Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy dáng vẻ kiên cường bất khuất của Thịnh Tâm Lan, không khỏi chán chường vì hành động đường đột lúc nãy.
“Xin lỗi.”
Nghe câu nói ấy, Thịnh Tâm Lan lại ngẩn người, cô không ngờ Nguyễn Anh Minh lại xin lỗi một cách dứt khoát như thế, dù sao anh là một cậu chủ, một vị tổng giám đốc cao quý, từ trước đến giờ chưa ai dám làm trái ý anh, cho dù anh tùy hứng làm ra chuyện này thì cũng chẳng có gì lạ cả.
Thịnh Tâm Lan nắm chặt bàn tay đang hơi nhói đau lại, tâm trạng không yên ổn: “Bỏ đi, lần này thì thôi đi, tôi, tôi và Ái Linh vẫn nên dọn ra ngoài thì tốt hơn.”
“Chờ chút đã.”
Nguyễn Anh Minh gọi cô lại: “Cô không cần dọn đi, chiều nay tôi có một chuyến công tác dài hạn, ba giờ lên máy bay, tôi tạm thời sẽ không về nơi này, trong khoảng thời gian này làm phiền cô chăm sóc Lập Huy giúp tôi.”
Thịnh Tâm Lan dừng chân lại, do dự một lúc rồi gật đầu.
Bây giờ nếu cô đột nhiên dọn đi thì đúng là không có chỗ nào để đi cả, cũng không thể dẫn Ái Linh đi ra ngoài tìm chỗ ở được, con nít sao chịu nổi chuyện vất vả này chứ.
Nguyễn Anh Minh thay quần áo xong xuống lầu, cũng không ăn sáng nữa, dặn Nguyễn Lập Huy vài câu, bảo cậu bé ngoan ngoãn nghe lời Thịnh Tâm Lan và quản gia rồi đi mất.
Tiếng động cơ trong sân dần biến mất, Thịnh Tâm Lan nắm chặt tay, tim vẫn còn đang đập thình thịch.
Cô không thể không thừa nhận cô có một loại cảm xúc yêu thích khó giải thích được đối với Nguyễn Anh Minh, nhưng Nguyễn Anh Minh sắp kết hôn rồi, cô chắc chắn không thể nào phá hủy cuộc hôn nhân của người khác, có chuyện của Lý Duy và Lê Vân làm điển hình, cả đời này cô đều ghét cay ghét đắng người chen ngang vào tình cảm của người khác, sao cô có thể làm chuyện này được?
Buổi tối Nguyễn Anh Minh thật sự không về, hỏi quản gia mới biết được lần này Nguyễn Anh Minh phải đi công tác ở Thượng Hải, lần này phải đợi một khách hàng lớn ở bên New York, ít thì nửa tháng, nhiều thì một tháng sẽ không thể nào quay về được.
“Có phải ta không nên ở lại đây nữa không?”
Đêm khuya, Thịnh Tâm Lan dựa vào gối, nhéo mũi con chó Husky bằng bông lầm bầm nói.
“Mày nói cho tao biết coi tao nên làm gì bây giờ?”
Tay lắc lắc đầu con Husky, cô mím môi giả vờ như đang tự hỏi: “Mày cũng không biết sao?”
Trong căn phòng tối đen quanh quẩn tiếng thở dài.
Sáng hôm sau, sau khi đưa hai đứa nhỏ đến nhà trẻ rồi, Thịnh Tâm Lan đến công ty đi làm.
Sáng sớm vừa đến khách sạn không bao lâu, quản lý bộ phần buồng phòng vội vã chạy đến tìm: “Quản lý Thịnh, cô mau đi xem đi, phòng 1023 xảy ra chuyện, đang làm ầm lên kìa.”
“Sao lại thế này?”
Thịnh Tâm Lan nhíu mày, vừa đi ra ngoài vừa hỏi tình hình cụ thể.
“Có một khách hàng nữ vào ở phòng 1023 nói có gián, sau khi chúng ta đi vào thật sự giết được hai con, cũng không biết có phải là do thái độ phục vụ của nhân viên trước không tốt hay không, dù sao thì bây giờ đang la lối ầm ĩ.”
Trong lúc nói chuyện đã chạy đến phòng 1023, một đống người nhiều chuyện vây xung quanh.
Thịnh Tâm Lan quát lớn: “Rảnh rỗi không có chuyện gì làm đúng không?”
Quản lý bộ phần buồng phòng cũng phất tay: “Đi làm việc đi, đứng ở đây làm gì?”
Nhóm người lập tức tản ra, trong phòng truyền đến tiếng kêu la sắc nhọn.
“Đừng có đi! Không phải các người là khách sạn lớn nên khinh thường khách hàng sao? Sao lại đi rồi, ở lại đay tiếp tục cãi với tôi nè.”
“Cô Hách, xin cô bớt giận.”
Quản lý bộ phần buồng phòng vội vàng đi vào chào hỏi, người phụ nữ kia lại không thèm để ý đến anh ta: “Tổng giám đốc khách sạn của mấy người đâu? Tôi muốn nói chuyện với người đó, mấy cái thư người khinh thường người khác các người.”
Thịnh Tâm Lan cũng đi theo quản lý bộ phần buồng phòng vào trong, vừa vào đã thấy ngay một gương mặt rắn tiêu chuẩn của mấy hot girl mạng đến cả mẹ ruột cũng nhận không ra.
Cằm nhọn đến mức đâm chết người, mắt to hai mí theo phong cách châu Âu, trang điểm theo phong cách hoa đào đang hot nhất hiện nay, còn dán mấy ngôi sao chíu chíu ngay khóe mắt, áo bra màu vàng nghệ, ngồi vắt chéo chân ở trên bàn đá cẩm thạch, đung đưa hai cái chân trắng bóng, mặt muốn kiêu căng cỡ nào thì kiêu căng cỡ đó.
Thịnh Tâm Lan đã làm ngành nghề này rất nhiều năm, gặp đủ loại người, cũng coi như khá bình tĩnh hỏi.
“Tổng giám đốc đã đi công tác ở nơi khác, không có ở đây, cô Hách phải không, xin hỏi cô có điều gì không hài lòng, cô có thể nói với tôi, để tôi xem xét có thể giải quyết giúp cô không, nếu không giải quyết được thì lại tìm tổng giám đốc, có được không?”
“Cô là ai? Lời cô nói có giá trị sao?” Cô gái hot girl mạng kia liếc nhìn Thịnh Tâm Lan, sau khi nhìn thấy thẻ chức vụ treo trước ngực cô, mắt lập tức trầm xuống một chút: “Thịnh Tâm Lan, quản lý đại sảnh.”
“Đúng vậy, là tôi.” Thịnh Tâm Lan nhìn theo ánh mắt của cô ta nhìn vào thẻ chức vụ của cô, lập tức lễ phép gật đầu vươn tay ra: “Quản lý đại sảnh và quản lý bộ phần buồng phòng của chúng tôi đều luân phiên nhau, cũng thay cho nhau, cho nên có chuyện gì cô nói với tôi cũng được.”
“Đừng nói mấy chuyện này với tôi, tôi không có hứng thú với việc vận hành của khách sạn bọn cô.”
Người có gương mặt hot girl mạng không kiên nhẫn đổi chân vắt chéo: “Khách sạn của bọn cô là khách sạn năm sao cao cấp, được gọi là khách sạn có chất lượng phục vụ cao cấp nhất nước, vậy mà còn không đạt được tiêu chuẩn vệ sinh? Đúng là lừa dối người tiêu dùng.”
“Cô Hách, khách sạn chúng tôi chắc chắn đã đạt đúng tiêu chuẩn vệ sinh, nếu không tin tôi lập tức gọi nhân viên lật toàn bộ giường đệm lên cho cô xem, tôi xin bảo đảm phía dưới giường đệm không có một hạt bụi, tuyệt đối không thể tìm được khách sạn trong nước nào có hoàn cảnh tốt như khách sạn của chúng tôi.”
Thịnh Tâm Lan ăn nói rất chắc chắn, người có gương mặt hot girl mạng lại mặt mày khinh thường nói: “Ai thèm coi gầm giường của bọn cô làm gì, tôi cũng đâu có ngủ dưới gầm giường, chỉ nói chuyện con gián, các cô đừng có hòng mà tránh nặng tìm nhẹ, tốt nhất phải cho tôi một lời giải thích hợp lý.”
“Nói thật, cô Hách.” Thịnh Tâm Lan nhíu mày: “Hoàn cảnh khách sạn của chúng tôi gần như không có khả năng sẽ có gián, nếu thật sự có thì cũng chỉ là từ thùng rác hoặc những nơi khác thỉnh thoảng chạy vào, nhưng đây cũng là sai sót của khách sạn chúng tôi, không thì thế này, chúng tôi đổi cho cô một căn phòng mới, sau đó chúng tôi xin miễn phí toàn bộ phí dịch vụ trong khoảng thời gian cô ở đây, cô thấy thế nào?”
“Cô tưởng tôi thiếu mấy đồng bạc cắc đó à?” Người có gương mặt hot girl mạng nhảy xuống bàn, lướt nhìn Thịnh Tâm Lan.
“Mấy câu cô nói cứ giống như tôi đang vu oan cho bọn cô vậy, không lẽ tôi tự thả mấy con gián đó ra hả? Còn nữa, các cô xin lỗi nhưng chẳng có chút thành ý nào cả, vậy thì không còn gì để nói cả, tôi sẽ gọi điện thẳng đến cục Công Thương và sở Y Tế, bảo bọn họ đến niêm phong khách sạn của bọn cô, điều tra vài hôm là biết ngay có chuyện gì.”
Người có gương mặt hot girl mạng này trông rất vô dụng, nhưng ăn nói lại rất sắc bén, trông có vẻ rất cứng đầu, chưa nói được mấy câu mà đã muốn kiện tụng.
Quản lý bộ phần buồng phòng lập tức nóng nảy: “Đừng, cô Hách, có việc gì từ từ nói.”
Tập đoàn Thịnh Đường đương nhiên không sợ Cục Công Thương và Sở Y Tế đến điều tra, nhưng chỉ cần người của Cục Công Thương và Sở Y Tế ra mặt, phong tỏa khách sạn Thịnh Đường lại, bây giờ là thời đại internet thông tin nhanh chóng, chỉ sợ thành tích buôn bán của khách sạn Thịnh Đường sẽ xuống dốc trong một khoảng thời gian.
“Đúng vậy, cô Hách, chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện, chuyện lần này cô có yêu cầu bồi thường gì đều có thể nói với tôi.” Thịnh Tâm Lan cũng bối rối.
Ý thức nguy cơ giao tiếp của cô cũng không tệ, nhưng thời gian không chờ đợi được, cô vẫn còn đang đánh cược với Nguyễn Anh Minh, cho dù vì chuyện lễ mừng trăm năm nên được dời lại một tháng, nhưng lễ mừng trăm năm sắp sửa được tổ chức rồi, nếu xảy ra chuyện vào thời khắc quan trọng này, chỉ sợ thành tích buôn bán trong lễ mừng sẽ tiêu tùng.
“Được đó, cô đã nói như thế, nếu tôi còn không chịu nhượng bộ thì có vẻ như tôi được nước làm tới quá rồi đúng không?”