nhón chân bước lên cầu thang. Mỗi khi nghe
thấy tiếng ai đó gần đấy nói chuyện, hắn lại ẩn
mình vào góc tường để quan sát động tĩnh.
Đợi những kẻ đó đi khuất, hắn mới chớp thời
€hạ/ về phía căn phòng ở cuối dãy hành lang.
ĐẦY chính là mục tiêu tiếp cận của hắn đêm nay,
phòng ngủ của Đồng Thanh Sơn.
“Cạch.”
Cánh cửa mở ra một cách dễ dàng, Mặt Sẹo
nhanh như chớp lẻn vào. Hắn biết đêm nay.
Thanh Sơn có việc đột xuất phải ra ngoài nên
chắc chắn sẽ không trở về.
Quả là cơ hội có một không hai để hắn vào
đây trộm chiếc USB lưu giữ bằng chứng chống
lại Hoàng Ly.
Nhớ đến người trong lòng, khuôn mặt với vết
sẹo dữ tợn của hắn trở nên ôn hòa hơn. Chưa
đệ nhất biến thái
Trong đêm, một bóng dáng lén la lén lút
nhón chân bước lên cầu thang. Mỗi khi nghe
thấy tiếng ai đó gần đấy nói chuyện, hắn lại ẩn
mình vào góc tường để quan sát động tĩnh.
Đợi những kẻ đó đi khuất, hắn mới chớp thời
cơ về phía căn phòng ở cuối dãy hành lang.
Đây chính là mục tiêu tiếp cận của hắn đêm nay,
phòng ngủ của Đồng Thanh Sơn.
“Cạch.”
Cánh cửa mở ra một cách dễ dàng, Mặt Sẹo
nhanh như chớp lẻn vào. Hắn biết đêm nay
Thanh Sơn có việc đột xuất phải ra ngoài nên
chắc chắn sẽ không trở về.
Quả là cơ hội có một không hai để hắn vào
đây trộm chiếc USB lưu giữ bằng chứng chống
lại Hoàng Ly.
Nhớ đến người trong lòng, khuôn mặt với vết
sẹo dữ tợn của hắn trở nên ôn hòa hơn. Chưa gì
đã gặp phải một vấn để nan giải. Mật mã mà
Hoàng Ly cung cấp không đúng.
Mặt Sẹo cau mày cố gắng nhớ ra những con
số có liên quan đến Thanh Sơn nhưng thử mãi
đều thất bại.
5 phút, 10 phút, rồi gần một tiếng trôi qua…
“Chết tiệt, rốt cuộc là hắn dùng số gì vậy?”
Ngay khi Mặt Sẹo lẩm bẩm chửi thể và
nguyềnrủa Thanh Sơn vì tội đặt khẩu quá khó
thì một tiếng tách vang lên, cả căn phòng
bừng sáng.
“48995276, số đuôi điện thoại con bổ mới
nhất của anh.”
Thanh Sơn chậm rãi bước lại gần Mặt Sẹo,
theo sau hắn là một nhóm đàn em thân thiết,
chính là mấy người vừa tuần tra khu vực bên
ngoài.
“Sao vậy, anh đã báo mật khẩu cho chú rồi,
tiếp tục đi chứ, chú Văn.”
Lời nói mang tính trêu đùa nhưng ánh mắt lại
toát ra sát khí của Thanh Sơn khiến khuôn mặt
người đàn ông tên Văn lập tức trắng bệch.
Phải, hắn chính là Văn Sẹo, đàn em được coi
là trung thành và đắc lực nhất của Thanh Sơn.
Đồng thời, hẳn cũng chính là kẻ nhiều năm
trước ăn cướp túi xách của Hoàng Ly, bị Thanh.
Sơn và Đình Phong truy đuổi, từ đó tạo nên cuộc.
gặp gỡ định mệnh giữa ba người.
Trong một phi vụ thất bại khác, Văn Sẹo
suýt nữa thì bị đánh chết, vết sẹo trên mặt hắn
cũnG từ đó mà ra. May mắn, hắn được Thanh
Sơn cứu mạng và thu về làm đàn em.
Do vậy, nhiều năm sau, Văn Sẹo vẫn thường
xuyên bị Thanh Sơn trêu chọc rằng, nhờ có hắn
mà Đình Phong và Hoàng Ly mới nên duyên.
“Đại..đại ca, anh nghe em giải thích,
Em…chơi bạc hết tiền…cần một khoản lớn…nên
nhất thời nổi lòng tham vào đây ăn trộm.”
Mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, Văn Sẹo lắp
bắp nhìn Thanh Sơn cầu khẩn. Thanh Sơn hận
nhất những kẻ phản bội. Hành động lẻn vào
phòng ngủ của Thanh Sơn ngày hôm nay có thể
khiến hắn phải trả giá đất.
“Thật sao?“
Thanh Sơn đi đến chỗ chiếc tủ được mã hóa, làm
vài động tác và sau đó lấy ra một chiếc USB màu
đen giơ lên trước mặt hắn.
“Chứ không phải chú muốn tìm cái này?”
“Không…không…
Ảnh mắt trốn tránh của Văn Sẹo khiến
Thanh Sơn cảm thấy thất vọng. Hắn muốn nghe.
sự thật chứ không phải là lời nói dối.
“Chú ngầm làm việc cho Hoàng Ly bao lâu
rồi? Trong vụ này, chú đóng vai trò ra sao?”
“Em…không hiểu anh đang nói gì?”
“Sự kiên nhẫn của tôi có hạn.”
Thanh Sơn quắc mắt đe dọa nhưng Văn Sẹo
vẫn cắn chết nói rằng hắn không có liên hệ gì với
Hoàng Ly cả.
“Dẫn đi!
Chỉ hai tiếng đơn giản của Thanh Sơn cũng
đủ khiến thân hình Văn Sẹo lảo đảo. Hắn biết lần
này mình xong đời rồi.
“Đại ca, hay là nói ngay ở đây đi. Chỗ kia
không thích hợp lắm
Hùng Hói không đành lòng nhìn người anh
em thân thiết của mình phải chịu khổ nên mở
miệng nói giúp.
Mấy ngày trước, Thanh Sơn âm thầm triệu
tập Bến và mấy người để giao cho họ một nhiệm
VỤ, Không ngờ lại chính là theo dõi hành tung
của Văn Sẹo.
Dù không biết mục đích của đại ca là gì
nhưng bọn chúng vẫn hết lòng tuân thủ. Đêm.
nay, biểu hiện, của Văn Sẹo có chút khả nghi nên
mấy người bọn họ mới giăng bẫy sẵn để chờ hắn
chui vào.
Tuy nhiên, nghĩ đến việc Văn Sẹo sẽ bị đưa
đến Phòng Sung Sướng, Hùng Hói cảm thấy toàn.
thân ngứa ngáy một cách kỳ cục.
Hắn thà bị đánh gấy chân chứ nhất quyết
không muốn vào căn phòng đó một lần nào nữa.
“Chú muốn thay thế Văn Sẹo?“
Thanh Sơn quay đầu về phía Hùng Hói, êm ái hỏi.
Lập tức, Hùng Hói tái mặt, lắc đầu nguây
nguẩy. Hắn âm thầm ném cho Văn Sẹo ánh mắt
tự cầu phúc rồi nhìn hai tên đàn em khác xốc
nách Văn Sẹo ra ngoài.
Phòng Sung Sướng được đặt dưới tầng hầm
của biệt thự. Nơi đây được dùng để tra khảo
những kẻ phản bội tổ chức hoặc gián điệp mà
bên khác cài vào.
“Chào đại ca.”
Hai người đàn ông với gương mặt khắc
nghiệt đứng trước cửa cúi chào Thanh Sơn. Bọn
hắn liếc qua phía đằng sau đại ca mình, nhận ra
người hôm nay chịu phạt là Văn Sẹo nên có chút
bất ngờ.
Tuy nhiên, do được huấn luyện bài bản nên
cả hai lập tức mở cửa Phòng Sung Sướng để mọi người đi vào.
Khi công tắc điện được bật lên, không gian
bên trong căn phòng hiện rõ mồn một. Đúng như
cái tên gọi của nó, căn phòng mang phong cách
“tình yêu” với gam màu hồng làm chủ đạo.
Trên tường treo đầy những “công cụ hành
xác” có thể khiến nhiều người đỏ mặt.
Lũ đàn em của Thanh Sơn đạt được một sự.
ăn ý ngầm là đồng thời cụp mắt xuống.
Thanh Sơn liếc một vòng, thấy tên nào tên
nấy tỏ ra căng thằng như sắp đi đánh trận,
nhếch môi cười khinh bì. Đi theo hắn lâu vậy mà
vẫn không luyện được dây thần kinh thép, thật
vô dụng.
“Đại ca…làm ơn.”
Văn Sẹo nhìn Thanh Sơn một cách tội
nghiệp. Hắn biết luật giang hồ, đã làm sai là phải
chịu hình phạt. Nhưng mà hắn thà bị chặt ngón
tay hay ngón chân còn hơn là bị đem ra làm đồ
chơi như thế này.
“Dám làm dám chịu, cứ theo luật cũ mà xử.”
Nghe Thanh Sơn tuyến bố, Văn Sẹo xụi lơ.
Hai tên phụ trách xử phạt nhìn nhau, nuốt nước.
bên trong căn phòng hiện rõ mồn một. Đúng như
cái tên gọi của nó, căn phòng mang phong cách
“tình yêu” với gam màu hồng làm chủ đạo.
“Vâng, đại ca.
Chỉ vài phút sau, trong phòng vang lên một
tiếng thét ghê rợn như heo bị chọc tiết. Mồ hôi
chảy ròng ròng trên khuôn mặt Văn Sẹo khiến
lớp phấn trên mặt bong ra thành từng mảng.
“Lông cũng nhiều gớm.”
Một tên giơ lên miếng dính lột lông chân của
Văn Sẹo khiến những người phía sau Thanh Sơn
run như cầy sấy. Bọn họ biết hình phạt này chỉ
Kết tfúc khi toàn bộ lông trên người hắn ta biến mất.
Xin lưu ý, là “toàn bộ” tất tần tật số lông
hiện có trên người.
Má nó, đại ca bọn hắn quả là thiên hạ đệ
nhất biến thái. Tổ chức xã hội đen nhà người ta
thì tra tấn bằng cách đánh què tứ chỉ hay cắt
gân tay, gân chân…còn nhà bọn hẳn thì chơi
nguyên combo váy hồng, nơ thỏ, make up, tẩy lông.
Đây hoàn toàn là đem tự tôn của cánh đàn
ông bọn chúng dẫm nát. Chưa kể đến việc, toàn
bộ quá trình này sẽ được quay lại và tung lên
những trang web đen để dân tình được thưởng thức.
Đối với những tay giang hổ luôn lấy khí
phách làm tự hào thì đây chính là hình phạt sống
không bằng chết.
Quả nhiên, chỉ sau một thời gian ngắn, Văn
Seo không chịu nổi nên cung khai toàn bộ.
“Anh… Sơn, em…nói..”
Lúc này, bộ dạng Thanh Sơn mới trở nên
nghiêm túc hơn. Hắn đuổi tất cả mọi người ra
ngoài cửa, môt mình nghe Văn Seo thú tôi.