Mục lục
Cùng Trời Với Thú - Vụ Thỉ Dực
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Hai tỷ đệ Nhiễm thị thần sắc thật sự là một lời khó nói hết.

Đám người Sở Chước tự nhiên cũng thấy được, nhưng mà bọn họ giả vờ như không phát hiện, tự nhiên thu hồi xuyên chiến hạm, đi lên xuyên chiến hạm Nhiễm gia.


Từ trong nói chuyện cùng tỷ đệ Nhiễm thị mà biết được, tỷ đệ Nhiễm thị mới từ vực ngoại chi cảnh trở về, đang chuẩn bị về Nhiễm gia sở tại Đan Hạc Vân Hải, nào biết đâu sẽ ở nửa đường gặp phải người tu luyện cướp bóc.

Dĩ vãng bọn họ đi tuyến đường này, rất ít sẽ gặp đến nhiều cướp bóc như vậy, không nghĩ tới lần này lập tức liền xuất động hơn mười chiếc xuyên chiến hạm, bảy Thánh Đế cảnh. Cũng không biết là thế lực nào, chặn ở chỗ này cướp bọn họ, đáng tiếc những người tu luyện đã từng cướp bóc bình thường đều hoạt động ở dưới băng tầng, chung quanh đánh du kích chiến, rất khó định vị hành tung bọn chúng, không thể phán đoán bọn chúng là thế lực nào.

"Chẳng lẽ Băng Vân Vực thường xuyên có cướp bóc sao?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ tò mò hỏi.

Nhiễm Phương Hoa thấy hắn chỉ là một người tu luyện Nhân Hoàng cảnh giai đoạn đầu, cũng không có khinh thị, cởi mở nói: "Đúng vậy, loại chuyện này vực nào mà không có? Dù sao cũng có một chút cặn bã thích không làm mà hưởng." Nàng suy nghĩ lại, bổ sung một câu: "Có lẽ cũng chỉ có Bạch Ly Vực không có thôi, nghe nói đám thú Bạch Ly Sơn rất lợi hại, không có người tu luyện nào dám làm loại hoạt động cướp bóc này ở Bạch Ly Vực, một khi bị phát hiện, sẽ bị Bạch Ly Vực Chủ đuổi ra Bạch Ly Vực, vĩnh viễn không cho phép bước vào Bạch Ly Vực."

Nghe nói như thế, Mặc Sĩ Thiên Kỳ cùng yêu thú khác thiếu chút nữa khắc chế không được nhìn qua tiểu yêu thú trong lòng Sở Chước.

Nhưng bọn họ khắc chế tốt lắm, không bại lộ thân phận của Phong Chiếu.

Tuy là như thế, chẳng qua trong lòng bọn họ đều có vài phần tự hào cùng có vinh quang, Hỏa Lân lại nhịn không được hỏi: "Thì ra là như vậy, nhưng mà ngươi không cảm thấy là Bạch Ly Vực Chủ làm việc quá mức kiêu ngạo bá đạo sao?"

Phong Chiếu liếc mắt nàng một cái, bị tay Sở Chước mơn trớn lông trên lưng, lại ngoan ngoãn làm ổ.

"Quả thật có chút." Nhiễm Phương Hoa cười nói: "Nhưng mà ta cảm thấy người đời có chút nói ngoa, tuy rằng thanh danh bên ngoài của Bạch chủ cũng không tốt, nhưng nhìn chung hắn vốn làm việc dĩ vãng, sẽ phát hiện, người hắn chém giết, đều là hạng người làm nhiều việc ác, làm việc... mặc dù không biết có thâm ý gì, còn chưa từng liên lụy người vô tội."

Thấy mọi người đều dừng lại nhìn nàng, Nhiễm Phương Hoa ngược lại có chút ngượng ngùng, hắc hắc nở nụ cười: "Ta là tùy tiện nói, mọi người không cần để ở trong lòng."

Bạch chủ ở trong lòng người tu luyện Đại Hoang giới chính là một vị cuồng vọng bốc đồng, thực lực cường đại đến rất ít có người trêu chọc nổi, đại đa số người tu luyện nói tới hắn thật sự là một lời khó nói hết, cực ít sẽ có khách quan bình luận ngay mặt.

Nhiễm Phương Hoa đã biết loại ý tưởng này của mình khác với người đời, rất dễ dàng khiến cho người ngoài ghé mắt, cho nên sẽ rất ít nói cái này.

Nếu không đám người Sở Chước biểu hiện được cực kì thân thiện, hơn nữa lúc trước ra tay kinh sợ kẻ địch là một mãnh thú, Nhiễm Phương Hoa cũng sẽ không chủ động nói cùng bọn họ.

Bởi vì trong mắt người đời, từ Bạch Ly Sơn đi ra đại đa số là mãnh thú.

Nhiễm Phương Hoa không biết lúc trước con mãnh thú đó có phải có liên quan cùng Bạch Ly Sơn hay không, trong lòng cảm thấy ít nhiều hẳn là đều có chút lai lịch, nói như vậy chính xác không sai.

Quả nhiên, nàng chú ý tới thái độ những người này đối với nàng thân thiết nhiệt tình hơn.

Hỏa Lân vuốt ve bàn tay, cười nói: "Tuy rằng lần đầu gặp mặt với Nhiễm tiền bối, vãn bối lại cảm thấy rất thân thiết, có thể nhận thức Nhiễm tiền bối thật sự là phúc phận ba đời."

Nhiễm Phương Hoa bị nàng cười đến tim đập hơi nhanh, nếu không phải lúc trước Hỏa Lân chủ động giới thiệu mình là một thư, đều phải hoài nghi người này kỳ thực là nam yêu cực kì anh tuấn, bên cạnh yêu tu giống đực đẹp như thiên tiên kia là nữ yêu linh tinh.

Trong lòng mọi người đều là mỹ mãn.

Bọn họ đi theo Sở Chước và Phong Chiếu cùng nhau đi đến Đại Hoang giới, cũng được Phong Chiếu mang đi Bạch Ly Sơn, tuy rằng mọi người không nói, nhưng bọn hắn biết về sau bọn họ khả năng sẽ lấy Bạch Ly Sơn làm nơi đặt chân sinh sống, mặc kệ về sau bọn họ đi bao xa, đi đến nơi đâu, chỉ cần mệt mỏi, đều sẽ trở lại Bạch Ly Sơn.

Bởi vì có Phong Chiếu ở, Phong Chiếu cùng Sở Chước lại là quan hệ như vậy, có thể nói địa vị Bạch Ly Sơn ở bọn họ trong lòng đã không đồng nhất.

Có thể nói, Bạch Ly Sơn là chỗ bọn họ quay về sau phiêu bạt, trừ bỏ nơi bọn họ sinh ra là một nơi sinh sống khác.


Nhiễm Phương Hoa khen ngợi Bạch Ly Sơn như vậy, khen ngợi Bạch chủ, sao có thể mất hứng?


Đột nhiên trong đó, bọn họ đều cảm thấy tỷ đệ Nhiễm thị rất vừa mắt.


Ngay cả Sở Chước đều nhịn không được mỉm cười với tỷ đệ Nhiễm thị, cảm bọn họ là người có thể


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK