“Hoàng tỷ, nàng biết vì sao máu của người khác không được không?”
Giọng nói hắn trầm thấp, lại nguy hiểm.
“Là bởi vì. Trên người ta có máu của người Tuyết Tộc sao?” Ninh Tương Y cố gắng bình tĩnh, còn nhẹ gật đầu.
Ninh Úc tức giận nhẹ nhàng cắn vào lỗ tại của nàng!
“… Bản đồ này, chính là ngoại tổ mẫu của nàng cho ta, nàng nói, chỉ có máu người Tuyết Tộc thuần tuý mới có thể hấp thụ vào, lúc ấy nàng còn nói cho ta một chuyện, để tinh thần ta chấn động, kém một chút đã bị mắc bẫy!”
Ninh Tương Y lưng dựng thẳng tắp, chuyện gì lại để cho Ninh Úc tinh thần chấn động, đáp án thật sự đã rõ ràng, hoá ra người Tuyết Tộc đã nói cho Ninh Úc thân thế của nàng!
Ninh Úc dùng tay bóp chặt vào eo của nàng, cảm giác như mãnh thú đang chuẩn bị vồ mồi một cách thong dong.
“Bảo bối, không có ý định giải thích một chút sao? Nàng nói, vì sao máu của nàng có thể tan vào?
Ninh Tương Y nuốt nước miếng, nhìn bản đồ trong tay, lại cảm thấy sự uy hiếp đến sau lưng từng bước ép sát, trong lòng như lao thẳng xuống vực! Ban đầu nàng còn tưởng rằng tránh khỏi một kiếp, không ngờ, cái gì nên đến vẫn sẽ đến. …
Lúc ở Ngọc Kỳ, hắn chỉ sợ làm vết thương của nàng nặng thêm mới bỏ qua nàng…cuộc sống này thật khổ.
Ninh Tương Y nghĩ thầm, lúc này giả vờ kinh ngạc còn kịp hay không?
Nàng trừng mắt nhìn, dùng sức ở trong ngực hắn quay người, thay đổi dùng một biểu cảm kinh ngạc đến ngây người!
“Cái gì? Cái vật này chỉ có máu người Tuyết Tộc mới có thể tan vào sao? Vậy ta người có nửa máu của Tuyết Tộc cũng có thể à! Chẳng lẽ thân thế của ta còn có bí ẩn khác? Đáng sợ! vậy mà ta hoàn toàn không biết!”
Ninh Úc tức giận trực tiếp dùng hai cánh tay ép chặt hai má trên mặt nàng!
“Bảo bối, nàng thật sự quá không ngoan, hiện tại còn muốn giả vờ? Hả?”
Một âm thanh nguy hiểm giương lên, khiến nàng tê cả da đầu.
Ninh Tương Y da mặt này đã quá dày, nàng sống chết nhập vai vuốt vuốt mặt mình, một mặt mờ mịt nhìn hắn, “Giả vờ? Giả vờ cái gì, ta không biết.. Ý của người là phụ thân của ta là Đế Vương Tuyết Tộc đã chết kia? Thật đáng sợ!”
Nàng lấy hai tay che lấy miệng của mình, một bộ mặt kinh ngạc đến kinh hãi!
“Ninh Tương Y!”
Ninh Úc trực tiếp bổ nhào nàng! Tay đè nàng xuống đặt ở trên thuyền nhỏ, thuyền nhỏ lại một trận lắc lư!
“Muốn lật…”
Ninh Tương Y sợ hãi,…ánh mắt Ninh Úc thật đáng sợ, hiện tại hiện thân có thể thoát kiếp nạn này hay không?
Hắn nghiêm túc trừng mắt nhìn nàng!
Chuyện này, là một cây gai trong lòng của hắn, hắn làm sao cũng không hiểu, vì sao hoàng tỷ vẫn không nói cho hắn bí mật này! Vì cái gì?!
Là bởi vì… Hắn không tốt sao? Thế nhưng rõ ràng hắn rất nghe lời, rõ ràng đều dựa theo bộ dạng nàng thích làm theo...
Thấy Ninh Úc nghiêm túc trong mắt lóe lên một chút tổn thương, Ninh Tương Y cũng cảm thấy không nên giả bộ tiếp nữa, nàng vuốt ve hắn, ấp úng hỏi.
“Ngươi cảm thấy… Ta không nói cho ngươi, cứ nhìn ngươi đau khổ vì ta, là bởi vì không thích người phải không?”
Ninh Úc dùng tay bắt lấy tay nàng lọc
“Là ta làm chỗ nào không tốt sao?” Sáu năm, từ lần đầu tiên hắn hôn nàng, đến bây giờ, nàng đều chưa nói với hắn chuyện này, chẳng lẽ nàng không biết, vì cái này, hắn có bao nhiêu đau khổ sao?
Ninh Úc nhìn gần nàng thật sâu!
Nghĩ đến nhiều lần như vậy, hắn bởi vì huyết thống mà nhẫn nhịn, một nhịn hai nhịn, lại nghĩ tới sau khi thổ lộ tình cảm, cũng vì huyết thống, nhiều lần bận tâm, kiềm chế mình, hắn không thể không cảm thấy phẫn nộ! Nếu hoàng tỷ thật sự thích hắn, sao lại có thể nhìn hắn đau khổ như vậy? Hắn thậm chí dự định cả đời này sẽ không sinh hài tử, cũng phải ở bên nàng!
“Ngươi rất tốt...” Ninh Tương Y có chút nhăn mày, không biết bắt đầu nói từ đâu.
“Vậy nàng tại sao..!”
Ninh Úc hơi thở có chút bất ổn, nhưng nhìn chằm chằm ánh mắt của nàng lại tĩnh mịch đi, cuối cùng nhẹ giọng hỏi.
“… Hoàng tỷ biết từ lúc nào? Nói cho ta đi!”
Ninh Tương Y buồn bực cúi đầu xuống, Ninh Úc lại buông tay nàng ra, ngược lại nâng cằm của nàng lên, hôn vào thật sâu!
Nói là hôn, nhưng giống chà đạp, hắn chưa từng hung bạo như thế!
Ninh Tương Y bị hôn đến chóng mặt, suýt nữa không thở nổi! Lúc hắn buông ra, nàng cũng từ bỏ suy nghĩ nói dối, thấp lọc giọng nói.
“Là… Mẫu phi trước khi chết nói cho ta..”
Nói cách khác, nàng ngay từ đầu đã biết! Biết tất cả mọi chuyện…
Đáp án này khiến Ninh Úc càng thêm đau thương, có đôi khi hắn thật sự không hiểu nổi nữ tử dưới thân, nàng thật sự… Thích hắn sao?
Ninh Tương Y thấy sắc mặt hắn nháy mắt trắng bệch, trong lòng căng thẳng!
“Thế nhưng ta từ nhỏ, xem người như đệ đệ ruột thịt để nuôi dưỡng! Huyết thống không quan trọng, trong mắt của ta căn bản không quan tâm, quan trọng chính là…Trong lòng ta muốn thế nào, ngươi thành đệ đệ của ta, người thân, hay trở thành người yêu…”
Nàng vội vàng giải thích khiến Ninh Úc liền mềm lòng một chút, chỉ là hắn vẫn cảm thấy uất ức, nếu sớm biết, bọn họ sẽ không đi nhiều đường quanh co như vậy, sẽ không lo lắng nhiều như vậy.
Ninh Tương Y dường như nhìn ra ý nghĩ của hắn, thấp giọng nói.
“Ta ngược lại thấy may mắn khi người không biết sớm…”
“Vì sao?” Ninh Úc có chút không hiểu.
Nàng đưa tay hai tay ôm cổ Ninh Úc, bỗng nhiên cười một tiếng, “Ngươi biết người làm ta rung động nhất là cái gì là không?”
Ninh Úc dùng ánh mắt ra hiệu.
Ninh Tương Y ở trên đôi môi thật mỏng của hắn khẽ cắn một cái.
“Là người bởi vì ta mà nhẫn nhịn.”
Không có người nào hiểu tích cách Ninh Úc hơn Ninh Tương Y, ở kiếp trước, hắn là đồng minh của nàng, còn là kẻ thù của nàng, nàng giúp đỡ Ninh Giác âm thầm đọ sức với hắn, bên ngoài lại là quan hệ hợp tác, cho nên nàng đối với người này hiểu rất rõ!
Hắn tính cách tàn nhẫn như vậy, có nguyên nhân rất lớn vì hắn lúc ở trong Lãnh Cung trải qua những sự dày vò, nhưng một phần nguyên nhân là do bản tính của hắn.
Hắn thật giống như Tham Lang, trời sinh thích cướp đoạt, chiếm hữu, cảm thấy muốn đem hết tất cả nắm chặt trong lòng bàn tay hắn!
Kiếp này, tính cách mặc dù đã khá hơn nhiều, nhưng trời sinh tính bất diệt, thế nhưng hắn lại vì nàng, lần lượt nhẫn nhịn, rõ ràng rất muốn chiếm hữu, lại bỏ mặc nàng lần này tới lần khác rời đi, rõ ràng rất muốn giết người, báo thù, không để ý hậu quả! Lại vì nàng lần lượt lựa chọn thờ ơ, lạnh lùng.
Một người nguyện ý vì một nàng, bản tính cũng có thể không chế, đến cả dục vọng cũng bằng lòng khống chế, hắn vì một nàng mà ở trước mặt thiên hạ thu hồi nanh vuốt, cẩn thận từng li từng tí muốn cho nàng thứ tốt nhất, nam nhân như vậy… Làm sao không động lòng?
Đương nhiên, cho dù hắn đã thu nanh vuốt, nhưng vẫn có rất nhiều người sợ hắn.
Ninh Tương Y hì hì cười không ngừng, “Ngươi thật sự làm được, trở thành mẫu người mà ta thích... Ta không thích giết chóc, không thích tàn nhẫn, ngươi liền làm thật, cho ta đầy đủ thời gian, người từng bước một ép sát, nhưng cũng từng bước một nhượng bộ, để ta cảm thấy… Bỏ lỡ ngươi, sẽ là tiếc nuối lớn nhất cuộc đời ta!”
- ---------------------------