Mục lục
Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn - Đế Nguyên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại mỹ nữ, ta đến thu phục ngươi đây?!

“Muốn thu phục ta?”. Đáp lại, Lâm Tuyết Nhi nhanh chóng rút kiếm rồi xông lên. “Chỉ sợ ngươi không đủ sức?”.

Lời nói vừa dứt, Lâm Tuyết Nhi tay phải nắm chặt chuôi kiếm rồi liên tục đánh ra ba đạo kiếm quang xông thẳng về phía Lý Anh Hào mà đánh. Chỉ trong nháy mắt, ba đạo kiếm quang hợp lại với nhau và xoay chuyển tạo thành một luống xoáy lớn mang theo một lượng kiếm khí khủng bố quét phăng mọi thứ ở trên đường đi.

Nhìn thấy công kích đánh tới, Lý Anh Hào cảm nhận uy lực của kiếm chiêu này còn kinh khủng hơn trước gấp nhiều lần và cái cảm giác nguy hiểm đến cùng cực đang dần hiện hữu trong tiềm thức. Nhận thấy bản thân khó lòng tránh được một kiếm này, Lý Anh Hào nhanh chóng lấy ra một kiện pháp khí rồi mạnh tay bóp nát một cái.

Ngay lập tức, trước người hắn đột nhiên hiện lên một cái hộ thuẫn lớn bảo vệ ở trước mặt và thành công ngăn cản toàn bộ kiếm chiêu. Nhìn kiếm chiêu tán đú, Lý Anh Hào ló đầu nhìn về phía Lâm Tuyết Nhi rồi lên tiếng. “Kiếm vừa rồi quả thật rất đáng sợ nhưng đáng tiếc, pháp khí hộ thuẫn trong tay ta mạnh hơn?”.

“Vậy sao?”. Đáp lại, Lâm Tuyết Nhi chỉ nở một nụ cười nhẹ rồi lên tiếng đáp lời. “Ta muốn nhìn xem, hộ thuẫn này của ngươi có thể chống đỡ được bao nhiêu kiếm?”.

Lâm Tuyết Nhi vừa nói vừa vuốt nhẹ đầu ngón tay lên lưỡi kiếm và đồng thời truyền vào đó một lượng lớn chân nguyên cho đến khi lưỡi kiếm ánh lên một đạo tinh quang sáng chói. Tiếp đó, Lâm Tuyết Nhi bộc phát toàn bộ khí tức của bản thân và thúc đầy kiếm khí viên mãn lên đến đỉnh điểm.

Trong lúc Lâm Tuyết Nhi thúc đẩy kiếm khí viên mãn lên đến cực điểm thì đột nhiên, tất cả ánh mắt của những người quan chiến ở trên khán đài, kể cả những gia chủ của những thế lực lớn đều nhìn về phía Lâm Tuyết Nhi với một ánh mắt hết sức kinh ngạc.

Trong mắt họ, Lâm Tuyết Nhi lúc này mới chân chính bộc phát ra thực lực thực sự của bản thân. Tuy cô chỉ có cảnh giới là Ngưng Hải cảnh tầng tám nhưng khí tức bộc phát ra ngoài đã tiệm cận Thiên Địa cảnh và thậm chí còn mạnh hơn đôi chút.

Nhưng đó vẫn chưa là tất cả bởi vì kiếm khí mà cô vừa dốc hết sức toát ra ngoài đã dần ngưng kết lại và dần tạo thành thực thể. Mặc dù còn rất mỏng yếu và chưa đủ để thành hình những đó chính là biểu hiện của việc kiếm khí đã được tu luyện đến đại viên mãn và sắp sửa bước vào con đường tham ngộ kiếm ý.

Lúc này, ngồi ở trên lôi đài. La Thiên ban đầu còn cảm thấy lo lắng khi một mình Lâm Tuyết Nhi đối đầu cùng với Lý Anh Hào nhưng hiện tại thì những suy nghĩ đó đã biến mất và thay vào đó là một cảm giác hứng khởi vô cùng.

La Thiên ngoài mặt nhìn về phía Lý Mộ Viên rồi cười lớn một tiếng. “Lý gia chủ? Ta thấy những sắp xếp của ngươi đã sai rồi thì phải? Ta thấy Lý Anh Hào không thể chống đỡ lâu hơn được nữa đâu? Haha…”.

“La Thiên, ngươi đừng đắc ý quá sớm?”. Đáp lại, Lý Mộ Viên sắc mặt âm trầm đến cực điểm rồi thốt ra. “Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc đâu?”.

Sau đó, ánh mắt lão nhìn về phía Lâm Tuyết Nhi thì sắc mặt dần trở nên âm trầm và có chút ngoài ý muốn. “Thì ra đây chính là người mà ngươi ỷ vào?”.

Quay lại với trận chiến phía bên dưới, sau khi Lâm Tuyết Nhi bộc phát toàn bộ thực lực ra ngoài rồi sau đó vung kiếm đánh ra một đạo kiếm quang mang theo toàn lực đánh về phía hộ thuẫn.

Nhìn đạo kiếm quang kinh khủng đánh tới, Lý Anh Hào đứng nép ở sau đó và cắn răng dốc hết toàn bộ thực lực rót chân nguyên vào hộ thuẫn để ra sức chống đỡ.

Oanh!

Kiếm chiêu kinh khủng va chạm bộc phát một tiếng động lớn cùng với đó là những đợt phong bạo mang theo một lượng lớn khiếm khí sắc bén quét ra xung quanh, cảm tưởng chỉ cần có một ai đó đứng ở bên cạnh thì sẽ bị mảnh vỡ kiếm quang này đánh trọng thương.

Bị đẩy lùi ra sau mấy bước, Lý Anh Hào sau khi ổn định lại cơ thể thì mới có thể thở phào được một hơi. Với một kiếm vừa rồi của Lâm Tuyết Nhi kinh khủng đến mức mà hắn phải dùng hết toàn lực và dựa vào pháp khí thì mới có thể chống đỡ được.

Nhưng khi hắn vừa mới ngẩng đầu nhìn lên thì trông thấy trên bề mặt của hộ thuẫn dần hiện lên những vết nứt nhỏ và ở giữa chính là một vệt kiếm sâu gần như đã cắt xuyên qua nó. Lý Anh Hào nhìn thấy một cảnh này thì không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh và hắn cũng không thể ngờ được là úy lực của một kiếm vừa rồi lại đáng sợ đến mức như thế.

Chỉ nghĩ đến việc bản thân nếu như đón nhận trực tiếp một kiếm vừa rồi thì hắn không tưởng tượng được bản thân sẽ phải đón nhận kết quả kinh khủng như thế nào. Chỉ cần nghĩ tới đây thôi cũng đủ để khiến hắn cảm thấy rùng mình.

Nhìn biểu cảm của Lý Anh Đào lúc này khiến trong lòng Lâm Tuyết Nhi cảm thấy phấn khích vô cùng. Ánh mắt cô lộ rõ sự khinh thường nhìn hắn ta và nói. “Đây chính là hộ thuẫn mà ngươi tin tưởng sao?”.

Lâm Tuyết Nhi vừa nói vừa ngưng tụ kiếm chiêu rồi tiếp tục đánh ra. Nhưng khác với lần trước, Lâm Tuyết Nhi lần này lại quyết định xông về phía trước. Chỉ thấy cô giẫm nhẹ hai chân rồi nhảy lên cao rồi sau đó đưa thanh kiếm vượt qua đỉnh đẩy và dùng hai tay nắm chặt chuôi kiếm đánh xuống.

Khí tức tuôn trào, kiếm khí sắc bén mãnh liệt bộc phát, Lâm Tuyết Nhi toàn thân phát lực tung ra toàn lực và đồng thời quát lớn một tiếng. “Nát?”.

Oanh!

Thanh âm giao phong kịch liệt vang lên và cùng với đó là một thanh âm nứt vỡ khiến người khác phải giật mình vì uy lực của một kiếm này còn kinh khủng hơn trước mấy lần.

Đón nhận toàn bộ kiếm chiêu, Lý Anh Hào mặc dù đã dốc hết sức để bộc phát chân nguyên truyền vào hộ thuẫn để ngăn lại nhưng đó chỉ là sự cố gắng vô ích của hắn mà thôi. Ngay khi lưỡi kiếm vừa đánh xuống thì những vết nứt ở trên bề mặt hộ thuẫn trực tiếp nứt vỡ ra thành trăm mảnh nhỏ và văng tung tóe khắp nơi.

Còn Lý Anh Hào đứng ở trung tâm cũng không thoát được bản thân bị trọng thương và bị đánh văng ra xa hơn mười trượng. Tuy đa phần công kích đã bị ngăn lại nhưng những mảnh vỡ của hộ thuẫn lại găm sâu lên da thịt, càng đáng sợ hơn là ở trên ngực hắn hiện lên một vệt kiếm chém sâu tới tận xương và máu tươi từ trên miệng vết thương đang không ngừng chảy ra.

Nhìn dáng vẻ chật vật của Lý Anh Hào, Lâm Tuyết Nhi nhanh chóng thu kiếm vào trong bao rồi bước từng bước đi về phía Lý Anh Hào rồi nở một nụ cười nhẹ nói. “Thực lực của ngươi chỉ có chứng này mà muốn thu phục ta? Đúng là nói mà không biết ngượng mồm?”.

Khục khục!

Đưa tay lên ôm ngực, Lý Anh Hào toàn thân đau nhức khiến việc ngồi dậy càng thêm phần khó khăn. Gồng mình đứng dậy, Lý Anh Hào toàn thân đột nhiên run lên một cái rồi ho ra hai tiếng và phun ra một ngụm máu tươi.

Nhìn thấy hắn ta không còn khả năng chống đỡ và Lâm Tuyết Nhi lúc này cũng cảm thấy quá nhàm chán nên cũng chẳng để tâm đến hắn ta nữa nên quay người rời đi và nói. “Ngươi thua rồi, tốt nhất nên nhận thua đi?”.

Nhìn bóng lưng Lâm Tuyết Nhi rời đi, Lý Anh Hào bước chân về phía trước một bước rồi với tay định níu lại rồi thều thào lên tiếng. “Ngươi đứng lại? Ta vẫn chưa thua?”.

Nhìn dáng vẻ Lý Anh Hào sắp sửa không chịu đựng được nữa nen Lý Mộ Viên ngồi ở trên khán đài đột nhiên gồng mình đứng đấy, hắn chỉ tay xuống bên dưới lôi đài rồi quát lớn một tiếng. “Lý Mộ Viên, ta không cho phép con thất bại? Nhanh chóng sử dụng đan dược và giết chết ba người đó cho ta?”.

Lý Mộ Viên vừa nói vừa lấy ra một viên đạn dược màu đen rồi ném xuống phía bên dưới và nói. “Ngươi nuốt viên đan dược này vào rồi tiếp tục cho ta?”.

Ngay lập tức, những người xung quanh nhìn thấy vậy thì bắt đầu bàn tán to nhỏ và chỉ trỏ ngay trước mặt hắn ta và cho rằng việc làm này là không đúng và yêu cầu Lý Mộ Viên phải thu lại ý định của bản thân vì họ đã chán cái cảnh nhìn hắn ta cùng thành chủ sắp xếp.

Nhưng hắn ta dường như gạt bỏ tất cả mà quay qua nhìn đám người rồi tức giận quát lớn một tiếng. “Các ngươi dám bắt bẻ việc ta làm hay là muốn đối đầu với Lý gia?”.

Ngồi ở phía ngoài xa, La Thiên vẻ mặt âm trầm cùng ánh mắt tràn đầy sự tức giận nhìn Lý Mộ Viên và nói. “Lý Mộ Viên, ngươi ham mê quyền lực, vị thế nên bị điên rồi? Ngươi có biết hậu quả khi sử dụng Bạo Khí Đan là gì không?”.

Đáp lại, Lý Mộ Viên vẻ mặt tức giận nhìn chằm chằm La Thiên rồi quát lớn một tiếng. “Không quan trọng? Ta chỉ quan tâm đến việc phải loại bỏ người của La gia?”.

Lúc này, ở phía bên dưới lôi đài, Lý Anh Đào lấy viên đan dược rồi nuốt xuống thì ngay lập tức, khí tức trên người hắn ta đột nhiên bạo phát và tăng lên gấp nhiều lần. Chẳng mấy chốc, hắn ta từ Ngưng Hải cảnh đỉnh phong đột phá Thiên Địa cảnh tầng một.

Cảm nhận thực lực bản thân đột nhiên tăng mạnh và thương thế trên người dần lành lại, Lý Anh Hào không một chút do dự liền bộc phát toàn lực rồi xông lên và lao về phía Lâm Tuyết Nhi rồi quát lớn một tiếng. “Dám ép ta thành ra như thế này? Ta phải giết các ngươi?”.

- --

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK