Mục lục
Tiểu thần y xuống núi - Tần Khải (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biết ngay lại nhắc chuyện này mà!  

 

Tần Khải cười trừ rồi nhún vai.  

 

“Tôi đi loanh quanh thôi, ai biết trong phòng cô lại có người đâu, đã thế còn đi tắm không đóng cửa”.  

 

“Đi loanh quanh?”  

 

Triệu Băng Linh tức đến mức muốn ăn thịt Tần Khải, phòng con gái là chỗ để anh đi dạo à?  

 

“Tôi thấy anh cố ý thì có, sau này đừng vào nhà tôi nữa, làm tôi phát khiếp lên được”.  

 

Tần Khải cười híp mắt.  

 

“Không vào nữa thì thôi, cô tưởng tôi thích à? Tôi chẳng thèm”.  

 

“Anh!”  

 

Triệu Băng Linh tức điên.  

 

Tên điên này!  

 

“Tần Khải, anh đừng có không biết điều. Nếu hôm nay anh không xin lỗi tôi thì đừng hòng rời khỏi đây. Tư Tư đang đến đây rồi, ba chúng tôi sẽ xử lý anh”.  

 

Tần Khải nghe xong thì cười ra nước mắt.  

 

Một mình Triệu Băng Linh thôi là anh đã đủ nhức đầu rồi.  

 

Giờ còn thêm Chu Tư Tư nữa, khéo anh bị lăng trì mất.  

 

Không được, phải tính kế chuồn thôi.  

 

“Khoan đã, sao cô nói như chỉ có mình tôi sai thế?”, Tần Khải bắt đầu cãi lý.  

 

“Anh nói sao!”  

 

Triệu Băng Linh lạnh lùng lườm anh.  

 

Tần Khải hất hàm rồi nói.  

 

“Tôi có nhìn thấy gì đâu. Mà sao tôi biết cô gái kia ở trong phòng cô chứ, hơn nữa đi tắm mà không đóng cửa. Đàn ông thấy thế mà không nhìn thì chỉ là thằng có vấn đề”.  

 

Nói rồi, Tần Khải còn làm ra vẻ như mình chính trực lắm.  

 

“Còn nữa, cô còn công khai cắm sừng tôi giữa ban ngày ban mặt! Bồ bịch ngay trong văn phòng, cô định giải thích thế nào đây?”  

 

“Cắm sừng?”  

 

“Bồ bịch?”  

 

Hai cô gái ngơ ngác nhìn nhau rồi cùng nhìn Tần Khải, không biết anh đang nói gì.  

 

“Bồ bịch cái gì? Cô ấy là bạn thân của tôi, tên là Vương Kỳ, ban nãy chúng tôi chỉ đùa với nhau thôi”.  

 

Triệu Băng Linh giải thích.  

 

Tần Khải chẹp miệng: “Bạn thân, tôi không tin! Tôi đang nghi ngờ giới tính của cô, bảo sao hôm qua mới gặp, nhà cô đã định gài hàng tôi. Haizz, tôi bị lừa rồi, tôi phải đi tìm ông cô để đòi công bằng, tốt nhất là hôm nay từ hôn luôn”.  

 

Nói rồi, anh vùng vằng định bỏ đi.  

 

Trước khi đi, anh còn không quên liếc xéo Triệu Băng Linh: “Cô nghĩ cho kỹ đi”.  

 

Triệu Băng Linh trợn tròn mắt, á khẩu không biết nói gì.  

 

“Rõ ràng là anh ta sai mà lại thành mình sai rồi, còn có lý lẽ không vậ? Vương Kỳ, cậu nói gì đi”.  

 

Thấy Triệu Băng Linh nổi giận, Vương Kỳ cười nói: “Anh ta cố ý đánh trống lảng đấy, giờ cậu biết thế nào là vô lại chưa?”  

 

Triệu Băng Linh hiểu rồi, nhưng cũng đang tức lắm đây.  

 

“Tớ sẽ không tha cho tên khốn này đâu”.  

 

Vương Kỳ vỗ vai bạn mình: “Sếp à, bớt giận đi. Mức độ vô lại của anh ta vượt ngoài tưởng tượng của tớ, tớ bằng này tuổi rồi mà chưa thấy ai vô sỉ thế bao giờ”.  

 

“Đúng, mặt dày vô địch thiên hạ rồi!”  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK