Mục lục
Cùng Trời Với Thú - Vụ Thỉ Dực
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh_dd.LQD

“Vì sao?”

Sở Chước hỏi, không khỏi nghĩ đến động phủ tội yêu thượng cổ lưu lại trong Nhật Thực Hỏa Nhai ở Hồng Mông chi cảnh.

Chủ nhân động phủ tội yêu tên là Bi Nguyệt, đến từ Độ Tội Uyên. Độ Tội Uyên là nơi tội yêu lưu đày, vả lại những tội yêu đó có thể đúc bán thần khí, muốn dâng chúng cho tộc trưởng Bách tộc tứ phương linh túc, để được Thời Mệnh Châu, có thể tẩy đi một huyết thống tộc khác trong cơ thể, tinh lọc huyết mạch……

Theo Bi Nguyệt tự thuật tới xem, tội yêu vẫn luôn khát vọng ở bên trong hai tộc, nhận được một tộc nào đó thừa nhận.

Cho nên bọn họ chỉ có thể bất đắc dĩ mà tẩy đi huyết mạch một tộc khác trong cơ thể, lựa chọn trở thành một tộc trong đó.



Bi Nguyệt hy vọng trở thành Thần tộc.

Cũng có tội yêu khác giống Phong Ly vậy, hy vọng trở thành Bách tộc.

Mặc kệ là Thần tộc hay là Bách tộc, đều có một mặt ưu tú riêng, lựa chọn trở thành một tộc nào, cũng là tự do của nhóm tội yêu.

Trong nháy mắt, Sở Chước nghĩ đến rất nhiều, nhưng hai tròng mắt thì vẫn không nháy mắt một cái mà nhìn chằm chằm Kính, muốn từ nơi hắn nhận được một đáp án.

Những người khác cũng thế.

Kính bình tĩnh mà nói:【Tội yêu chính là sản vật hai tộc kết hợp, lại không được hai tộc tiếp thu, bị lưu đày đến Độ Tội Uyên, bị định nghĩa là “Tội”, bọn họ cũng không cam tâm.】

Đây là tất nhiên.

Làm một người ngoài cuộc, Mặc Sĩ Thiên Kỳ đối với chuyện này thật ra cũng nhìn thấy rất rõ ràng. Hắn nghĩ, tuy rằng vạn vật chúng sinh không thể lựa chọn tự mình sinh ra, nhưng sinh ra lại kém một bậc, bị người khác định nghĩa là “Tội”, lưu đày đến Độ Tội Uyên có hoàn cảnh ác liệt, chỉ cần có linh trí, đều sẽ không cách nào tiếp thu vận mệnh đã định như vậy —— đặc biệt là bị ép nhét nhận lấy vận mệnh này.

Cường giả có thể định ra quy tắc cho kẻ yếu, nhưng lòng người bị bắt tiếp thu quy tắc có thể không cam lòng hay không, lại không thể khống chế.

【Tội yêu không cam lòng, bọn họ muốn thay đổi vận mệnh thật đáng buồn như vậy. Nhưng mà, phương thức thay đổi vận mệnh chỉ có một, tức là có được Thời Mệnh Châu do tộc trưởng Bách tộc ban cho, tẩy đi huyết mạch một tộc khác trong cơ thể, trở thành một tộc trong đó ……】

Việc này người ở đây đều đã biết được ở trong động phủ Bi Nguyệt, cũng biết Độ Tội Uyên năm đó có không ít tội yêu hợp lực đúc ra Hồng Mông Kim Kiếm, tức là vì hiến cho tộc trưởng Bách tộc, lấy được Thời Mệnh Châu nàng ban cho.



【Chỉ có Thời Mệnh Châu có thể thay đổi vận mệnh của tội yêu.】

【Nhưng mà, lại có một bộ phận tội yêu cũng không phải cho rằng như vậy. Bọn họ……】Ánh mắt Kính xuyên qua hồ nước nơi truyền thừa, nhìn phía phương xa:【Bọn họ muốn hủy diệt hai tộc, chỉ cần không có hai tộc, bọn họ không hề là tội yêu.】

“Cái gì?” Mặc Sĩ Thiên Kỳ cả kinh hô lên một tiếng, lập tức hiểu liên hệ rõ trong đó: “Cho nên đại chiến thời kỳ thượng cổ thật là tội yêu khơi mào?”

Kính đầu tiên là lắc đầu, rồi lại gật đầu:【Đại chiến thượng cổ, xác thật có tội yêu nhúng tay, nhưng mà càng có là rất nhiều mâu thuẫn giữa hai tộc, đã không cách nào điều giải, chiến tranh sớm hay muộn sẽ đến. Ở sau khi tộc trưởng Bách tộc mất tích, đại chiến giữa hai tộc rốt cuộc bùng nổ, không người nào có thể hòa giải.】

Mà tội yêu, chẳng qua là lợi dụng điểm này, âm thầm quạt gió thêm củi.

“Tộc trưởng chúng ta luân hồi thì sao?” Sở Nguyên Thương đỏ ngầu đôi mắt, thấp giọng rít gào: “Lại là cớ gì?”

【Cũng là tội yêu, đây là tội không thể tha thứ của tội yêu.】Kính nói:【Cho nên, hết thảy đều bởi vì do tội yêu dựng lên.】

Tội yêu vừa sinh ra, đã bị định là “Tội”, không được hai tộc tiếp thu, đuổi đi tới Độ Tội Uyên.

Bọn họ lưu lạc ở trong Độ Tội Uyên, muốn thay đổi vận mệnh, phát minh rất nhiều đồ vật.

Tội yêu là nguyên tội, cũng là kỳ tích, bọn họ có được ưu thế trời ưu ái ở phương diện phát minh cùng đúc, mặc kệ là Hồng Mông Kim Kiếm, hay là sách luân hồi nghịch thiên sửa mệnh, đều được tội yêu phát minh, sáng tạo ra được.

Đáng tiếc, lúc ấy không một người nào cẩn thận phát giác được cái thiên phú này của tội yêu.


Trải qua thời gian dài ấp ủ, tội yêu dần dần mà diễn biến thành hai cái cực đoan.


Một bộ phận tội yêu hy vọng thông qua Thời Mệnh Châu tẩy đi một nửa huyết mạch trong cơ thể, hoặc trở thành Bách tộc, hoặc trở thành Thần tộc, để có thể được tộc nhân tiếp thu; một bộ phận tội yêu lại không tiếp thu vận mệnh bị cưỡng chế an bài, muốn khống chế vận mệnh của chính mình, dựa vào cái gì phải vì đón ý nói hùa hai tộc kia, mà tẩy đi một nửa huyết mạch trên người chính mình? ChieuNinh:{}[email protected]#$ &^* @lequydonD^d^l^q^d


Nếu như bị tẩy đi một nửa huyết mạch, tội yêu cũng sẽ biến mất thiên phú.


Nếu đã là như thế, trời cao vì sao phải sáng tạo ra sinh linh như tội yêu chứ?


Vì cái gì không phải là Thần tộc và Bách tộc biến mất?


Chỉ cần hai tộc này biến mất, thì tội yêu sẽ không hề là tội, là một thành viên trong sinh linh được thiên



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK