Mục lục
Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần - Lâm Dương (Truyện full tác giả: Dạ Cầm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 277:

 

“Tôi biết, nhưng cho dù là tội nhân, vậy thì cũng cần phải được chữa trị, đúng không? Cô gái này bị thương nặng như vậy, nếu không được chữa trị, e rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Không lẽ Sùng Tông Giáo muốn một người chết sao?” Phong Liệt đại sư nhíu mày nói.

 

“Nhưng … như vậy sẽ đắc tội với Sùng Tông giáo…” Đệ tử đó ngập ngừng một chút.

 

“Yên tâm, tôi sẽ cho người đến trông coi cô ấy. Cô ấy chỉ là đang tiếp nhận điều trị. Tôi sẽ không thả cho cô ấy đi.

 

Phía Sùng Tông Giáo bên này tôi sẽ giải thích.” Phong Liệt đại sư xua tay: “Nhanh đem xe đến đi.”

 

Thấy vậy, đám đệ tử đều thở dài một hơi, một người chạy về phía chân núi.

 

Thượng Võ Quán bên này lại liên tục cười nhạo Nhiều người cũng âm thầm lắc đầu, hoặc là tỏ vẻ không thể nào giải thích được hoặc là mắng tên ngu xuẩn.

 

Phong Liệt đang can thiệp vào công việc nội bộ của Sùng Tông Giáo.

 

Điêu này đôi với bât kỳ một đại phái nào mà nói đêu là cấm ky.

 

Đương nhiên, Sùng Tông Giáo cũng không thể vì chuyện này mà tiêu diệt Phong Liệt, xét cho cùng, theo một khía cạnh nào đó mà nói, Phong Liệt cũng được cân nhắc đứng ở một góc độ của Sùng Tông Giáo, nhưng mà…

 

Sùng Tông Giáo cũng có những đại bác sĩ, ông ta đem người xuống núi. Điều này không phải là muốn người của Sùng Tông Giáo mắt mặt sao?

 

Rất nhiều người suy nghĩ theo cách này.

 

Nhưng trong mắt của một bộ phận người, hành động này của Phong Liệt là vô cùng có ý nghĩa.

 

Ông ta đang lôi kéo Lâm Dương.

 

Mặc dù động thái này sẽ khiến cho Sùng Tông Giáo rất không vui, nhưng chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, mối quan hệ giữa Phong Liệt Đại Sư và Sùng Tông Giáo cũng chỉ có thể nói là tàm tạm, nhưng ông ta cũng không hy vọng Sùng Tông Giáo có thể coi trọng bản thân hơn.

 

Đối với ông ta mà nói, một thiên tài trẻ tuổi và mạnh mẽ có tiềm năng hơn nhiều so với một đại thế lực.

 

Đương nhiên, chuyện này có lợi có hại, người ngoài cũng không có quyền can thiệp.

 

Chẳng mấy chốc, người của Phong Liệt đã lái xe lên.

 

Lâm Dương cũng không thèm để ý, bé Lạc Thiên lên xe, xe hơi lập tức lái xuống núi.

 

“Phong Liệt, ông làm cái gì vậy?”

 

Sau đó các đệ tử của Sùng Tông Giáo ở phía sau chạy tới, giận dữ hét vào mặt của Phong Liệt.

 

“Mang người phụ nữ đó đi là có ý gì? Cùng một nhóm với cô ta sao?” Một đệ tử đùng đùng tức giận chất vấn.

 

“Anh bạn này, cô gái đó bị thương rất nặng cần được cấp cứu kịp thời. Hôm nay là ngày vui của cậu chủ các anh.

 

Nếu như xảy ra chuyện mạng người, không ai có thể giải thích được.” Phong Liệt Đại Sư vẻ mặt bắt lực nói.

 

“Tôi đã nói rồi, con nhỏ kia chính là tội đồ của Sùng Tông giáo chúng tôi, cô ta muốn chạy trốn, tôi xem chết thế nào!” Đệ tử chỉ vào mũi của Phong Liệt mắng chửi.

 

“Các vị đừng nóng giận, tôi sẽ bảo đồ đệ của tôi trông coi cô gái đó, đợi đến khi thương tích của cô ấy khá hơn một chút, tôi sẽ lập tức đưa cô ấy trở về Sùng Tông Giáo.”

 

Phong Liệt đại sư vội vàng cười nói.

 

Không ít người liên tục thở dài.

 

Không phải vì lời nói của Phong Liệt, mà là vì thái độ của anh ta.

 

Sùng Tông Giáo rốt cuộc vẫn là Sùng Tông Giáo, bắt cứ đệ tử nào cũng có thể mắng mỏ võ sư uy danh lẫy lừng này.

 

Điều này cho thấy sức mạnh khủng khiếp của Sùng Tông Giáo.

 

*Đều đã nói như vậy rồi, vậy được, cùng tôi trở về, tự mình giải thích với cậu Văn đi.” Đệ tử đó lạnh lùng nói.

 

“Cậu Văn sao?” Phong Liệt đại sư hơi sửng sót.

 

Nhưng người đệ tử đó dường như quá lười biếng để nói nhiều, trực tiếp quay người rời đi.

 

Một trận ầm ï đã kết thúc như vậy.

 

Nhưng đối với Lâm Dương mà nói, đây mới chỉ là bắt đầu.

 

Có một bệnh viện ở thị trần dưới núi, Lâm Dương lập tức bề Lạc Thiên vào phòng cấp cứu để chữa trị.

 

“Thưa anh, anh không thể tủy tiện vào được.” Bác sĩ và y tá vội vàng ngăn Lâm Dương lại.

 

“Tránh ra, tôi là Lâm Thần Y hội trưởng của Hiệp hội Y khoa Giang Thành!” Lâm Dương trực tiếp lấy ra giấy ủy nhiệm của mình.

 

Các bác sĩ đều đã bị sốc.

 

“Lâm … Lâm thần y? Là anh sao?”

 

“Trời ơi, Lâm Thần Y đến rồi!”

 

Tin tức ngay lập tức lan truyền khắp bệnh viện.

 

Thậm chí đến cả viện trưởng cũng đều kinh động.

 

Nhưng Lâm Dương lại không quan tâm đến điều đó và đi thẳng vào phòng cấp cứu để xử lý vết thương cho Lạc Thiên.

 

Còn những đệ tử của Phong Liệt đi theo Lâm Dương cũng đều lộ ra biểu hiện khó tin.

 

“Anh ta là Lâm thần y sao?”

 

“Có thật không?”

 

“Mau, mau thông báo cho sư phụ!”

 

Mấy người run rẫy nói, một người run rấy lấy điện thoại trong túi ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK