Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Em đi đi, tôi không cản em. Tôi không thích ép buộc người khác. Nhìn bóng lưng đẹp đẽ kia, không hiểu sao tâm chí cô lại có chút dao động. Đi theo hắn nhiều năm như vậy, cô 

hiểu rất rõ phong cách làm việc của Cố Hư Vinh, công ty phân minh, luôn đặt sự nghiệp lên 

hàng đầu. Dù cô có được ưu ái ra sao, cũng chỉ là một con cờ trong cuộc chơi của hắn, 

nhất định sẽ không được bỏ qua lỗi của mình. Nếu như, nếu như chủ nhân sẽ tức giận, sẽ bắt cô làm như những điều người đàn ông kia nói, như vậy sẽ nhục nhã đến nhường nào. Chi bằng... Cô cắn môi, cố đè nén cảm xúc thất vọng chi phối cơ thể mình. 

- Anh, xin anh, đây là lần đầu tiên của tôi. Anh hãy nhẹ nhàng chút. 

- Em chắc chắn sẽ không hối hận? - Anh giúp tôi, tôi cảm ơn anh cũng không hết. - Tốt. Anh ta nâng cằm cô lên, buộc phải đối diện với chính mình. 

 

- Vậy thì em tự làm đi. Âm thanh mờ ám thì thầm vào tai cô, anh ta nhàn nhã tựa đầu vào thành giường, khiêu khích cô. Kiều Ân Như hiểu ý, không nói không giằng, bàn tay nhỏ nhắn cởi từng nút áo trên cổ anh. Làn da màu đồng nóng bỏng hiện lên như muốn đốt cháy ánh mắt cô lúc này.Một giọt nước mắt kín đáo nhỏ xuống mảnh vải đen đặc.XX- Bảo bối, em chậm quá đấy, đừng trách tôi mạnh tay nhé.Nhìn dáng vẻ chậm chạp của cô, anh ta không kiềm chế được, nắm chặt lấy vai cô vật ngã xuống giường.XR- A! XBàn tay thô lỗ xé từng lớp vải 

mỏng manh trên cơ thể người con gái mảnh khảnh, con quái vật khổng lồ căng trưởng, tư thế sẵn sàng khai phá một vùng đất mới.XX' Phốc! 'XI- A a a a! Hức... Đau quá! Làm ở nhẹ chút!XXBức màn mỏng được hé mở, Kiều Ân Như đau đớn nắm chặt lấy tóc của người đàn ông mà van xin.WENam nhân kia coi như không nghe thấy, ra sức xuất nhập trên cơ thể cô, thỏa mãn nhu cầu sinh lí của mình. MKhông gian khép kín nồng nặc mùi hoan ái, hình ảnh hai cơ thể dính chặt vào nhau không có một khe hở. Tiếng thở của người đàn ông, tiếng rên rỉ của người phụ nữ khiến người ta không kìm được mà ngại ngùng đỏ mặt. Cả hai người chìm vào một khoảng mê ly, lạc vào thế giới hoan lạc hạnh phúc.XX- Vinh... Em yêu anh. Chỉ có khi say con người ta mới dám bộc lộ những tâm tư thầm kín của mình. Trước mắt Kiều Ân Như, cô mơ hồ thấy hình ảnh Cố Hư Vinh.XXBóng lưng trần bên trên nghe vì tiếng nấc nỉ non ấy mà đột nhiên căng cứng lại, rất nhanh sau đó là những cú thúc mạnh mẽ, xuyên thẳng vào trái tim cô. Người đàn ông này cho phép bản thân hôm nay được tự do phóng túng một lần, để được thỏa mãn cơm thèm khát bấy lâu nay, muốn trút hết tâm sự của mình.ZZ- Hừ. Ở trên giường tôi mà còn nghĩ đến người đàn ông khác? Xem ra cô cũng không phải là một bình hoa ngoan ngoãn. 

Ốm đau quá! Kiều Ân Như thức giấc khi mặt trời đã lên quá đỉnh đầu. Ánh nắng hắt qua khe hở, phủ sáng toàn bộ gương mặt yêu kiều. Cô khẽ nhíu mày, khó khăn tách từng cặp mi dính chặt vào nhau bởi những giọt nước mắt khô khan đọng lại. 

Đau... đau quá! 

Toàn thân cô đau nhức, xương cốt như muốn rã rời. Từng tấc thịt trên cơ thể đều là những vết thương chi chít. Hai mắt ửng hồng nhìn tấm ga giường chứa vài vệt máu đỏ, nội y, váy áo rách tơi tả vương vãi trên sàn. Người đàn ông đêm qua đã đi rồi. Trên giường vẫn còn một chút hơi ẩm, chắc hẳn anh ta rời khỏi cách đây không lâu. Cô thở dài, hình ảnh đêm qua hiện lên thật rõ nét. Hai thân thể trần chuồng, cuốn chặt lấy nhau, dây dưa từ tối muộn đến sáng tinh mơ. Động tác ấy, cơ thể ấy, giọng nói ấy giống như vũ bão ùa vào trong tâm trí cô, như muốn nhắc nhở về sự hèn hạ này. Đây chính là nhiệm vụ dơ bẩn và vô lí nhất mà cô từng nghe qua. Trước đây cô cứ tưởng lần đầu tiên của phụ nữ là thứ người đàn ông cần nhất. Sau này cô mới biết thứ đàn ông quan tâm nhất là sự thỏa mãn ham muốn dục vọng, chỉ cần đủ thỏa mãn cơn khát tình của mình, họ có thể sẵn sàng bỏ ra tiền và rất nhiều tiền. Là do cô quá ngây thơ, hay thế giới này quá khắc nghiệt? Thương xót cho số phận của chính mình, thể cô không kìm được mà run lên bần bật. 

Kiều Ân Như không còn sức, yếu ớt ôm chặt lấy cơ thể mình, cắn môi đến rỉ máu, nỗi tủi nhục ùa về trong tâm trí, giống như bị oan ức, những giọt nước mắt cứ thế tuôn rơi. 

Cô tựa lưng vào tường, nhớ lại dáng vẻ lạnh lùng của Cố Hư Vinh, cô kích động khóc nấc lên. - Làm sao đây... Hức... Chủ nhân vì sao lại đối xử với em thế này?.... Em rốt cuộc đã làm sại chuyện gì...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK