng có thật nhiều tên tuổi lớn của Hàn Hải Điện, nhưng Mạc Phàm không thèm để ý, vô cùng trấn định bỏ qua, không tụ tập bè phái cùng đám người này.

Đến khu vực gian phòng nghỉ dưỡng an thần của nữ tôn Điện Chủ.

Bên ngoài có mười hai tên thị vệ trông qua cực kỳ dữ tợn, bọn hắn nhìn thấy Mạc Phàm tiếp cận điện của Điện Chủ, ánh mắt lạnh như băng khóa chặt mục tiêu, chỉ cần Mạc Phàm còn dám đi về phía trước mấy bước, bọn hắn sẽ trực tiếp phát động công kích.

“Các ngươi có biết đây là phạm vi nơi nào không? Mau lùi ra!” Một tên thị vệ nghiêm trang nói.

“Là điện chủ cho mời chủ thượng của ta đến, các ngươi có thể đi vào hỏi thăm”. Không để cho Mạc Phàm tốn nước bọt với bọn cống rãnh này, đích thân Nhàn Nhàn mở miệng trả lời.

“Chủ thượng? Hỗn láo, ngươi gọi chúng ta tôn quý nữ điện chủ là Điện Chủ, gọi hắn là Chủ Thượng, Chủ Thượng nhưng chỉ giành cho người phẩm quý cao nhất toàn bộ thế lực. Nơi nào lại dám có người tự nhận cao hơn cả Điện Chủ và Chúa Công”. Một cái thị vệ không nhịn được đã rút ra Ma Thương, sau đó dẫn đến liên đoàn 11 người khác cũng hành động tương tự, bộc lộ sát khí nhìn chằm chằm về phía Mạc Phàm.

“To gan, ngay cả Hàn Hải Thẩm Tước mà ngươi cũng dám rút thương?!” Nhàn Nhàn cũng không không khách khí, trực tiếp tiến lên trước mặt Mạc Phàm, tại cánh tay cơ quan lắp ráp hóa thành một khẩu Xích Nhụy Hỏa Công, tựa như súng đạn đại đạo hạng mục, chĩa thẳng vào đám người.

Trên cánh tay trái của Nhàn Nhàn giống như một khỏa Nhụy Hoa tổ ong bằng sắt thép nồng xoay, bên trong có hơn 400 điểm tròn, mỗi một điểm tròn, dĩ nhiên hoàn thành lên đạn hỏa công, cùng một lúc có thể bắn đạn pháo hỏa.

Hơn nữa, cảm giác sẽ không so với Vương cấp thông thường yếu a!

Mạc Phàm cười nhếch môi, tự nãy giờ không có nói gì, chỉ hời hợt khuyên can Nhàn Nhàn một câu chớ kích động.

Không thể trách nàng lỗ mãng, nàng tựa hồ là nữ nhân nửa người máy cơ quan thuật do Mạc Phàm cứu về, cả gia đình nàng và nàng đều là chịu Mạc Phàm ơn. Đừng nói cái gì Hàn Hải Điện, cho dù là thực sự thế giới này có Thần, Nhàn Nhàn cũng một lòng coi Mạc Phàm là duy nhất chủ thượng.

Ở bên ngoài động tĩnh lớn như vậy, tự nhiên là kinh động người ở bên trong.

“Các ngươi lùi xuống, để Hàn Hải Thẩm Tước Gia và thị nữ vào”. Điện chủ Lạc Nhạn hiển nhiên là nhận ra Mạc Phàm, khóe miệng nhẹ nhàng nở nụ cười nhợt nhạt.

Nàng cười là vì tính cách kiệt ngạo bất thuần của vị Hàn Hải Thẩm Tước do mình chọn trúng này.

Nếu như là người khác, nhận được thông báo phát tin tức hội này, sau khi tiến vào Cổ Vực khẳng định sẽ trước tiên đến phủ thành chủ báo cáo với nàng, vì sợ trì hoãn thời gian sẽ bị trách tội.

Mà cái tên này đến Cổ Thanh dĩ nhiên không có lập tức đến chào hỏi nàng một tiếng, ngược lại chạy đến trụ sở đấu giá ngang nhiên ra giá cạnh tranh, cuối cùng ngẫu hứng lợi dụng nàng chiếm một đại tiện nghi từ tay Nguyệt gia.

Thực sự là phách lối kiêu ngạo đến cực điểm!!!

Nàng nở nụ cười nhưng khuôn mặt đám hộ vệ lại đen thui, tức đỏ cả mang tai.

“Tránh ra!” Nhàn Nhàn thu xuống cơ quan đại pháo hỏa công trên tay, thẳng tới đâm vào giữa dòng đám thị vệ, nhường đường cho Mạc Phàm.

Mà Mạc Phàm cái này nhởn nhơ đi ngang qua, có chút xấu hổ vỗ vỗ vai đám thị vệ của Điện Chủ.


Hắn đúng là không có làm gì a.


Cái này thị nữ cương cũng quá mức, Mạc Phàm làm Chủ Thượng sớm muộn sẽ gánh họa vào thân.


Không được, về sau dạy dỗ chấn chỉnh lại nàng.


...................

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK