Mục lục
Truyện Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anpơ học phủ,

Tất cả đều đã mệt mỏi sau trận chiến ngày hôm trước, Perry viện trưởng để Blanche lão sư bố trí nơi tạm nghỉ cho bọn họ.

Mọi người đều đã về phòng nghỉ ngơi hồi phục, chỉ có Mục Ninh Tuyết là vẫn không yên tâm về Mạc Phàm, kiên quyết ở bên cạnh chăm sóc hắn. Dù xác thực theo tình huống bản thân, nàng đã tiêu hao cực lớn lượng sinh thể cùng ma năng, bao quát cả linh hồn cũng chịu đến phản chấn không nhỏ khi rót quá nhiều hồn lực để sử dụng cực trần ma cung, cả người dĩ nhiên sẽ phi thường phát sinh hiện tượng chóng mặt hoa mắt, đồng điệu với tinh thần hao tổn nặng nề.

Diệp Tâm Hạ cùng Mạc Phàm phải kiên quyết khuyên bảo lắm, nàng mới đồng ý trở về phòng nghỉ ngơi.

Lại nói về Mạc Phàm, hắn hiển nhiên là tàn tạ nhất trong đám. Thương thế gây ra bởi Lucifer thật sự vẫn không thể bình phục, Mục Ninh Tuyết và Diệp Tâm Hạ đều rất lo lắng, loay hoay nghĩ đủ phương pháp để chữa trị vết thương đang mỗi lúc mỗi phát sinh thêm phần biến hóa, nhất nhất nguy hiểm vẹn đường.

Cả đêm qua Tâm Hạ đều ở bên cạnh Mạc Phàm điều trị, chỉ là mọi cố gắng suốt đêm hầu như không có kết quả. Thần nữ Pathernon bất đắc dĩ mệt đến độ gục người thiếp đi trên thân hắn từ lúc nào chẳng hay.

"Cộc cộc cộc!"



“Cộc cộc cộc!”

Tiếng gõ cửa phòng đến lần thứ hai vang lên, Mạc Phàm mới mở được ít ỏi hai mắt ra, hắn lắc lắc nhẹ người Tâm Hạ, gọi nàng dậy.

Mà cái này mơ hồ tỉnh giấc, Tâm Hạ còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, bỗng nhiên đã nghe tiếng gõ cửa nhè nhẹ vang lên, một mặt thói quen nhanh chóng xịt một ít nước ẩm lên mặt, thoáng thoáng cho da dẻ tươi tắn hơn một chút rồi mới cất lời.


"Ai đó?"

"Chắc là Tuyết Tuyết, ta đã bảo nàng hảo hảo nghỉ ngơi nhưng nàng lại không nghe lời ta rồi."

"Vết thương của ngươi đang chuyển biến xấu, ngươi nằm đó đi, để ta mở cửa!" Mạc Phàm ngồi dậy vừa định bước xuống đi ra cửa, nhưng Tâm Hạ nhanh chóng ngăn lại.

“Cách ~~~~”

Cảnh cửa phòng được mở ra từ phía bên trong, lập tức xuất hiện ở đâu một cái thân ảnh nữ tử tóc vàng, khuôn mặt xinh đẹp, vô cùng tươi tắn như mùa xuân cùng ánh mắt lanh lợi, đang rụt rè đứng ở trước cửa.

“Xin chào!!!” Nàng hơi ngượng ngùng một chút, cúi người lễ phép chào hỏi.

“Ngươi là ai?” Diệp Tâm Hạ lộ ra mấy phần cảnh giác, dĩ nhiên là nàng chưa bao giờ gặp qua nữ nhân này, lại cảm giác được khí tức trên người nàng có vẻ không giống nhân loại.

Mạc Phàm đang thưởng thức một ngụm trà bên cửa sổ cũng sặc phun ra.

“B... Bạch tinh tinh, nàng là bạch tinh linh của Lucifer!!!” Mạc Phàm kinh hô.

"Lucifer?" Tâm Hạ ngạc nhiên tròn mắt nhìn.

Loại này tên gọi, theo quán tính chỉ cần nhắc đến cũng khiến cho hết thảy mọi người đều không cầm lòng được mà giật mình, nhưng Tâm Hạ am hiểu tâm linh ý như vậy, trước sau cũng chẳng có một tia đề phòng. Thậm chí, nàng đối với vị nữ nhi trước mặt còn mang mấy phần thiện ý ánh nhìn.

Nhìn biểu cảm của cả hai người bọn họ, nàng cũng không khỏi che miệng cười trong khoảnh khắc, lộ ra đôi đồng tử long lanh như sương nhật nguyệt, bất đồng trong suốt như hoa tuyết, tuyệt đối là đem lại cái cảm giác để cho người khác muốn chạy lại ôm ấp, sủng nịch.

"Ta tên là Mei, trước đây là khế ước triệu hoán của Lucifer, nhưng hắn đã ích kỷ giết chết tỷ tỷ duy nhất của ta, hiện giờ cũng đã đối với hắn giải trừ lệ thuộc. Trên biển hôm đó, ta mang tâm trạng buồn bã, không có điều tiết bản thân, thả mình trôi đi đến vô luận nơi nào cũng không để ý, nhưng trước sau tình huống lại lạc giữa đại dương." Nói đến đây, sắc mặt của Mei lại thoáng hiện lên vẻ u buồn, thanh âm cũng có chút nghẹn ngào.

“Sau đó, ngươi làm sao lại đến tìm chúng ta?” Mạc Phàm thắc mắc.

“Ta lúc đó năng lượng đã không còn lại bao nhiêu, lại bị lạc giữa biển khơi, trong lúc đó bất ngờ gặp được Asha Corea tỷ tỷ, chính nàng đã cứu giúp và bảo ta quay về đây tìm gặp ngươi!"

Hôm đó ở trên biển, Asha Corea đã nhận ra Mei không còn dấu ấn khế ước trên người, lại bị một ít hải yêu bao vây, mặc dù là đế vương sinh vật nhưng việc lúc đó sinh tồn giữa một đại dương đầy thủy quái như thế trong tình huống cạn kiệt năng lượng là rất nguy hiểm, huống hồ dòng tộc Bạch tinh linh, sức phòng thủ thể chất bản thân nếu không tính chúc phúc thần lực sẽ tự nhiên xếp vào loại yếu nhất trong cấp độ.

Mặt khác, Mei khi đó trạng thái dĩ nhiên vô cùng không tốt, để sự hoảng loạn lẫn sợ hãi sau biến cố của tỷ tỷ mình và Lucifer ảnh hưởng, chiếm hết tâm trí nàng.

Nàng bên trong tinh linh tu luyện vốn tuổi đời rất nhỏ, loại này hồn nhiên bỗng chốc hiện giờ đã không còn người thân, ở vào hoàn cảnh hiểm nguy. Nên việc được Asha Corea cứu một mạng, đối xử tinh tế đến cực điểm, Mei liền dễ dàng chấp nhận sự giúp đỡ, biết ơn. Thậm chí còn nguyện ý đồng thời xem Asha Corea như một tỷ tỷ thứ hai của mình.

"Tỷ ấy nói ngươi bị thương bởi vật chất tối, ta bất quá có thể xem qua cho ngươi.” Mei nói rằng.

“Là như vậy sao?” Nghe nói đến đây, Mạc Phàm chợt nhớ ra điều gì, hôm trước Asha Corea không từ mà biệt, cứ ngỡ nàng muốn trốn tránh mình mà bỏ đi, không ngờ nàng vẫn âm thầm quan tâm đằng sau.

Càng làm cho hắn không ngờ tới nhất là, Asha Corea hô biến ra một cái không tỳ vết Bạch tinh linh xinh đẹp như vậy, đặc biệt đúng nguyện vọng mong muốn sở hữu thêm một vị bác sĩ bên cạnh mình.

Quả thật trong lòng có chút thụ sủng nhược kinh, hảo hảo vui vẻ đi a!!!

"Mạc Phàm ca ca, ta cảm nhận được nàng đang là nói thật, khế ước liên kết với Lucifer cũng không còn". Diệp Tâm Hạ nói với Mạc Phàm thông qua ý nghĩ.

“Ân, ta đích thân chứng kiến nàng xé bỏ khế ước với hắn…” Mạc Phàm phản hồi.

Chỉ là nhìn qua dấu ấn khế ước trên người nàng đã biến mất, nội tâm của Mạc Phàm lúc này quả là có một chút dao động.

Chính mình hiện tại đang nắm giữ đầy đủ hai khế ước mất rồi, cũng không thể miễn cưỡng tích thêm một cá thể nữa.

Tiểu Viêm Cơ là con gái cưng của Mạc phàm, chăm bón cho nàng đến cường đại như vậy, cũng là một phần tự hào của hắn rồi, tuyệt đối không thể thay thế.

Mà một bên tiểu yêu tinh Apase… tuy nói là cũng không phải chân tình mà đến, nhưng dù sao nàng vẫn coi như hảo muội muội, cũng có mâu thuẫn, cũng có xung đột, nhưng tình huống lâm nguy, đại loại nhiều lúc vẫn là thực lòng từ nội tâm đối với Mạc Phàm. Nàng dĩ nhiên cũng không thể thay thế được!!

“Sao thế?” Mei nghiêng đầu qua thắc mắc khi nhận thấy Mạc Phàm trình ra cái dáng vẻ không mấy tập trung.

“Há… không có gì, ta chẳng qua hơi bất ngờ một chút, ngươi có thể qua xem vết thương của ta, bất quá nếu ngươi năng lượng đang cần thời gian phục hồi thì cũng không cần gượng ép!” Mạc Phàm nói rằng.

“Không toàn thịnh, nhưng cũng được một ít, vết thương trên người của ngươi không phải là quá lớn, cũng chỉ là ranh giới giữa có khả năng và không có khả năng thôi, chẳng phải trọng yếu vào ma năng vấn đề.” Mei nở nụ cười nói rằng.

Cái này cũng không phải là công kích đến cảnh giới chữa trị của Diệp Tâm Hạ, chẳng qua đối với tình huống về Lucifer, không thể dùng tư duy hay chưởng khống thông thường để tiêu trừ, cứ việc coi như Thần nữ Pathernon ma pháp có thể đạt đến trình độ không thua kém gì đế vương bạch tinh linh cấp bậc, nhưng ở mặt hiểu rõ loại công kích kia, nhất định Mei sẽ rành rọt hơn hẳn.

Mạc Phàm trong tình cảnh cũng không biết cái gì cất lời, quả thật là mười phần giống hệt hoàng đế so sánh với, mấy ngày nay thân mang trọng thương nhưng bù lại đặc biệt được toàn là những mỹ nhân tuyệt sắc đến quan tâm chăm sóc cho mình, quá là sảng khoái!!!

"À mà... Asha Corea, nàng đang ở đâu, không đi cùng ngươi sao?" Mạc Phàm hỏi lại.

"Tỷ tỷ nói rằng có chuyện cần làm, bảo ta một mình đến đây". Mei đáp lời

"Trước tiên xem vết thương". Diệp Tâm Hạ nghiêng người qua một chút cho Mei tiến lại gần bên cạnh Mạc Phàm.

Nữ tử bạch tinh linh di chuyển đến kiểm tra vết thương ở bụng của Mạc Phàm, cái kia lỗ đen vòng xoáy đã dần mở rộng hơn, bất chấp cường đại ma pháp từ Thần nữ Parthenon can thiệp.

"Vật chất tối, vốn là do Lucifer sáng tạo ra, đặc điểm phi thường chí tà này hầu như sẽ mạnh mẽ kháng lại toàn bộ nguyên tố thuộc tính, đồng dạng cũng chẳng thể dùng phương pháp thông thường để loại bỏ. Ta chỉ có thể tạm thời thu hẹp và cầm chừng vật chất tối kia, chỉ là cơ chế của vật chất tối hoạt động khá đặc biệt, khi đón nhận xâm lấn hủy hoại ở mức độ ngang hàng, chúng tựa hồ bó lại hấp thụ bên trong, đem lâu dài phát sinh bài xích rồi đâm ngược trở ra lại.

May mắn là ngươi không thật sự lãnh phải trọn vẹn công kích, có thể còn cố gắng được. Cái này quá trình, ta sẽ cầm cự, bất quá cần thêm một cường đại sinh mệnh thần lực nữa phục chế ngay phía sau lực lượng của ta. Trong ứng ngoại hợp sẽ miễn cưỡng cho ngươi mấy phần cơ hội sống, chỉ nhưng… tỷ tỷ của ta chết rồi... e rằng không còn người này tồn tại trên thế giới nữa!!” Mei giải thích.

"Tiến hành đi, ta hỗ trợ". Diệp Tâm Hạ nói rằng, nàng bỏ qua luôn đoạn phía sau.

Mei còn định nói thêm gì đó, nhưng nàng trên đôi mắt thấy lệ quang Tâm Hạ phát sáng lên, bản thân không khỏi sửng sốt mấy phần.

“Thần cách... nữ vương bạch tinh linh!!!”

Trong người thần nữ Parthenon, dĩ nhiên là tồn tại một cái thần thánh bên trong sinh giới như vậy, nàng nguyên bản nắm giữ là cổ thần nữ vương bạch tinh linh. Tồn tại thuộc về điển tích trong ký ức của nàng, là thần mạch duy nhất có khả năng đem người chết trở về.

Cứ việc thần hồn này còn thiếu một phần thai cốt chưa trọn vẹn, nếu không nàng tuyệt đối đại biểu ma pháp chúc phúc trì dũ xuống còn muốn ở trên bản thân Mei rất nhiều.

"Được… rồi!"

Mei đặt một tay lên bụng Mạc Phàm, bàng bạc ánh sáng màu trắng toả ra, rồi lại tụ hợp xuyên thẳng vào bên trong vòng xoáy, vừa giao thoa, lại vừa triệt tiêu lẫn nhau, sự va chạm này khiến Mạc Phàm có chút nhăn nhó đau đớn, tựa hồ chính mình đang ruột gan đều thắt lại với nhau mà vặn vẹo, đau đến không thể diễn tả bằng lời.

Diệp Tâm Hạ cũng đặt một tay bên cạnh, nàng chậm rãi nhắm mắt lại, diệu quang óng ánh như quang phấn bao phủ lấy thân thể nàng, parthenon hồn ảnh mờ ảo hiện ra ở Tâm Hạ sau lưng.

Vật chất tối bị bạch quang của Mei chèn ép đến đâu, quang phấn của Tâm Hạ lại chiếm lấy khu vực lúc trước của nó đến đấy, rồi hàn gắn bao bọc lại. Mấy giờ đồng hồ trôi qua, rốt cục chỉ còn lại một lỗ màu đen rất nhỏ được bao phủ bởi lớp tinh ngấn màu trắng bên ngoài.

Gương mặt Mei lẫn Diệp Tâm Hạ lúc này có chút tái nhợt, tinh thần và năng lượng của hai nàng hao tổn ở mức không thể còn đứng vững được nữa, nhưng đổi lại tâm trạng liền thở phào nhẹ nhõm.

"Xong rồi!"

"Ta không có chữa trị hoàn toàn, chỉ là tạm thời khống chế vật chất tối, cũng để cho vết thương ngoài da ngươi mất đi. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng sáu tháng tiếp theo, ngươi cần phải tìm ra phương pháp chữa trị dứt điểm, nếu không nó sẽ lại tái phát, vĩnh viễn sẽ mạnh mẽ ăn mòn ngươi từ nội tạng bên trong". Mei nói rằng.

Lãnh tụ bạch ma pháp…

Đế vương bạch tinh linh…

Hai người đồng thời xuất thủ, vậy mà chỉ kìm hãm được nửa năm vết thương do Lucifer để lại. Cái này không khỏi quá khủng bố rồi!!!

"Chỉ nửa năm... dù sao cũng đa tạ ngươi, không nghĩ tới tên kia thực sự mạnh mẽ đến vậy". Mạc Phàm thở dài nói rằng.

"Ta đã theo Lucifer nhiều năm, dĩ nhiên hiểu được một ít về thứ vật chất quỷ dị này, nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, nếu Lucifer có thời gian nhiều hơn một chút vận dụng, ngươi nhất định chết ngay tại thời điểm trọng thương!" Mei nhíu mày căn dặn.

"…”

“Cảm ơn ngươi, Mei!! ” Mạc Phàm nói rằng.


"Đừng bận tâm, nếu là bạn của Asha Corea tỷ tỷ, ta nhất định sẽ tận lực. Cũng không làm phiền hai người nữa, gặp lại sau!" Mei ánh mắt có chút u buồn, nhìn nhìn vài cái rồi cũng nhún vai chào tạm biệt.


Mà bỗng nhiên cái khoảnh khắc này theo sau bóng lưng, Mạc Phàm cảm thấy có chút gì đó nghẹn ngào nhìn nàng.




"Dừng lại đã!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK