người bạn trong nhóm từ thiện ở quán cafe quen
thuộc, nhưng khi đến đây, cô chỉ gặp một mình
Nhật Dương.
“Chào anh Nhật Dương, mọi người chưa đến
hả?“ Khả Hân ngồi xuống và liếc đồng hồ trên
tường, ra hiệu hỏi người đàn ông đối diện.
Hôm nay, Khả Hân mặc một chiếc váy xòe
đơn giản màu kem, chất liệu vải lụa mềm mại
khiến thân thể cô có vẻ mảnh dẻ hơn bình
thường. Nhật Dương quan sát nét mặt của Khả
Hân, dù cô cố gắng nở nụ cười tươi tắn nhưng
vẫn không giấu nổi vẻ mệt mỏi phảng phất trên
khuôn mặt nhỏ nhắn. Bỗng nhiên, anh có chút
đau lòng.
Càng tiếp xúc với Khả Hân, Nhật Dương
càng cảm phục sự nỗ lực chăm chỉ và nghị lực
phi thường của cô. Đôi khi anh tự hỏi, nếu bản
thân trải qua những gì mà Khả Hân đã phải trải
qua, liệu anh còn có thể giữ được tâm hồn trong
sáng, vị tha giống cô không.
Đây cũng là lần đầu tiên, Nhật Dương muốn
tìm hiểu sâu hơn về nội tâm của một người con
gái, anh thực sự muốn biết, ẩn dưới bề ngoài nhỏ
bé yếu ớt kia là một trái tim cứng cỏi đến
nhường nào.
“Hôm nay chỉ có anh và em thôi, mấy tên kia
đang cắm đầu vào hoàn thiện nốt những phần
cuối của ứng dụng trước khi đưa nó ra mắt trước
công chúng rồi.”
Nhật Dương nở nụ cười ấm áp, sau đó đẩy ly
nước cam vắt vừa được phục vụ mang ra về phía
cô. Nhiều lần gặp mặt cũng đủ để anh nắm được
một vài sở thích nho nhỏ của cô, chằng hạn như.
nghiện món cam vắt này.
“Cảm ơn anh!” Khả Hân ra hiệu, đồng thời
cảm thán sự chu đáo của Nhật Dương, cô bỗng
có chút hâm mộ với người yêu sau này của anh,
chắc chắn đó sẽ là cô gái vô cùng may mắn.
“Khả Hân, đợt này công việc có gì khó khăn
(Theo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sự
không? Anh thấy em có vẻ mệt mỏi. Nếu thấy
khối lượng công việc nhiều quá, cứ nói với anh
đừng ngại.”
Thân hình Khả Hân hơi cứng đờ khi nghe
thấy lời nói của Nhật Dương, cô xúc động vì anh
chỉ là một người bạn mới quen biết mà đã quan
tâm đến cô như thế này.
Khả Hân khẽ lắc đầu, tỏ vẻ bản thân mình
ồn. Cô không muốn cảm xúc tiêu cực của mình.
làm ảnh hưởng đến Nhật Dương.
Thấy Khả Hân không muốn nói, Nhật Dương
đoán là có liên quan đến chồng cô. Ánh mắt anh
tối sầm, trong lòng không thoải mái. Anh rất
muốn hỏi Khả Hân một điều, rằng nếu cuộc sống
hôn nhân của cô mệt mỏi như thế, tại sao cô
không chọn cách kết thúc.
Tuy nhiên, ý nghĩ này chỉ vụt qua rồi biến
mất nhanh chóng như chưa từng tổn tại, rốt
cuộc anh đâu có tư cách gì để hỏi cô điều này.
Bỗng, cặp tình nhân ở ngồi ở bàn bên cạnh
đứng dậy ra về, họ vui vẻ đùa giỡn thế nào mà
cô gái không may va phải Khả Hân khiến cô bị
093281. 8/12
{Theo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sự
mất đà ngã xuống đất.
Nhật Dương hoảng hốt đứng dậy vòng qua
bàn đỡ Khả Hân, còn cô gái kia đã nhận ra mình
vừa gây họa nên liên tục xin lỗi.
Khả Hân xua tay ý bảo không vấn đề gì,
nhưng Nhật Dương tỉnh ý nhận ra trên trán cô đã
lấm tấm mồ hôi, hai hàng lông mày nhíu lại như
chịu đựng điều gì đó rất thống khổ. Anh vội vàng.
nhìn xuống dưới chân cô, nếu anh nhớ không
lầm thì đầu gối trái của cô vừa bị đập mạnh
xuống sàn nhà
Nhận ra ánh mắt của Nhật Dương, Khả Hân
nén cơn đau buốt vì vết thương lại một lần nữa bị
rách ra, cô lắc đầu
“Em ngồi xuống, hình như chân em bị
thương rồi.”
Nhật Dương cau mày chỉ vào vết máu lờ mờ
thấm vào váy Khả Hân. Cô cúi đầu nhìn thì đúng
như anh nói nên đành ngoan ngoãn ngồi xuống,
nhưng nhất quyết che lại đầu gối và không để
cho Nhật Dương giúp.
“Đừng ngại, chúng ta là bạn bè, nên giúp đỡ
09338K.T+ 4/12
{Theo đuổi vợ cảm}. Chương 56: Tâm sự
nhau khi gặp khó khăn.”
Hai chữ “bạn bè” dường như rất có trọng
lượng đối với Khả Hân, cô cắn môi và rút tay lại.
Lúc này Nhật Dương mới ngồi xổm xuống trước
mặt Khả Hân, kéo phần váy lên trên đầu gối cô
một chút.
Vừa nhìn thấy vết thương đã được băng bó
cần thận nhưng lúc này máu đang thấm ướt gạc,
anh hít một hơi sâu, trái tim như bị ai nhéo một
cái đau đớn
“Tại sao bị thương?” Nhật Dương trầm giọng
hỏi, động tác trên tay cực kỳ nhẹ nhàng giống
như sợ làm đau Khả Hân.
Cảm thấy đầu gối ngày càng đau đớn mặc
dù biết Nhật Dương đã rất nhẹ nhàng tháo gạc.
buộc trên đó, Khả Hân ra hiệu cho anh: “Là em
không cẩn thận nên bị quẹt xe, không có gì
nghiêm trọng hết.”
“Còn không nghiêm trọng? Máu chảy nhiều
thế này, anh sợ cú va đập vừa rồi làm miệng vết
thương bị rách. Anh muốn đưa em vào viện để
kiểm tra, vết thương nếu bị nhiễm trùng sẽ cực
leo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sự
kỳ nguy hiểm.”
Nhật Dương nhìn vết thương trên đầu gối
Khả Hân, lo lắng không ngớt. Nếu lúc này anh
bình tĩnh lại sẽ thấy hành động của mình rất có
vấn đề. Tuy nhiên, trong đầu Nhật Dương lúc này
chỉ có một suy nghĩ, đó là không muốn Khả Hân
xảy ra bất kỳ chuyện gì, cho dù chỉ là một vết
thương nhỏ.
“Không cần, em có thể tự băng bó, hôm qua
cũng là em tự làm mà.“ Khả Hân hấp tấp ra hiệu
với Nhật Dương. Cô không muốn làm to chuyện.
“Hôm qua em tự băng bó vết thương?” Nhật
Dương nhanh chóng bắt được thông tin quan
trọng trong lời nói của Khả Hân. Theo lý mà nói,
vết thương nghiêm trọng như thế này ít nhất
cũng cần người khác giúp hoặc là phải nhờ bác
sĩ hỗ trợ.
Anh lờ mờ đoán ra điều gì đó nên nhíu mày.
hỏi tiếp: “Chồng em có biết em bị thương
không?”
Nghe Nhật Dương nhắc tới Đình Phong, Khả
Hân cúi đầu, khóe mắt bỗng cay xè. Mấy hôm
aa.a2 0E
(Theo đuổi vợ cm} Chương 56: Tâm sự
trước, anh vừa trở về từ nhà ba mẹ đã vội trách
mắng cô, thậm chí sau đó còn đẩy mạnh cô
xuống sàn nhà.
Vốn dĩ vết thương cũng không quá nghiêm
trọng, nhưng sau cú đẩy hôm đó của Đình
Phong, nó lại rách ra và chảy rất nhiều máu. Cô
cũng cắn răng tự băng bó và không nói cho anh
biết.
Nhưng nếu thực sự quan tâm đến cô, anh sẽ
thấy bước đi của cô chậm rãi hơn thường ngày,
vẻ mặt thường xuyên tái nhợt mỗi khi phải bước
lên hay xuống cầu thang. Đáng tiếc, thứ anh nhìn
thấy chỉ là tấm mặt nạ dịu ngoan mà cô bày ra để
làm vừa lòng anh.
Từ vẻ mặt của Khả Hân, Nhật Dương có thể
đoán ra rằng người đàn ông kia chẳng thèm đoái
hoài gì đến cô, thậm chí, ngay cả việc vợ bị
thương cũng không hề hay biết. Quả đúng là kẻ
máu lạnh vô tình.
Nhật Dương nhanh chóng gọi thanh toán và
đỡ Khả Hân ra ngoài, xe của anh đậu ngay trước.
cổng quán cafe nên anh có thể giúp cô lên xe và
Theo đuổi vợ câm) Chương 56: Tâm sự
chở cô đến bệnh viện.
Bởi vì quá chú tâm đến Khả Hân nên Nhật
Dương không hề hay biết, ở một góc khuất của
quán, có một cô gái đã nhìn thấy hết cảnh tượng
này. Gương mặt cô tái nhợt, hai bàn tay bấu chặt
xuống cạnh bàn khiến vài móng tay được sơn
sửa tỉ mỉ gẫy vụn.
Sau đó, cô vung tay khiến ly nước trên bàn
rơi xuống đất vỡ tan tành. Tiếng động không nhỏ.
thu hút sự chú ý của nhiều người. Anh chàng
phục vụ của quán cũng vội vàng bước lại, vẻ mặt
nhăn nhó, nhanh chóng thu dọn những mảnh
vụn trên đất.
Cô gái cũng không buồn lên tiếng xin lỗi mà
chỉ nhìn chằm chằm vào bóng chiếc xe ô tô màu
trắng vừa đi mất, trong lòng loạn thành một
đoàn. Cô không thể tin được những gì mình vừa
nhìn thấy, chưa bao giờ cô nghĩ rằng, ngoài mình
ra, Nhật Dương còn có thể quan tâm đến một cô
gái khác như vậy.
Hồi chuông cảnh báo trong lòng cô vang lên
mãnh liệt. Không được, cô tuyệt đối không thể
(Theo đuổi vợ cảm). Chương 56: Tâm sự
để Nhật Dương yêu người khác, anh là của cô,
cho dù tình yêu này bị người đời lên án và bải
xích thì cô vẫn không thể từ bỏ, bởi anh là nguồn
sống duy nhất của cô trong cuộc đời này.
“Vết thương này đang có dấu hiệu bị nhiễm
trùng, nếu để thêm vài ngày nữa thì nguy cơ hoại
tử phần thịt trên đầu gối rất cao, may mà cô.
được đưa đến đây sớm.”
Vị bác sĩ già cau mày lên tiếng, bàn tay linh
hoạt băng bó lại vết thương trên đầu gối của Khả
Hân, sau đó, ông lại quắc mắc trách móc người
đàn ông đang lo lắng nhìn miệng vết thương đó.
“Còn cậu nữa, không biết quan tâm gì đến
bạn gái, để cô ấy bị thương nặng mới cho đến
viện, đã thế còn không cẩn thận để vết thương bị
va đập liên tục đến nỗi rách ra và nhiễm trùng
thế này.
“Hừ, đám thanh niên thời nay thật chẳng
biết quan tâm đến người yêu, thua cả lớp già
chúng tôi trước đây. Nhớ ngày xưa…“
_Vị bác sĩ già bắt đầu rung đùi hồi tưởng lại
(Theo đuổi vợ cảm}. Chương 56: Tâm sự
chuyện tình yêu thời trẻ, kể nhập tâm đến nỗi
không để ý gì đến vẻ mặt bất đắc dĩ của Nhật
Dương và Khả Hân.
Cả hai người đều có chút xấu hổ khi bị ông
hiểu lầm là một cặp, Khả Hân rất muốn mở miện
giải thích nhưng chưa kịp nói gì thì ông đã bắt
đầu mơ màng kể chuyện. Cô đành nuốt lại lời
muốn nói và nhìn Nhật Dương cười khổ,
Nhật Dương cũng cười và lắc đầu, ra hiệu
cho cô không cần giải thích. Thậm chí, khi nghe.
vị bác sĩ này quở trách, anh còn mạc danh kỳ
diệu có chút vui mừng nho nhỏ. Không biết là vui
do vết thương của Khả Hân đã được xử lý tốt hay.
là vui do câu nói hiểu lầm của bác sĩ nữa.
Bỗng, tiếng chuông điện thoại vang lên cắt
đứt tràng lảm nhảm của vị bác sĩ. Nhật Dương
cũng nhanh chóng nhận ra đây là chuông diện
thoại của Khả Hân.
Khả Hân rút điện thoại ra, nhìn chăm chú
vào cái tên xuất hiện trên màn hình, lông mày hơi
nhíu lại, cô hít một hơi sâu và nhấn nút nghe.
“Tại sao tôi nhẳn tin mà em không nhắn lại,
Theo đuổi vợ câm} Chương 56: Tâm sự.
lập tức về nhà ngay cho tôi?”
Giọng Đình Phong ra lệnh trong điện thoại
khiến Khả Hân không vui, cô đột nhiên đứng lên
khiến miệng vết thương bị co vào đau đớn đến
nỗi không đứng vững.
“Khả Hân, em cẩn thận chút“ Nhật Dương
không kịp nghĩ gì mà lập tức lao đến đỡ lấy Khả
Hân. Thật không may, giọng nói của anh bị lọt
vào thiết bị thu âm thanh của điện thoại, đồng
nghĩa với việc người ở đầu dây bên kia cũng
nghe thấy.
Vài tích tắc trôi qua trong yên lặng, một
giọng nói âm trầm cực kỳ đáng sợ vang lên từ
chiếc điện thoại khiến cả ba người trong phòng
đều giật nảy mình,
“Chết tiệt! Khả Hân, cô lại dám dấu tôi lén
lút đi gặp Phạm Nhật Dương ư?“