Mục lục
Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần - Lâm Dương (Truyện full tác giả: Dạ Cầm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1875:

“Ha ha ha…”

Mọi người như là ăn thuốc kích thích, kích động la to, giễu cợt chửi rủa bên tai không dứt.

Coi như bọn họ đã đợi được lúc Lâm Dương bị nghiệp quật.

“Sư tỷ!”

An Viện từ trong đám người hấp tấp, vội vàng nhìn lại Bích Trân.

Bích Trân khẽ cắn răng, nhìn Lâm Dương đang chậm rãi đứng lên, lại nhìn lễ đường, thấp giọng nói: “Chuẩn bị!”

Hai người lại lần nữa tiến gần vào lễ đường.

Lâm Dương hít vào một hơi, nhìn bàn tay của mình.

Mới phát hiện da thịt phía trên đều bị đánh rách tả tơi, xương hai ngón tay đã nứt ra rồi.

“Lực lượng kỹ xảo!”

Lâm Dương nói một tiếng, nhìn Bùi Quốc Thiên trên lôi đài.

“Không sai!”

Bùi Quốc Thiên khẽ động hai tay, bày ra tư thế.

Tư thế kia tựa như Thái Cực.

“Nhà họ Bùi tôi một tay dùng lực lượng kỹ xảo tung hoành thiên hạ! Mà công kích của anh, lấy bá đạo cương mãnh làm chủ! Có lẽ ở phương diện này anh có thể là vô địch, nhưng ở trước mặt tôi, không hề có tác dụng, bởi vì thủ đoạn của tôi, chính là lấy nhu thắng cương!”

Bùi Quốc Thiên ngạo nghề nhìn qua anh, †rong mắt tràn ngập khinh thường.

Cho dù lúc trước Lâm Dương biểu hiện ra ngoài thực lực kinh người thì hết thảy đều là tốn công vô ích.

Bởi vì người này, nhất định thất bại trong tay của anh tal Lâm Dương yên lặng gật nhẹ đầu, thả người nhảy lên, lại lần nữa nhảy lên lôi đài.

Ánh mắt dưới mặt nạ càng thêm nghiêm †úc, cũng bắt đầu đánh giá Bùi Quốc Thiên .

Một lát sau, Lâm Dương lại lần nữa ôm quyền xông tới.

Thân hình của anh tựa như tia chớp, trong nháy mắt tới gần, càng tới gần tới ranh giới, anh xuất ra cả hai nắm đấm, như cuồng phong mưa bão, đánh tới Bùi Quốc Thiên.

Nhưng một giây sau, song chưởng của Bùi Quốc Thiên nhoáng một cái, vẽ ra một cái đồ Thái Cực.

Rầm! Tải app truyệnhola đọc khích lệ nhóm nhé!

Quyền ảnh của Lâm Dương toàn bộ nứt vỡ, cả người cũng lại lần nữa bị bắn ra, ngã xuống đất…

“Hay!”

Tiếng hoan hô vui vẻ lại lần nữa vang lên.

Người ở dưới đài vỗ tay rào rào, reo hò khen ngợi một chưởng này của Bùi Quốc.

Ai cũng không hiểu chiêu thức ấy Bùi Quốc Thiên là chuyện gì xảy ra.

Bao gồm cả Lâm Dương.

Cho dù quả đấm của anh có hung mãnh như thế nào, chỉ cần đụng vào Bùi Quốc Thiên, nhất định sẽ bị giảm bớt lực phản kích.

Lực lượng kỹ xảo có thể đạt tới hiệu quả sao?

Nếu đã như vậy, lực lượng kỹ xảo này cũng thật đáng sợ quá đi…

Dù sao cũng là nhân vật thứ mười Thiên Kiêu, quả nhiên thực lực phi phàm.

Lâm Dương hít một hơi thật sâu, một lần nữa đứng dậy, dần dần nghiêm túc hơn.

“Hừ, thằng ngu không biết trời cao đất rộng, hiện tại đã biết anh rể của tôi lợi hại như thế nào rồi chứ? Tôi khuyên anh hãy ngoan ngoãn đầu hàng, quỳ xuống cầu xin anh rể của tôi đừng giết anh là được, nếu cứ như thế này anh rể của tôi sẽ không nể mặt, Sợ rằng sẽ phải đánh chết anh tại đây!”

Dương Vân Thu dương dương đắc ý, hướng về phía Lâm Dương gào lên.

Cuối cùng cô ta cũng chờ giờ phút này.

Lúc trước Lâm Dương ở trên lôi đài đánh đâu thắng đó, cảnh tượng không gì cản nổi thật sự làm cho cô ta quá nghẹn khuất.

Bây giờ lại sảng khoái đến tận xương TỦY…

“Hừ, cũng không nhìn xem đây nơi nào, ỷ vào mình là người Đông Hoàng Giáo nên có thể vô pháp vô thiên? Thật nực cười!” Gia chủ nhà họ Tần lúc trước xin tha thay cho Hoàng Nhật Bách cũng lạnh lùng mở miệng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK