Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một tay cô đặt lên ngực trái, đè chặt vào lồng ngực, đè nén cảm giác sợ hãi xuống thật sâu, nặng nề bước gần đến cửa chính.Nhìn thấy cô trong bộ dáng nhếch nhác đi đến, mấy tên bảo vệ trông mặt bắt hình dong, liền đưa tay chặn lại, mỉa mai nói: - Tiểu thư, có phải cô đi nhầm hay không? Không biết nhìn lại bản thân ư? Nơi đây không 

phải nơi mà ai cũng có thể vào.Kiều Ân Như có hơi tức giận trước thái độ làm việc của anh 

ta, suýt chút nữa mắng anh một trận. May mắn cô kịp thời nhớ ra mình đang đứng nơi nào, 

nắm chặt tay, kìm nén cảm xúc. Cô không ngại đắc tội với bảo vệ, cái cô sợ sẽ gây sự chú ý của những người xung quanh. - Tôi biết chứ, và tôi cũng có thẻ mà. Tấm thẻ đen được cô dơ lên ngang tầm tay, lắc lắc trước hai con mắt của anh ta. Tên bảo vệ trố mắt, nhìn chằm chằm vào chiếc thẻ quyền lực.Tiêu rồi, tiêu rồi, anh ta đắc tội nhầm người rồi. Đứng canh gác ở đây bao nhiêu năm, ít nhiều anh ta cũng có kinh nghiệm trong việc nhận diện những người có gia thế thông qua 

việc đáng giá đồ vật người đó sử dụng.Mà tấm thẻ màu đen này... - Tiểu thư là tôi có mắt không tròng đã gây sự với cô. Là tôi đáng chết. Mong cô hãy tha 

thứ. 

- Không sao! Chỉ là nhầm lẫn nhỏ thôi mà, giờ tôi có thể vào chứ?Từ cổ họng truyền tới 

một cảm giác buồn nôn vô cùng. Đúng là giả tạo mà! Vừa rồi còn lên giọng ra oai với cô, 

bây giờ lại tỏ vẻ yếu ớt gì chứ?Một tay cô hất tóc, kiêu hãnh bước qua người anh ta.Đêm hôm đó, Kiều Ân Như một mình một bàn, gọi loại rượu nặng nhất, uống đến no bụng. Cô cố 

tình chuốc cho bản thân thật say. Đến khi đầu óc choáng váng, mọi thứ trước mắt đều đảo 

lộn, cô mới loạng choạng đứng dậy, tùy tiện xông đến bàn của một người đàn ông. 

- Năm mươi vạn, ngủ với tôi một đêm.- Cô say mềm, không cần biết người đối diện là ai, hung hăng cầm xấp tiền màu đỏ đập xuống mặt bàn. - Năm mươi vạn, không hơn, không kém. Trong ánh đèn lung linh huyền ảo, người đàn ông màu tóc bạch kim khẽ nở một nụ cười, nụ cười ấy, không lạnh cũng chẳng nhạt, nhưng đủ để làm những người xung quanh rét lạnh.Bốn tên vệ sĩ cao to lực lưỡng cao xấp xỉ một mét chín mươi đứng xung quanh anh ta, xếp thành một hàng rào kiên cố, dù gương mặt không hề biến sắc nhưng lòng vẫn tốt bụng cầu nguyện cho cô gái say xỉn kia.Cô gái à, trai hạng bét ở đây đã có giá hai trăm vạn một đêm rồi, lão đại nhà chúng tôi là hàng cực phẩm, giá 

đó của cô cũng không đủ một vé nhổ tóc cho lão đại.Vả lại lão đại cũng không phải là trai 

bao, cô xúc phạm anh như thế, giữa lúc anh ta đang buồn bực về chuyện tình cảm, coi như 

cô xác định.Chọc phải người không nên chọc là lỗi của cô, nhưng chúng tôi vẫn chúc cô may mắn sống sót mà trở về. - Chỉ có năm mươi vạn mà đòi ngủ với tôi sao?Khác với sự lo lắng của vệ sĩ, người đàn ông ngồi không những không giận, nụ cười trên môi ngày càng đậm, trong bóng đêm khẽ lắc lư ly rượu. Anh ta ngửa cổ, trút cạn ly rượu trên tay. Hàm lông mày nhíu chặt lại, cảm nhận 

chất lỏng màu đỏ thẫm truyền tới cổ họng khô khốc. Đắng chát! Giống như tâm tình anh ta 

lúc này. 

- Tôi không có nhiều tiền, nếu anh không muốn thì thôi, tôi kiếm người khác, dù gì ở đây cũng không phải mình anh đẹp trai.Kiều Ân Như thấy người kia không chút phản ứng, nghĩ rằng anh ta không chấp nhận giá này, bĩu môi, cô có chút tức giận, lẩm bẩm một mình: - Gái xinh dâng tới tận miệng mà còn không ăn, chắc anh ta có vấn đề về sinh lý rồi. Xi! 

Tiếc cho một đời trai đẹp.Trai bao mà cũng đòi ra giá ư?Bồn tiểu thư xinh đẹp như vậy, lại 

còn là lần đầu tiên, được ngủ với tôi là phúc mười tám đời nhà anh Kiều Ân Như hất tóc, 

nghiêng ngả tiến về phía trước. - Em nói gì?Hai mắt anh ta tối lại, âm u nhìn cô. Dám nói anh ta không tốt về phương diện 

ETIT 

đó ư? Mặc dù anh ta đúng là suốt hai mươi năm trời vẫn chưa đụng vào cô gái nào nhưng anh dám chắc phần đó của mình chắc chắn không có vấn đề.Vừa hay, nhân cơ hội này anh ta sẽ chứng minh xem nó có bị "hỏng" không. - Á... Đau...Một cánh tay dài kéo cô rơi vào lồng ngực săn chắc. Thân thể nhỏ nhắn được 

bao phủ bởi vòng tay rộng lớn, một mùi hương bạc hà mát lạnh xộc vào mũi cô 

- Tránh ra đồ xấu xa, anh chê tôi nghèo mà, còn ôm tôi làm quái gì? - Vật nhỏ không ngoan, tôi chê em chứ có nói sẽ không ở cùng em đâu.Anh ta ôm lấy 

hông cô, coi như một bao cát, vắt ngang lên vai mình. - Này thả tôi ra, tôi muốn xuống. Này đồ xấu xa anh có nghe không hả? Này...Cô gái nhỏ bất lực đấm bùm bụp vào lưng anh. Lúc nãy hung hăng là thế, nhưng bây giờ cô lại có chút hối hận. Cô nghe nói, khi làm việc đó lần đầu sẽ rất... Đau. . - Bây giờ thấy hối hận rồi sao? Muộn rồi. Dám khiêu khích tôi? Ông đây sẽ cho em biết thế nào là sức mạnh đàn ông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK