Mục lục
Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn - Đế Nguyên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian một tuần qua đi!

Đế Nguyên Quân dành hết toàn bộ thời gian này để tìm kiếm tung tích của những loại linh dược là hung thú có thuộc tính Kim, Thủy, Mộc nhưng không phát hiện được một chút tin tức nào cả. Nên gương mặt hắn lộ ra chút không thoải mái.

“Đáng tiếc, không có tin tức của ba loại thuộc tính còn lại”. Đế Nguyên Quân vừa tiến sâu vào bên trong của khu vực ngoài rồi nói. “Có Ngũ Hành Linh Đan thì ta may mắn mới đột phá được tầng thứ mười, nếu không thì không biết sẽ tốn thời gian là bao lâu nữa?”.

“Một năm, hai năm hay ba năm?”.

Đế Nguyên Quân lắc đầu, con đường hắn đang đi quá khó khăn, đối với người không có thiên phú thì việc tu luyện đến hiện tại là một thành công rất lớn nhưng hắn cảm thấy chưa đủ.

Huyền cấp linh dược, thậm chí đan dược ở trong những người tu luyện thì đó là đồ vật rất trân quý, nhưng đối với hắn thì khác, cho dù ăn hàng trăm hàng ngàn viên đan dược nhưng chừng đó vẫn không đủ để cho hắn đột phá tầng thứ mười rồi nhập thiên đố.

Thiên Đố Chi Cấm, đó là thứ mà không biết bao nhiêu thiên kiêu muốn hướng tới, đột phá cảnh giới cực hạn do Thiên Đạo cấm chế. Nhận lôi phạt tẩy luyện cơ thể sẽ khiến nhục thân và đan điền càng ngày càng bền chắc và con đường đi sẽ càng ngày càng rộng mở.

Nên bây giờ hắn chỉ có thể tu luyện mỗi cảnh giới đạt tới đại viên mãn thì sau này mới có thể đối mặt được với những người được xem là “Thiên Chi Kiêu Tử”. Thực lực của bọn họ quá áp đảo, họ mạnh đến mức mà khi cả hai người cùng một trận chiến thì họ có thể khiến Đế Nguyên Quân thất bại thảm hại, thậm chí giết hắn giống như giết gà.

Mạnh mẽ vô cùng!

Công pháp, cơ duyên, tài nguyên, những người đó đều có sẵn, con đường tu luyện của họ suôn sẻ vô cùng. Còn hắn thì khác, mỗi một bước đi đều phải vượt qua vô vàn chông gai, thậm chí là những kiếp nạn, sát kiếp...

Đế Nguyên Quân có thể dựa vào cảnh giới đại viên mãn và những công pháp siêu việt thì mới có thể sánh ngang được với những người đó. Và chỉ có như thế thì hắn mới có khả năng phá được Thiên Đạo cấm chế.

Đứng suy nghĩ một hồi lâu, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi rồi tiến vào sâu ở bên trong. Dọc đường đi, hắn cảm nhận được những dòng khí tức hung thú mạnh mẽ ở xung quanh.

Đế Nguyên Quân đi được gần năm dặm thì dừng lại, hắn lấy tấm bản đồ rồi suy nghĩ một lúc. “Huyền Băng Liên ở gần đây, đi qua đó xem thử?”.

Di chuyển gần một nén hương, Đế Nguyên Quân lúc này đã đứng cách vị trí của Huyền Băng Liên chưa đến một dặm. Càng tiến lại gần thì hắn càng thấy bầu không khí ở nơi này có chút khác biệt.

Cảm giác băng lạnh dần dần tăng lên. Đột nhiên, hai hàng lông mày đột nhiên lăn lại, Đế Nguyên Quân ánh mắt nhìn ra xa rồi thầm nói. “Đây là mùi máu tươi?”.

“Có một trận chiến đang diễn ra ở phía trước sao?”.

Đế Nguyên Quân dừng chân suy nghĩ một lúc rồi quyết định lao lên. Cho dù phía trước có hung hiểm như thế nào thì cũng phải tranh cho bằng được, Huyền Băng Liên là thứ bắt buộc đối với hắn.

Càng tiến lại gần, sắc mặt Đế Nguyên Quân càng ngày càng trở nên khó coi, ở phía trước không xa, một trận chiến kinh khủng đang diễn ra.

Một bên là hơn mười người đang vây giết đầu tam cấp hung thú Băng Xà, còn một bên là trận chiến của ba mươi người. Đế Nguyên Quân liếc mắt quan sát trận chiến một lúc rồi nói. “Băng Xà đã trúng Hỏa Độc, sức mạnh của nó đã giảm đi một phần rất lớn và bị mười kia vây công thì khả năng sống sót là con số không”.

“Không thể chậm trễ”.

Đế Nguyên Quân thúc dục hai loại lực lượng ở trong cơ thể rồi lao lên, thẳng hướng về phía Băng Xà.

Huyền cấp hạ phẩm kiếm pháp, Tốc Tinh Kiếm!

Đế Nguyên Quân hai ngón tay ngưng kiếm, một dòng kiếm khí nồng đậm từ trên đỉnh ngón tay đánh ra tạo thành một lưỡi kiếm dài hơn sáu mươi phân rồi vung kiếm.

Ngay lập tức, phạm vi ba mươi mét ở trước mắt hắn xuất hiện hàng ngàn hàng vạn điểm sáng trắng và đang không ngừng lan ra. Mười người đang cố gắng công kích Băng Xà ngẩng đầu nhìn lên cao thì thấy vô vàn điểm sáng ở trên không trung thì kinh hãi vô cùng.

“Cái gì kia?”.

“Cẩn thận, có người đánh lén”.

Rất nhanh, Đế Nguyên Quân đã bị những người khác phát hiện, toàn thân thúc dục chân nguyên lên đến đỉnh điểm, tốc độ chỉ trong nháy mắt tăng lên gấp hai lần. Đế Nguyên Quân lao lên, hai mắt hờ hững vô hồn cùng gương mặt lạnh lẽo khiến mười người cảm giác được sợ hãi.

Ngay khoảng cách chưa đến hai mươi mét, Đế Nguyên Quân khóe miệng khẽ run rồi thốt ra một chữ. “Sát”.

Cùng với cái phất tay, hàng vạn điểm sáng thình thình chuyển thành những đạo ánh kiếm nhỏ như cây châm lướt bay theo đầu ngón tay. Đế Nguyên Quân lao lên rồi vung kiếm xuống một cái, hàng vạn ánh kiếm phá không bay đi.

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ ánh kiếm đã bay đến trước mặt bọn họ và cả Băng Xà khiến bọn họ không thể tin được.

“Nhanh, đánh ra chân nguyên hộ thể”.

“Khốn kiếp, hắn là người của Bắc Băng Tông”.

Bắc Băng Tông?!

Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy liền nở một nụ cười lạnh rồi nhảy lên cao rồi chỉ tay xuống bên dưới. Toàn bộ kiếm ảnh đột ngột phá không bay lên cao rồi chuyển hướng đánh xuống.

Oanh oanh oanh oanh!

Liên tiếp, từng thanh âm ánh kiếm đánh xuống va chạm với chân nguyên hộ thể vang lên. Đế Nguyên Quân thúc dục chân nguyên lên đến đỉnh điểm rồi toàn lực thúc dục kiếm chiêu. Mỗi ánh kiếm bị phá nát thì có một đạo ánh kiếm mới được hình thành.

Chỉ khi Đế Nguyên Quân cạn kiệt chân nguyên thì kiếm chiêu này mới chấm dứt.

Cầm chân được mười người, Đế Nguyên Quân thẳng hướng lao về phía Băng Xà rồi đánh ra một chưởng lên trên đỉnh đầu nó.

Ở trong lòng bàn tay, một đạo hắc hỏa hiện lên. Băng Xà vừa chống trả vừa cảm nhận được một cỗ uy hiếp cực mạnh đang đánh xuống. Hai mắt màu vàng kim chứa đựng sát ý vô bờ bến hiện lên, nhìn chằm chằm Đế Nguyên Quân.

Ở ngoài xa, có một người có cảnh giới Ngưng Hải cảnh tầng năm nhìn thấy Đế Nguyên Quân đang tấn công Băng Xà thì lớn tiếng quát. “Đừng hòng”.

Khí tức trên người hắn mạnh mẽ đánh ra rồi lao về phía Đế Nguyên Quân. Hắn vận khí vào trong lòng bàn tay rồi đánh ra một chưởng.

Đế Nguyên Quân cảm nhận có một đạo chưởng khí mạnh mẽ đánh tơi nhưng hắn không hề lo lắng, mặc kệ chưởng khí bay đến.

Oanh!

Bị chưởng khí đánh trúng, khóe miệng Đế Nguyên Quân chảy xuống một dòng máu tươi. Nhưng gương mặt hắn không có một chút biểu cảm và tiếp tục lao lên, toàn thân thúc dục hai loại lực lượng rồi nhảy lên cao.

Thiên Ma Thần Hỏa có thể thôn phệ triệt để hỏa diễm!

Đế Nguyên Quân đứng trên đỉnh đầu Bạch Xà rồi vỗ nhẹ một cái, đạo hắc hỏa nhanh chóng nhập vào bên trong cơ thể nó, bắt đầu thôn phệ hết toàn bộ hỏa độc ở trong người. Đế Nguyên Quân giẫm mạnh chân nhảy ra xa, hướng về phía Huyền Băng Liên rồi nhanh tay chộp lấy, thu vào bên trong nhẫn giới chi rồi chạy đi.

Cảm nhận hắc hỏa đi vào cơ thể, Băng Xà toàn thân khẽ run lên. Cơ thể to lớn dài hơn mười lăm mét nhô lên khỏi mặt nước lạnh toát rồi vẫy đuôi đánh văng tên tung chưởng đánh về phía Đế Nguyên Quân ra xa.

Nó liếc mắt nhìn về phía Đế Nguyên Quân đang chạy mà không hề đuổi theo, nó không biết Đế Nguyên Quân cứu nó vì mục đích gì?

Mặc dù linh dược đã bị cướp đi, nhưng thân là hung thú tam cấp, bản thân nó không chấp nhận việc địch nhân ở trước mắt nó muốn làm gì thì làm.

Rống!

Hỏa độc trong người đã bị hóa giải, Băng Xà ngẩng đầu lên cao rồi rống lớn một tiếng. Khí tức tam cấp hung thú mạnh mẽ đánh ra, mặc dù thân mang trọng thương nhưng uy lực vẫn mạnh mẽ vô cùng.

Bạch Xà lao nhanh về phía mười người rồi há miệng bắn ra một đạo khí lực lạnh lẽo.

“Đáng chết”.

“Bắc Băng Tông đúng là vô sỉ?”.

“Nhân lúc ta không để ý thì đánh lén”.

Ánh Kiếm biến mất, mười người cảm nhận có một đạo khí lạnh mạnh mẽ đánh tới thì sắc mặt ngay lập tức nhăn lại, gương mặt trông cực kỳ khó coi.

Bọn họ mượn hỏa độc mới miễn cưỡng chống trả với Băng Xà, nhưng độc trong người nó đã được hóa giải thì bọn họ lấy gì để chống lại.

Bỏ mặc Huyền Băng Liên bị cướp đi, mười người chỉ biết cắn răng, ánh mắt tức giận nhìn Băng Xà rồi đánh ra chân nguyên để hộ thể.

Dưới khí băng liên tục thổi ra, màn chắn chân nguyên của bọn họ nhanh chóng hóa thành một khối băng mỏng rồi rơi xuống đất. Nhận thấy chuyện không ổn, bọn họ nhanh chóng nhảy lùi lại. Nhìn thấy trận thế không còn nữa, mười người chỉ biết cắn răng, trên gương mặt lộ ra vẻ không vui.

“Rút”.

“Hỏa độc không còn tác dụng nữa, tất cả rút”.

Ở ngoài xa, những người kia nghe thấy thanh âm của mười người thì đột nhiên dừng lại, mười người khoác bộ môn phục màu xám đồng loạt lùi lại rồi chạy về phía mười người.

Trước khi bọn họ rời đi, tên dẫn đầu mười người ánh mắt tức giận nhìn về phía hai mươi người của Bắc Băng Tông rồi lạnh giọng nói. “Bắc Băng Tông các ngươi được lắm”.

“Dám đánh lén bọn ta”.

“Chuyện này bọn ta nhớ rõ rồi”.

Nói xong, nhóm hai mươi người quay người rời đi. Bỏ mặc hai mươi người Bắc Băng Tông ánh mắt khó hiểu nhìn nhau một lúc rồi cũng quay người rời đi.

Rống!

Băng Xà ánh mắt sát ý nhìn những người kia rời đi rồi tức giận rống lớn một tiếng. Nó tốn một quãng thời gian dài thủ hộ cho Huyền Băng Liên, nhưng vì bị những người này đến muốn giết nó rồi cướp đoạt. Rồi bị Đế Nguyên Quân nhanh tay lấy đi.

Nó vừa mất Huyền Băng Liên vừa chịu không ít thương tích, mặc dù nó muốn giết những người kia nhưng sức lực của nó lúc này cũng không còn nhiều, cho dù truy đuổi theo cũng không làm gì được, thậm chí còn bị giết ngược. Còn đuổi theo Đế Nguyên Quân để cướp lại linh dược là điều không thể.

Ở ngoài xa!

Đế Nguyên Quân khóe miệng chảy xuống một dòng máu tươi, sắc mặt dần dần trầm xuống. Một chưởng vừa rồi quá bất ngờ nên hắn không kịp đỡ lại. Mặc dù cơ thể chịu một chút thương tích nhưng rất nhanh sẽ khỏi lại.

Đế Nguyên Quân nhảy lên cao, hắn tìm đến một cành cây to rồi ngồi dựa lưng vào thân cây, lấy ra từng mai đan dược để hồi phục.

Hai canh giờ sau!

Đế Nguyên Quân tỉnh dậy, hắn nhìn Huyền Băng Liên ở trong nhẫn giới chi rồi lắc đầu. “Huyền Băng Liên mặc dù đã ở trong tay nhưng vừa rồi bứt nó quá vội, chỉ có thể ngắt giữa thân của nó”.

“Nếu như để lâu hơn nữa thì linh khí và dược lực sẽ dần đi mất”.

“Nhanh chóng quay về Nam Hoang thành để đổi linh dược và hung thú cần thiết”.

Nói xong, Đế Nguyên Quân đứng dậy rồi chạy thẳng ra ngoài, nhưng đi được khoảng mười dặm thì đột nhiên cảm nhận được hai mươi cỗ khí tức Ngưng Hải cảnh ở sau lưng truyền tới.

“Nhanh, bắt hắn lại”.

“Tên khốn kiếp, dám cướp đồ của Lạc Huyền Cung bọn ta”.


“Đứng lại”.


Bị hai mươi tên ráo riết truy đuổi, Đế Nguyên Quân trong ánh mắt nổi lên sát ý, hai đồng tử dần chuyển qua màu đỏ, xung quanh khóe mắt có từng hoa văn màu đen hiện lên. Trên trán xuất hiện một ấn ký màu đen và toàn thân bao bọc bởi ma khí, khí tức giống như một tôn ma thần vừa mới bừng tỉnh.


Khu vực xung quanh bị ma khí ảnh hưởng rồi run lên, tựa như đang sợ!


Muốn bắt ta?!


Các ngươi làm được sao?!


- --


Ps: Cầu like, cầu vote, cầu nhận quà,...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK