phòng ngủ của hai vợ chồng. Đình Phong đang
nằm trên giường đọc sách, có lẽ do trời nóng
nên anh để trần thân trên. Nhìn thân hình cường.
tráng với nước da màu đồng gợi cảm và cơ bụng
sáu múi của chồng, Khả Hân bỗng đỏ mặ
quay đi tự tổng xỉ vả bản thân không cốt khí,
cũng không phải chưa thấy bao giờ, tại sao phải
đỏ mặt.
“Khả Hân, giúp tôi massage đầu một lát, có
lẽ nay thời tiết hơi khó chịu nên dễ mệt mỏi.”
Đình Phong trông thấy Khả Hân bước vào,
anh gấp sách và nói với cô.
Đây là lần đầu tiên mà Đình Phong nói nhờ
và chứ không phải ra lệnh cho cô nên Khả Hân
vui vẻ đồng ý. Cô bước lại gần chồng, ngồi bên.
cạnh và vươn tay bắt đầu massage cho anh.
Bàn tay Khả Hân rất mềm mại, những ngón
tay linh hoạt xoa bóp khiến cơ thể Đình Phong
được thả lỏng, anh nhắm mắt và thoải mái rên rỉ.
Nghe thấy những âm thanh này của chồng,
gương mặt Khả Hân nóng lên, cô mắng thầm
trong lòng, chỉ là massage đầu thôi mà, có cần
phải phát ra những âm thanh… ừm “mát mẻ”
như thế không.
Có lẽ việc xoa bóp có hiệu quả, Khả Hân
thấy Đình Phong nhắm mắt như đã ngủ. Cô dừng
lại và định bước xuống giường nhưng tự nhiên có
một cảm xúc rất mãnh liệt khi ánh mắt lướt qua
đôi môi anh. Và rồi như ma xui quỷ khiến, Khả
Hân cúi xuống hôn lên bờ môi mỏng gợi cảm ẩy.
Bỗng nhiên, Khả Hân thấy trời đất quay
cuồng, người vốn dĩ đang ngủ ngon lành và bị cô
hôn trộm tỉnh giấc. Anh xoay người ôm lấy cô và
đè cô xuống giường.
“Đây là lần thứ hai tôi phát hiện ra em có sở
thích đụng chạm vào tôi khi ngủ.”
Giọng nói của Đình Phong khàn khàn, ánh
mắt anh như bốc lên ngọn lửa mãnh liệt khiến
tìm Khả Hân đập thình thịch trong ngực, quên cả
việc để ý đến sự thay đổi về xưng hô của chồng.
Không thấy Khả Hân phản ứng gì, Đình
Phong nhếch môi cười tà ác, anh cúi xuống thì
thầm vào tai cô: “Không có sự đồng ý mà dám
chạm vào tôi, em sẽ bị phạt.”
Khả Hân ngây ngô đang định hỏi phạt như:
nào thì cơ thể cô bỗng run lên bởi chiếc áo ngủ
đã bị Đình Phong lột ra, lúc này cô đã hiểu anh
muốn phạt gì.
Bàn tay của Đình Phong bắt đầu mơn trớn
từng tấc trên da thịt nõn nà của vợ, anh nhớ đến
câu nói chiều nay của bé Bin, quả thật Khả Hân
đúng là một cô gái bốc lửa, bốc lửa đến nỗi anh
muốn gặm sạch cô vào bụng, không chừa chút
xương nào.
Cảm nhận được bàn tay ấm áp của chồng
đang vuốt ve bầu ngực đẫy đà cao chót vót của
mình, Khả Hân run rẩy, cô đè lại tay của anh và
lắc đầu. Quả thật cô khá sợ hãi mỗi khi Đình
Phong muốn làm chuyện đó với cô bởi vì nó rất
đau.
“Ngoan, nhắm mắt lại và thả lòng, tôi hứa sẽ
không làm em đau.”
Đình Phong nhẹ nhàng liếm láp vành tai của
Khả Hân dỗ dành, đến khi cảm thấy thân thể cô
mềm mại xuống, anh mới bắt đầu công cuộc
chỉnh phạt.
Anh cúi xuống ngậm lấy hai cánh môi nở
nang, kiên nhẫn dẫn dắt chiếc lưỡi đinh hương
của cô, để cả hai cùng kết hợp làm một. Đã có
kinh nghiệm hôn môi lần trước, lần này Khả Hân.
biết cách thở khi hôn, cô cảm thấy thân thể mình
mềm như bông và nóng rực dưới bàn tay của
Đình Phong.
Có lễ kỹ thuật tuyệt đỉnh của Đình Phong
khiến Khả Hân rơi vào những phút giây mê li mà
cô chưa từng được trải nghiệm. Đây là lần đầu
tiên anh để ý đến cảm thụ của cô, khơi dậy lên
những ham muốn cháy bỏng trong cơ thể cô và
giúp cô cảm nhận được những cơn sóng khoái
cảm tuyệt diệu.
Mồ hôi của Đình Phong rơi như mưa trên
ngực của Khả Hân khiến thân thể vốn ửng hồng
Vì ân ái càng trở nên gợi cảm. Anh liếm láp đỉnh
hồng mai trên ngực vợ làm cô oằn mình vì sung
sướng, động tác dưới thân cũng càng nhanh và
mạnh hơn.
Đây cũng là lần đầu tiên Đình Phong cảm
nhận được sự tuyệt vời khi linh cùng thịt kết hợp.
Trước đây, ân ái với Khả Hân chỉ vì anh muốn
phát tiết hoặc làm nhục cô, hay cũng có thể là
do anh bị mê hoặc bởi thân thể nóng bỏng của
cô. Nhưng phát tiết xong cũng chỉ cảm thấy thân.
thể thư giãn, tuyệt đối không có chút nào gọi là
cảm xúc.
Bất chợt, Đình Phong kéo Khả Hân ngồi trên
người anh, tư thế này khiến Khả Hân muốn hét
lên vì thứ dưới thân đâm sâu vào cơ thể. Gương.
mặt cô đỏ ửng, đôi môi sưng lên và những giọt
mồ hôi khiển mấy sợi tóc dính sát hai bên má,
lúc này trông cô thực sự giống như một con yêu
tỉnh có thể mê hoặc bất cứ người đàn ông nào.
Cảm nhận được cơn khoái cảm quen thuộc
chạy dọc sống lưng, Đình Phong cắn răng nắm
chặt lấy eo của Khả Hân và tăng tốc. Cuối cùng,
một thứ ánh sáng trắng xóa hiện lên trước mắt
Khả Hân khiến cô vỡ òa trong khoái cảm. Cả hai
cùng ngã xuống giường, thân thể vẫn dính sát
vào nhau như không muốn chia lìa.
Sau khi bình ổn lại hơi thở, Khả Hân nhấc
cánh tay đang ôm eo cô và muốn ngồi dậy.
“Nghỉ ngơi thêm một lát đi.“ Đình Phong vẫn
nhắm mắt và khàn khàn nói, âm thanh gợi cảm
muốn mạng.
Khả Hân cắn môi nhìn anh sau đó lắc đầu.
Cô với lấy chiếc điện thoại và bấm vài chữ.
“Em muốn đi tắm và uống thuốc tránh thai.”
Nghe thấy ba chữ “thuốc tránh thai”, thân
thể Đình Phong bỗng cứng đờ. Anh quay người
đi và nói: “Từ giờ, không cần uống thuốc nữa.”
Lần này đến lượt Khả Hân cứng người, cô
hoang mang không biết Đình Phong lại muốn làm
gì, chính anh đã từng nói tuyệt đối không cho cô
mang thai nên bắt cô uống thuốc tránh thai hàng
ngày. Nhưng cảm giác đó nhanh chóng được
thay thế bằng niềm vui khó tả, có phải điều này
có nghĩa là Đình Phong cho phép cô tiếp tục
mang thai và sinh con cho anh không.
Chỉ cần nghĩ đến điều đó thôi là Khả Hân đã
thấy vô cùng hạnh phúc. Cô cực kỳ yêu trẻ con
và từ lâu đã có mong ước sinh vài đứa bé cho.
Đình Phong, tiếc là anh luôn tàn nhẫn đập tan
mong ước này.
Nhưng bây giờ, một câu nói của chồng khiến
cô sung sướng đến nỗi bất chấp ngượng ngùng
lao đến hôn anh rồi nhanh chóng vơ lấy quần áo.
bước vào phòng tắm.
Trái ngược với tâm trạng phấn khích của Khả
Hân, Đình Phong cảm thấy nặng nể. Anh bước
xuống giường mặc quần áo, cầm một bao thuốc
ra phía ngoài ban công.
Không khí ban đêm có chút mát lạnh dù
đang là mùa hè. Những cơn gió nhẹ mang theo.
mùi hoa lùa vào mái tóc của Đình Phong làm vài
sợi tóc bay bay theo chiều gió.
Anh châm một điếu thuốc và nhìn vào bóng
đêm, sau đỏ lại liếc về phía phòng tắm và nghe
tiếng nước chảy róc rách bên trong.
Trong đầu Đình Phong chợt hiện lên lời nói
của bác sĩ đã từng đỡ đẻ cho Khả Hân và cũng là
bạn của anh. Anh thở dài và đưa điếu thuốc lên
môi, hút một hơi sâu để che dấu sự chua xót
trong lòng. Có lẽ, chuyện này còn có thể cứu
vãn, chỉ cần sau khi Khả Hân biết sự thật, cô có thể tha thứ cho anh.