Mục lục
Tiểu thần y xuống núi - Tần Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy tư thế như muốn tra khảo của ba bên, Tần Khải theo bản năng dừng bước, gương mặt nở nụ cười vô hại.  

 

“Mỹ nữ Băng Băng chúng ta giận rồi, chuyện vừa nãy, anh định giải thích thế nào?”. Bộ dạng Vương Kỳ hóng hớt, hoàn toàn không xem đây là chuyện lớn.  

 

Chu Tư Tư cũng cảm thấy chuyện không nghiêm trọng gì, vội tiến lên, vẻ mặt tủi thân: “Băng Băng, chuyện không phải như cậu nghĩ đâu…”  

 

Tần Khải bỗng chốc cũng đau đầu.  

 

Lời này không phải nên do anh nói sao?  

 

Lấy cớ bị cướp thì thôi vậy, thế nhưng Triệu Băng Linh vẫn rất phối hợp với Chu Tư Tư.  

 

“Tôi biết, không phải do cậu”.  

 

Vừa dứt lời, ánh mắt Triệu Băng Linh nhìn Tần Khải, hung dữ như muốn giết người vậy.  

 

“Tần Khải, anh tính giải thích thế nào?”  

 

Giải thích thế nào?  

 

Ba con cọp cái đã viết xong cả bản án rồi.  

 

Đây là định tội trước rồi mới hỏi tội.  

 

Chu Tư Tư khoanh tay, vẻ mặt vui sướng khi thấy người gặp hoạ, muốn cười lại không dám cười, cố gắng kiềm chế.  

 

Vương Kỳ cũng khoanh tay, bộ dạng như sắp có kịch hay xem rồi.  

 

Tần Khải lẻ loi đứng ở cửa, bỗng chốc trở thành đối tượng chỉ trích của mọi người, một mục tiêu sống hoàn hảo.  

 

“Vợ à, không phải em nghĩ là anh là người xấu, lưu manh đấy chứ? Bởi vì em không biết, cho nên em mới biết. Câu nói này là một câu triết lý, em rất khó mà hiểu được”.  

 

Tần Khải thả tay, vẻ mặt có chút sâu xa khó hiểu, thực ra là đang nhìn trộm phản ứng của ba người.  

 

Chu Tư Tư vừa nghe thấy mình cũng bị kéo vào thì, vẻ mặt đầy nghi hoặc.  

 

Quả nhiên hổ cái đều là ngực lớn không não, người xưa nói không bao giờ sai.  

 

Còn về Vương Kỳ, cô ấy khẽ nheo mắt đầy hứng thú đánh giá Tần Khải, tựa như nghe hiểu ra gì đó.  

 

Triệu Băng Linh sững người, nhưng cô chẳng mấy chốc đã phản ứng lại, vẻ mặt bỗng trở nên u ám.  

 

“Anh đang nghi ngờ trí tuệ tôi sao? Tần Khải, anh đang chơi với lửa đấy, hôm nay anh nói cái gì cũng vô dụng thôi!”, Triệu Băng Linh xắn tay áo, dáng vẻ như sắp ra tay.  

 

Có thể khiến một cô gái tức giận đến mức này, Tần Khải đúng là dạng đỉnh chóp.  

 

Triệu Băng Linh vừa nhắc nhở, Chu Tư Tư cũng phản ứng lại.  

 

Bỗng chốc cô ấy tức giận không thôi.  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK