Mục lục
Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần - Lâm Dương (Truyện full tác giả: Dạ Cầm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2011:

Một lát sau, đã nhận được hồi âm, vẻ mặt của vệ sĩ lập tức trở nên trang nghiêm.

“Thưa cô, cậu Lâm đang đợi cô ở phòng nghỉ.” Vệ sĩ đáp.

“Phòng nghỉ? Bác sĩ Lâm cũng biết chọn nơi thật đấy.”

Lâm Tuyết Lạc lạnh lùng đáp, giãm trên đôi giày cao gót đi vào bên trong.

Một lát sau, cô ta và mấy người nhà họ Lâm đi vào trong phòng nghỉ.

Lâm Dương hình như vừa mới rời khỏi giường, vẫn còn mặc áo ngủ, và đang ăn bữa sáng trên bàn.

“Vừa rồi là ai ra tay?” Anh lạnh lùng hỏi.

Lời này vừa nói ra, mấy người kia đưa mắt nhìn nhau.

“Sao thế? Anh định đánh trả sao?” Cô gái lạnh lùng hỏi.

“Tôi có thể không đánh trả, trừ phi các người không muốn rời khỏi nơi này!”

Anh vừa nhai miếng bánh mì lớn trong miệng, vừa nhìn cô gái xinh đẹp nhưng vô lý †rước mặt này.

Cô gái im lặng, quay đầu rồi vung một cái tát lên mặt gã tài xế vừa rồi kia.

Bốp.

Tài xế ôm mặt, im lặng không lên tiếng.

Lâm Dương còn chẳng thèm nhìn, thờ ơ bảo: “Cô là người của nhà họ Lâm ư?”

“Phó đường chủ của Tài Quyết đường, Lâm Tuyết Lạc.”

Cô gái ngồi xuống trước mặt anh, bình Tĩnh đáp.

“Tài Quyết đường?” Tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhé!

Lâm Dương nhíu mày, đột nhiên nhăn mặt.

“Xem ra, bác sĩ Lâm đã từng nghe nói tới Tài Quyết đường của nhà họ Lâm chúng tôi rồi.” Lâm Tuyết Lạc bắt lấy một chút thay đổi nhỏ nhặt trên biểu cảm của Lâm Dương một cách rất khéo léo, lập tức mở miệng nói.

“Đã từng nghe.”

Lâm Dương bình tĩnh đáp: “Đây chính là một trong những bộ phận có quyền lực lớn nhất trong nhà họ Lâm các người, nắm trong tay quyền sinh sát, nhưng hễ là người nhà họ Lâm vi phạm gia quy, là sinh hay tử, đều sẽ do các người quyết định.”

“Bác sĩ Lâm ngược lại rất hiểu nhà họ Lâm chúng tôi!” Lâm Tuyết Lạc đáp một cách hờ hững.

:}3I 1⁄14 “Tôi và nhà họ Lâm cũng coi như có chút hiềm khích, với bất cứ kẻ thù nào của tôi, tôi đều sẽ điều tra rõ ràng, biết mình biết †a, trăm trận trăm thắng.” Lâm Dương rót một chén trà, rồi đẩy đến trước mặt cô ta.

“Tôi không thích uống trà.” Cô ta liếc mắt nhìn, rồi nói.

“Uống chút đi, trà này giúp tập trung tỉnh thần và tĩnh tâm, con người của cô ngoài lạnh trong khô, có ham muốn rất lớn.

Thường thì buổi tối rất khó chìm vào giấc ngủ. Tuy lớp trang điểm có thể che được quầng thâm của cô, nhưng không thể giấu được vẻ vô thần bên trong con ngươi! Uống chén trà này vào, buổi tối sẽ cảm thấy dễ ngủ hơn một chút.” Lâm Dương uống một ngụm trà.

Lâm Tuyết Lạc nghe vậy, trong đôi mắt thoáng hiện lên một tia u ám và tức giận, Cô 24 8h z4 †a do dự một chút, sau đó vẫn uống sạch chén trà trong một hơi.

“Anh nói có hiềm khích với nhà họ Lâm chúng tôi, mà vẫn có lòng tốt như vậy sao?

Anh không cảm thấy nực cười ư?” Cô ta thản nhiên hỏi.

“Cô cũng biết tôi và nhà họ Lâm có xích mích mà còn chạy tới đây tìm tôi, là có ý gì?”

Lâm Dương lắc đầu: “Hơn nữa, cũng không phải tôi có lòng tốt giúp cô, tôi chỉ đang nói cho cô biết, bất cứ chuyện gì về nhà họ Lâm các người cũng không thể lọt khỏi mắt tôi, bao gồm cả ý đồ của cô nữa”

“Anh nói thử xem.”

“Lần này cô tới đây, là đại diện cho nhà họ Lâm muốn hợp tác với tôi, đúng chứ?

Các người sẽ đưa ra điều kiện, nếu tôi có thể thỏa mãn nó, thì các người sẽ đứng về phía tôi và hỗ trợ tôi, cùng nhau đối phó với thôn Dược Vương! Có đúng hay không?” Lâm Dương lạnh lùng nói.

Thế nhưng Lâm Tuyết Lạc lại lắc đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK