Cố Hư Vinh lạnh lùng ném cho cô một cái liếc nhìn hời hợt, âm thanh chứa đầy sự chết
chóc vang lên. - Em không sao. Miễn là hoàn thành nhiệm vụ là tốt rồi.
Rất đau là đằng khác! Thân thể cô bị bóng đêm kia mạnh mẽ chiếm đoạt, da thịt cô bị cào
xé không thương tiếc,... Còn cả trái tim, từ lúc nào đã vỡ vụn.
Nụ cười trên môi đẹp đến thế, liệu có ai biết lúc này, Kiều Ân Như chứa bao nỗi tuyệt
vọng? - Chủ nhân, việc đã làm xong rồi, em muốn... - Thật không? Em chắc không sao?
Cố Hư Vinh không thèm quan tâm mong muốn của cô, trực tiếp ngắt lời. Con người không
đáy thu hết lại sự biến đổi trên khuôn mặt cô, chỉ cần một cử chỉ nhỏ, cũng khó có thể
thoát ra khỏi con ngươi sắc bén của Cố Hư Vinh.
Hắn ta chầm chậm nhìn chằm chằm vào những dấu tích trên người cô, khóe môi bấc giác cong lên, chỉ cần vươn vai một cái đã có thể nắm gọn cơ thể cô. - Em yên tâm, tôi nhất định sẽ băm hắn ra thành trăm mảnh. - Không cần đâu, em thật sự không bị gì.
- Hửm? Thích hắn rồi?
Ý cười trên môi càng đậm, bàn tay thô ráp tăng lực, siết chặt eo cô.Không hiểu vì sao, khi đôi mi người con gái này nhíu lại lo lắng cho người xa lạ kia, cơn sóng ngầm trong lòng hắn ta đột nhiên hoạt động, mang theo một cảm xúc ghen tị, không thể tả được, chỉ muốn xé tan cái người cùng cô trải qua một đêm kia ra thành trăm mảnh. - Chủ nhân, em không có, em chỉ trung thành với anh thôi. Xin anh hãy tin em...
Kiều Ân Như bị lời nói của hắn mà làm nhất thời hoảng sợ, khóc lóc nhìn Cố Hư Vinh.Dù là thể xác hay tinh thần Kiều Ân Như đều trao trọn hết cho hắn, mọi thứ của cô, đều tùy hắn định đoạt.Yêu hắn như thế, trung thành như vậy, nhưng người đàn ông kia lại quá đa nghi, chỉ tin tưởng những gì mình thấy.
- Hừ, Kiều Ân Như!
Hắn như gầm lên. Từ nãy đến giờ mọi ánh mắt, cử chỉ, lời nói của cô đều nhằm mục đích duy nhất là bảo vệ tên đàn ông xấu xa kia - Nếu muốn tôi tin em cũng dễ thôi. Chỉ cần ngày mai em làm tốt nhiệm vụ làm ấm giường cho Chu tổng, tôi hứa sẽ để em ở bên cạnh làm người phụ nữ của mình. - Nếu muốn tôi tin em cũng dễ thôi. Chỉ cần ngày mai em làm tốt nhiệm vụ làm ẩm giường cho Chu tổng, tôi hứa sẽ cho em ở bên cạnh làm người phụ nữ của tôi. Đôi mắt hắn khá ôn hòa nhưng lại vụt lên vẻ xa cách khiến người khác không dám đến gần. Đáy mắt hiện lên một chút ngoan độc, lạnh lẽo đến dọa người. Khuôn mặt đẹp trai, lãnh khốc, lạnh lùng nhìn cô nói: - Dù sao em cũng đã lên giường một lần rồi mà. Có thêm một người đàn ông nữa cũng
không sao đâu, hửm?
- Anh.. Anh nói gì?
Lòng tự trọng phút chốc tan vỡ, con dao hai lưỡi hung hăng đâm vào từng tấc thịt trên
người cô.Cái gì mà làm ẩm giường? Cái gì mà thêm một người đàn ông nữa? Rốt cuộc, hắn.
coi cô là cái gì? Là một gái làng chơi ư?Nhìn bộ dáng nghiêm túc không có vẻ gì là nói đùa
kia, lòng cô lại lạnh lẽo, như có một cơn gió thổi qua, trái tim cô run lên bần bật, sống lưng
cứng đờ, trái tim bấc giác tan ra thành cát bụi.XĐau! Đớn! Vô! Cùng!
- Như nhi, chẳng phải em rất yêu tôi ư? Chỉ cần một làm việc nhỏ nhoi em đã có thể ở
cạnh tôi rồi. Không đành lòng?
Là một người đàn ông có lòng dạ thâm sâu, đầy mưu mô, xảo quyệt, Cố Hư Vinh sao có thể không nhìn thấu tâm tư của một cô gái chưa từng trải sự đời như cô. - Hay là...
Hắn ta kéo dài giọng, vuốt ve mái tóc mềm mượt của cô. Hành động thoáng có vẻ là dịu
dàng, nhưng thực chất lại mang theo hàn khí u ám, bao trùm lên thân thể cô.
- Em giữ thân như ngọc vì ai chứ?
Vì hắn sao? Vì cái cái người đàn ông cùng cô làm chuyện đó hôm qua sao? Hít một ngụm khí lạnh, cô cam đảm nhìn hắn: - Chủ nhân, anh... Vô lý!
Đôi mắt Kiều Ân Như những lời buộc tội vô căn cứ ấy mà đỏ ngầu, hốc mắt cứ thế tuôn trào.Dù không nói, cô cũng có thể cảm những được hàn khí phẫn nộ tỏa ra từ trong người của chủ nhân. Nhưng anh thì có gì mà phải tức giận chứ? Rõ ràng người thiệt thòi là cô, người chịu tổn thương cũng là cô. Anh không yêu thì thôi, cớ tại sao, cứ hết lần này tới lần
khác để người đàn ông khác dẫm đạp.
- Em không đi. Chủ nhân, anh bảo em làm gì cũng được... Xin anh... Xin đừng bắt em phải làm chuyện này... - Chết tiệt! Đúng là đã yêu hắn thật tồi.