Mục lục
Kiếp này chỉ nguyện bên người – Ninh Tương Y (full) – Truyện ngôn tình hay nhất
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện này lúc đầu vô cùng quan trọng,nhưng đó là trước khi nhìn thấy hoàng tỷ bị thương, cơ bản là hắn cũng không nhớ nổi chuyện này, nhưng bây giờ thoáng bình tĩnh lại, cái vướng mắc trong lòng kia lại ngo ngoe động đậy, lại một lần nữa sôi trào!

Nếu như hoàng tỷ không phải máu mủ của hắn, hắn… Tội gì đè nén mình thêm?

Từng bước một, hắn đi đến cuối giường, mỗi một bước rơi xuống đất đều nhỏ không thể nghe thấy, hắn còn nín thở, chờ mong đáp án sắp xảy ra, vốn mong đợi, giờ khắc này lại sợ.

Hoàng tỷ, nàng thật sự không phải người thân của hắn sao? Giữa bọn họ, sẽ có càng nhiều điều có thể sao?

Ninh Úc nhìn chằm chằm cặp chân như ngọc kia tràn đầy vết máu thật lâu, cuối cùng từ trong ngực lấy ra tấm giấy dầu, vừa vặn một giọt máu tươi lung lay sắp rơi xuống, hắn vươn tay ra, vừa vặn nhỏ vào bên trên tấm giấy dầu…

Thật giống như bỏ một giọt nước đá vào trong dầu đang sôi trào dầu, cuối cùng mạnh mẽ bùng nổ ra...

Sau khi Thượng Minh Hi trở về, mặc dù yên tĩnh ngồi bên cạnh Tư Vô Nhan, nhưng toàn bộ tâm trạng đều đang nghĩ chuyện khác, nam nhân đột nhiên xuất hiện kia, lúc trước hắn đã gặp một lần, ở trong yến tiệc mừng thọ Đại Dục Hoàng đế, lúc trước phong thái hắn uy nghiêm, không ngờ mấy năm ngắn ngủi, hắn lại trưởng thành đến như vậy.

Lúc này, Bạch Khải Du cũng biết Ninh Tương Y được một nam nhân ôm trở về, trong lòng của hắn buồn bực, lúc rửa tay xuyên qua mặt nước nhìn thấy mặt mình, là một gương mặt vì bị thương quá sâu, đã để lại vết sẹo, ban đầu hắn không thèm để ý, nhưng nghe được bên ngoài mọi người hình dung nam nhân kia đẹp như thần, hắn đột nhiên cảm thấy vết sẹo này thật chướng mắt.

Thượng Minh Hi thấy hắn im lặng, cười hỏi, “Ngươi biết nam nhân ôm nàng trở về kia là ai không?”

Bạch Khải Du lau khô tay, nhàn nhạt nói, “ không hứng thú biết.”


Đúng là mạnh miệng, Thượng Minh Hi lại nói, “ hắn chính là người nắm quyền lực lớn nhất ở Đại Dục các ngươi và mạch máu kinh tế, ngươi đoán thử hắn là ai?”

“Hắn là Tề Vương sao?!”

Nhưng nếu vậy hắn là đệ đệ của Ninh Tương Y, vì sao... Vì biểu hiện thân mật như vậy? Chẳng lẽ! Bạch Khải Du chấn kinh!

Thượng Minh Hi thấy hắn như vậy, đi qua vỗ vỗ vai của hắn, “Tề Vương thích tỷ tỷ của hắn, chính là như vậy, không có gì khó lý giải.”

Thế nhưng… Thế nhưng bọn họ là…!”

Bạch Khai Du mở to hai mắt nhìn,người tư tưởng cứng nhắc như hắn phản ứng đầu tiên chính là chuyện như vậy không được phép tồn tại trên đời!

“Nhưng mà có sao?” Thượng Minh Hi có chút nhíu mày, “Tề Vương có tiền có quyền, hắn muốn làm gì thì làm, ai dám phản đối? Mà ta nhìn thấy chuyện này cũng là đôi bên đều có ý, bọn họ ở trong cuộc đều không nói gì, ngươi có gì để nóng nảy…”

Bạch Khải Du đứng không vững, hắn muốn đi tìm Ninh Tương Y hỏi rõ ràng! Vừa mới động liền bị Thượng Minh Hi giữ lại!

Hắn nhìn Bạch Khải Du, cười sâu xa, “Đừng làm chuyện quá sức, nàng không thuộc về ngươi.”

Một câu khiến người Bạch Khải Du cứng đờ, hắn muốn lớn tiếng phản bác, muốn lớn tiếng nói cho Thượng Minh Hi hắn căn bản không thích nữ nhân, hắn chán ghét tất cả nữ nhân, hắn đi tìm Ninh Tương Y, chỉ là muốn nói cho nàng chuyện này không đúng, không nên có một chút tư tình nào như vậy!

Thế nhưng những ý nghĩ đường hoàng khi nhìn vào mắt Thương Minh Hi, một chữ cũng nói không nên lời, hắn kinh ngạc đứng ở đó, tựa như mất hồn.



Cũng giống Ninh Úc cũng đang mất hồn… Hắn nhìn tấm giấy trong tay, dường như vướng vào một câu đố nan giải.

“Ngươi đang làm cái gì?”

Giọng Ninh Tương Y đột nhiên vang lên, nhỏ nhẹ, nhưng hắn nghe lại chẳng khác nào tiếng sấm sét, khiến hắn vô thức đem giấy dầu thu lại, thả lại trong ngực!

“Nàng... Tỉnh rồi sao?”

Ninh Úc không biết nên dùng tâm trạng biểu cảm gì đối mặt với nàng, đứng yên, lại không ngay lập tức tiến lên!

Ninh Tương Y cảm thấy có chút kỳ lạ, đầu còn mờ mịt, lại đưa tay ra phía hắn, Ninh Úc lúc này mới tiến lên, cầm tay nàng.

Ninh Tương Y thở dài một tiếng.

“Ngươi thật sự đến rồi, mỗi một lần người đều đến kịp thời như vậy, thật giống như thần bảo vệ của ta.”

Ninh Tương Y miệng ngọt như mía lùi, bởi trong lòng nàng tính toán, sợ Ninh Úc sẽ tính sổ sau này.

Nhưng kỳ lạ là, Ninh Úc cũng không có tức giận, thậm chí, biểu cảm hắn giống như sững lại, dường như không nghe nàng đang nói cái gì...

“Ninh Úc?”

Ninh Tương Y nghi ngờ nhìn hắn, đột nhiên nghiêng đầu tới gần, buồn bực nói, “Có chuyện gì xảy ra, tim của ngươi đập thật nhanh…”

Nàng đưa tay đi sờ thử, lại bị Ninh Úc một phát nắm được! Hắn có chút lo lắng bắt lại, khiến Ninh Tương Y nhíu mày.

“Làm sao rồi?”

Giọng nói trong veo của nàng vang lên trong căn phòng an tĩnh, bởi vì còn chưa tỉnh ngủ cho nên còn có chút chậm chạp, nhưng lúc này, nàng cũng cảm giác được không khí trong phòng đang đóng băng, có loại nguy hiểm không hiểu được.

Ninh Úc mím chặt môi, nhìn chăm chú nàng thật sâu.

Ngay lúc Ninh Tương Y tỉnh táo trợn tròn mắt nhìn hắn, hắn mới khàn giọng mở miệng.

“Hoàng tỷ, nàng có chuyện gì giấu ta không?”

Ninh Tương Y sững sờ.

Lúc này nửa người trên của nàng ghé vào trên đùi Ninh Úc, chợt nghe được lời như vậy, nàng có chút phản ứng không kịp.

Ninh Úc không phải là đang ám chỉ chuyện thân thể của nàng chứ? Dù sao trừ chuyện này, cũng không có việc gì giấu hắn.

Chẳng biết tại sao, nước đã đến chân, Ninh Tương Y lại không biết bắt đầu nói từ đâu... Nếu Ninh Úc hỏi nàng, có phải nàng đã biết thân thế của mình, vì sao vẫn luôn không nói cho hắn biết, vì sao luôn thấy lòng hắn cắn rứt đau khổ lại thờ ơ, nàng trả lời thế nào?



Chẳng lẽ phải nói bởi vì chuyện ở kiếp trước, nên nàng luôn phải kháng cự hắn à?

Còn không bằng giả vờ không biết gì...

Ninh Tương Y còn chưa nghĩ ra, Ninh Úc liền vuốt vuốt mái tóc dài của nàng, nàng không nhìn thấy ánh mắt hắn u ám như vực sâu.

“Hoàng tỷ, chúng ta sinh con đi?”

Ninh Tương Y lại kinh ngạc đến ngây người, nhưng chuyện này vẫn chưa xong…

Trong căn phòng an tĩnh, Ninh Úc vừa vuốt ve nàng vừa nhẹ nói.

“Sinh hai đứa, một đứa giống nàng, một đứa giống ta, đến lúc đó nhi tử có thể bảo vệ nữ nhi, bảo vệ nàng, ta cũng có thể bảo vệ nàng.”

Ninh Tương Y không biết nghĩ gì khuôn mặt nhỏ đỏ lên, nằm trên đùi hắn giả chết!

Hết lần này tới lần khác giọng Ninh Úc luôn có mê hoặc, quấn quấn mài vào tai nhọn của nàng.

“Sinh được không?”

Hắn hỏi.

Ta sao… Thật là xấu hổ!

Ninh Tương Y mặt như hỏa thiêu, không biết vì sao Ninh Úc đột nhiên nói lời như vậy.

Nhưng Ninh Úc hiển nhiên không muốn bỏ qua cho nàng, hắn có chút nhếch môi, khuôn mặt kia càng tinh xảo dưới ánh nến, đẹp đến hồn xiêu phách lạc! Đêm lạnh như nước, đầu ngón tay trắng nõn của hắn vuốt ve xương quai xanh thượng Ninh Tương Y, hiển thị rõ bị mê hoặc.

“Sinh được không?”

Hắn lại hỏi.

Ninh Tương Y đỏ mặt, thầm mắng tại sao mình lại tỉnh dậy


Nhưng Ninh Úc xoay người nhảy lên giường, thành tư thế nam trên nữ dưới, đương nhiên, hắn rất cẩn thận, không có ép sát đụng vết thương của nàng, còn nhấc cằm nàng lên, ép nàng nhìn thẳng mặt hắn!


Dưới đèn đuốc, nàng mờ mịt mở mắt dường như có tia sáng nhảy vọt, để hắn hận không thể cắn một cái!


“Sinh được không? Tương Y…”


- ---------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK