Mục lục
Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần - Lâm Dương (Truyện full tác giả: Dạ Cầm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người trong linh đường tức khắc yên tĩnh, động tác nhất trí nhìn đến chỗ phát ra âm thanh, mới chấn động phát hiện, tiếng ho khan này…

 

Vậy mà phát ra từ dưới lớp vải trắng…

 

Đêm khuya.

 

Két két…

 

Từng tiếng phanh gắp vang lên, sau đó là số lượng lớn xe ô tô đường dưới lầu công ty Dương Hoa.

 

Bên trong xe lập tức lao xuống mấy người đàn ông hung hãn mặc tây trang trùm đầu.

 

Những người này trong tay vậy mà đều cầm côn, không nói hai lời, vọt vào công ty Dương Hoal “Nè, máy người muốn làm gì? Đứng lại!”

 

Bảo vệ trực đêm chắn kinh biến sắc, lập tức dò hỏi.

 

Nhưng bọn họ còn chưa tới kịp kiểm tra người xâm nhập trái phép này, đã bị đối phương chế phục, lấy hết trang bị trên người, ném trên lan can.

 

“Buông tôi ra! Mau buông tôi ra! Lính tuần! Lính tuần mau tới bắt người này!” Bảo vệ lớn tiếng kêu gọi.

 

Nhưng trong chốc lát không ai có thể giúp bọn họ.

 

Những người này tốc độ nhanh chóng phóng đến tầng cao nhất của công ty Dương Hoa.

 

Bọn họ đã được huần luyện qua, thả tựa hồ ban ngày ở dương hoa tập đoàn dẫm quá điểm, tất cả cửa bị đóng lại đều bị bọn họ phá vỡ trước, mọi người toàn bộ phóng đến tầng cao nhát.

 

Mặc dù bọn họ không dùng thang máy, vẫn một hơi xông lên đến tầng ba mươi.

 

Chỉ chốc lát sau, tầng lầu cao nhất đã bị đám người bọn họ chiếm hết.

 

Các con đường, các cánh cửa, toàn bộ bị phong tỏa.

 

Aml Cánh cửa văn phòng bị chân của một người mạnh mẽ đá mở.

 

Những người mặc đồ đen đội khăn trùm đầu toàn bộ vọt vào.

 

Trong văn phòng tĩnh lặng lập tức chen chúc đông đúc.

 

Nhưng khiến cho bọn họ không thể ngờ được chính là bên trong Lâm Dương dường như: biết được bọn họ sẽ đến, nên đã đứng ở cửa sổ sát đất từ đâu, yên tĩnh nhìn những người này.

 

Biểu tình của anh bình tĩnh vô cùng, giống như đã đoán được trước những người này sẽ tới, trên mặt không có chút gợn sóng.

 

“Từ từ đã, ta cho rằng mấy người sẽ động thủ sớm hơn chút, hại tôi đợi rất lâu.” Lâm Dương nói.

 

“Động thủ!”

 

Chỉ nghe một người quát khẽ.

 

Àm! Àm! Àm! Àm! Àm…

 

Họng súng đen ngòm phun ra ngọn lửa kinh khủng.

 

Văn phòng tối tăm không ngừng có ánh sáng lóe lên.

 

Người phụ nữ tóc dài đứng ở tòa nhà đối diện Dương Hoa nhéếch mép, hút thuốc cười nói: “Không nghĩ tới thuận lợi như vậy, tôi còn tưởng tên thần y Lâm này có bản lĩnh độc đáo nào nữa chứ, không nghĩ tới chỉ có vậy? Thật khiến cho người ta thất vọng!”

 

“Trở về phục mệnh đi.” Người đàn ông tóc mái che đi một bên mắt ở bên cạnh nói, lấy điện thoại di động ra, nhắn só.

 

“Chờ một chút, tôi hỏi thử tình huống bên kia thế nào, ông chủ nói, muốn chụp ảnh thần y Lâm đã chết về, đến lúc đó gửi cho các môn phái ở Yến Kinh nhìn xem, để cho bọn họ biết kết cục khi đối đầu với chúng ta!” Người phụ nữ tóc dài phun ra khói thuốc cười nói.

 

“Được!” Người đàn ông che mắt gật đầu.

 

Người phụ nữ tóc dài lập tức lấy điện thoại di động ra, video call cho đội trưởng bên kia.

 

Reng! Reng! Reng…

 

Tiếng video call chờ bắt máy vang lên.

 

Nhưng đợi hồi lâu… Cũng không thấy đối phương nhận video.

 

Chân mày của người phụ nữ tóc dài cau lại.

 

“Sao lại thế này?”

 

“Không biết, không ai nghe máy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK