Mục lục
Ma Đế truyền kỳ – Trần Thuận (full 346 chap) – Truyện tiên hiệp tác giả: Tôi không phải Z
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 3: VỢ CHỒNG, TÔN NGHIÊM CỦA ĐÀN ÔNG

“Làm sao có thể?”

Những người phản ứng đầu tiên chính là nhóm bác sĩ kia.

Bọn họ đang nhìn đường cong nhịp tim nhấp nhô hiển thị trên màn hình.

Tuy nhịp rất chậm, hoàn toàn chưa phải là nhịp tim tiêu chuẩn của người sức khỏe ổn định.

Nhưng điều này chứng tỏ điều gì?

Chính là người đã bị phán án tử, một lần nữa xảy ra dấu hiệu của sự sống, đúng là sống lại rồi…

Chuyện này sao có thể chứ?

Căn bản không thể nào…

Trong lịch sử y học chưa từng xảy ra tình huống như thế này.

Chuyện này đúng là kỳ tích mà.

Tất cả bác sĩ và y tá đều ngây người.

Vốn dĩ Tống Thiên Hy đã tuyệt vọng rồi, nhưng kết quả kỳ tích thật sự đã xuất hiện.

Trần Thuận đúng là đã cứu sống ba của cô.

Cô kích động cả người như run lên, đến độ nơi căng đầy nào đó trên cơ thể cũng đung đưa tạo thành đường cung mê người.

“Nếu muốn tỉnh lại thì còn phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa mới được.”

Hắn vừa sống lại, linh lực trong cơ thể gần như bằng không, chỉ có thể tạm thời giữ lại tính mạng của ba vợ, để ông ấy tiếp tục duy trì trạng thái sống thực vật, nếu muốn cứu ông ấy tỉnh lại thì phải chờ Trần Thuận tu luyện một thời gian nữa, hồi phục được chút thực lực mới được.

“Ý của anh là không chỉ cứu sống được ba, mà còn có thể làm cho ông ấy tỉnh lại sao?”

Tống Thiên Hy nói vẻ không chắc lắm, sợ bản thân nghe lầm.

“Không sai.” Trần Thuận khẳng định.

Chỉ cần thực lực của hắn khôi phục lại được một ít, có thể không cần dùng đến kim châm cứu cũng làm ba vợ tỉnh lại được.

Mà lần này, không có bất kỳ ai dám nghi ngờ Trần Thuận nữa.

Ngay cả người đã được phán án tử mà hắn cũng có thể cứu sống được thì việc cứu tỉnh một người thực vật cũng không phải là chuyện khó tin gì.

Lúc này, Trần Thuận nhìn về phía bác sĩ điều trị chính Lý Thi, nói: “Bác sĩ Lý, dám đánh cược với tôi lần nữa không?”

Sắc mặt Lý Thi khó coi tới cực điểm.

Vốn dĩ anh ta đã thắng chắc rồi, rõ ràng Tống Kiến Nguyên đã chết nhưng tại sao Trần Thuận lại có thể cứu ông ta sống lại được chứ?

Nhưng cho dù anh ta có không cam lòng đi nữa thì cũng có ích gì, đúng là Trần Thuận đã làm được.

Anh ta đương nhiên không dám đánh cược với Trần Thuận nữa.

“Không cần đâu, tôi thừa nhận y thuật của cậu rất cao minh, trước đó là do tôi quá đường đột, xin lỗi cậu.” Lý Thi cắn răng nói.

Anh ta nói xin lỗi trước, nhưng lại không đề cập gì tới chuyện cá cược của hai người.

“Một tiếng xin lỗi thì xong chuyện sao? Anh còn nhớ tới chuyện cá cược trước đó của hai chúng ta không?” Trần Thuận cười khẩy, nói.

Định cho qua như thế à?

Nghĩ được chắc?

Lúc này trong phòng bệnh, tất cả mọi người, bao gồm cả nhóm đội ngũ bác sĩ, y tá của Lý Thi đều đồng loạt nhìn về phía anh ta.

Lúc trước đã nói rõ, chỉ cần Trần Thuận cứu sống được Tống Kiến Nguyên, thì Lý Thi sẽ tự vả vào mặt ba cái, đồng thời công khai thừa nhận bản thân là lang băm.

Lý Thi sẽ làm như vậy sao?

Nếu anh ta thực sự làm như vậy, nhất là công khai thừa nhận bản thân là lang băm thì tiền đồ của anh ta coi như xong.

Lý Thi trước giờ luôn là bác sỹ điều trị chính cho Tống Kiến Nguyên, có mối quan hệ khá tốt với nhà họ Tống, Tống Thiên Hy định lên tiếng nói đỡ cho anh ta hai câu, hy vọng Trần Thuận bỏ qua.

Nhưng khi cô nhìn về phía Trần Thuận thì thấy hắn đang quay người đi về phía cửa ra ngoài.

“Vụ cá cược thì thôi đi, từ lúc bắt đầu tôi cũng chẳng hy vọng anh sẽ cúi đầu nhận thua. Vả lại, tôi cứu người, vì ông ấy là ba vợ của tôi, chứ không phải vì cá cược với anh. À đúng rồi, có một số phụ nữ, anh không được phép nhúng chàm đâu, tốt nhất là hãy thu lại ý nghĩ của mình đi…”

Nói xong, bóng dáng Trần Thuận cũng biến mất sau cánh cửa.

Có lúc không tát vào mặt còn có hiệu quả hơn tát mặt gấp trăm lần.

Nếu Trần Thuận thực sự ép Lý Thi tự tát mặt thì hắn sẽ trở thành kẻ tiểu nhân thích gây sự.

Mà bây giờ, lang băm là Lý Thi, đánh cược thua liểng xiểng cũng là Lý Thi…

Bên trong phòng bệnh, yên lặng như tờ.

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Lý Thi cũng có sự thay đổi, Lý Thi và Trần Thuận, bất kể là về y thuật hay là nhân phẩm, vừa so sánh đã có thể phân cao thấp được ngay.

Mặc dù ngoài miệng mọi người không nói gì, nhưng trong lòng đều khịt mũi xem thường Lý Thi.

Lý Thi nhìn thấy ánh mắt của bọn họ, anh ta biết rằng hình tượng của bản thân xem như đã mất sạch rồi.

“A… Trần Thuận, cậu tuyệt đối đừng rơi vào tay tôi, nếu không, chắc chắn tôi sẽ giết chết cậu.” Lý Thi tức đến nghiến răng nghiến lợi, anh ta quả thực hận Trần Thuận đến tận xương tủy.

Nhưng anh ta cũng chỉ có thể mạnh mẽ nuốt những cảm xúc giận dữ kia vào trong.

Tống Thiên Hy khẽ sững sờ nhìn ra cửa, người này có còn là Trần Thuận hết ăn lại nằm, yếu đuối bất tài trong mắt người khác, người chồng trên danh nghĩa của cô không?

Cô vốn tưởng rằng, bản thân sớm đã hiểu rõ Trần Thuận, thậm chí còn hiểu rõ Trần Thuận là loại người gì hơn cả bản thân hắn.

Nhưng bây giờ, Tống Thiên Hy có hơi hoang mang, cô phát hiện hình như bản thân chưa từng hiểu rõ người đàn ông này.

Lúc nãy mới là con người thật của hắn sao?

***

Sau khi ra khỏi phòng bệnh, Trần Thuận lười biếng duỗi eo.

Đúng là hắn còn chưa quen lắm với cơ thể yếu đuối này.

Hắn cảm nhận được, linh khí ở Trái Đất vô cùng yếu ớt, muốn hồi phục thực lực nhanh chóng, chỉ dựa vào tu luyện bình thường, chắc chắn sẽ không được.

Nhưng mặc kệ như thế nào, việc cấp bách hiện giờ là phải tìm cho được nơi có linh khí tương đối dồi dào, tu luyện một thời gian, thực lực có thể hồi phục được chút nào thì hay chút đó, ít nhất phải tiến vào được thời kỳ luyện khí công, bước trên con đường tu hành mới được.

Trần Thuận vừa suy nghĩ, vừa bước ra khỏi bệnh viện.

Khi hắn đi đến cửa chính bệnh viện thì sau lưng bỗng nhiên truyền tới tiếng gọi của một người phụ nữ: “Anh Trần, anh Trần xin dừng bước…”

Trần Thuận quay đầu nhìn lại, không ngờ lại là một phụ nữ trẻ xinh đẹp.

Đây tuyệt đối chính là sát thủ của các trạch nam mà.

Thiếu phụ kích động đi về phía Trần Thuận: “Xin hỏi, ngài là Trần Thuận phải không?”

Trần Thuận gật đầu.

Trần Thuận nhìn người phụ nữ xinh đẹp cả người tỏa ra sức quyến rũ thành thục trước mặt này hỏi: “Cô tìm tôi có chuyện gì?”

Người phụ nữ thấy Trần Thuận gật đầu, sắc mặt vui vẻ: “Anh Trần, chào anh, tôi tên là Tôn Ngọc Hương. Là như thế này, nghe nói anh có thể cứu được người chết sống lại, quả thật chính là y thuật của thần tiên, mà chồng của tôi gần đây sức khỏe không tốt lắm, vì vậy tôi muốn mời anh Trần đây giúp đỡ…”

Trần Thuận hơi sững sờ, tin tức truyền ra nhanh như vậy sao?

“Chỉ cần anh Trần đồng ý giúp đỡ, cho dù được hay không được, chúng tôi cũng sẽ xin hậu tạ, chỉ cần trong phạm vi năng lực của chúng tôi, chúng tôi có thể đồng ý bất kỳ yêu cầu nào của anh Trần.”

Tôn Ngọc Hương sợ Trần Thuận từ chối, vội vàng nói tiếp.

Trần Thuận nhìn cách ăn mặc, trang điểm cùng với khí chất quý phái toát ra từ Tôn Ngọc Hương, hắn đoán chắc chắn gia đình cô ta không phú thì cũng quý.

Bản thân hắn đang muốn tu luyện, linh khí Trái Đất lại mỏng manh, chỉ dựa vào linh khí của đất trời thì còn thiếu rất nhiều, nếu có thể có được nhân sâm trăm năm, linh chi hoặc các loại báu vật trong thiên hạ khác thì chắc chắn sẽ có ích cho hắn.

Trần Thuận suy nghĩ một lúc, cuối cùng hắn gật đầu đồng ý.

Tôn Ngọc Hương thấy Trần Thuận gật đầu, lập tức nhoẻn miệng cười, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm: “Anh Trần mời đi theo tôi.”

Trần Thuận theo Tôn Ngọc Hương đi tới một phòng VIP khác nữa trong bệnh viện.

Khi Trần Thuận nhìn thấy người đàn ông đang nằm trên giường, thì hắn đã hiểu rõ vấn đề sức khỏe của chồng Tôn Ngọc Hương bắt nguồn từ đâu.

“Ông xã, em đã mời được anh Trần tới đây rồi.” Tôn Ngọc Hương kích động nói.

Người đàn ông đang nằm trên giường, thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, cơ thể hơi mập mạp, trạng thái tinh thần không tốt lắm.

Anh ta thấy Trần Thuận đi vào, ánh mắt khẽ động, hiển nhiên là không ngờ người có thể cải tử hoàn sinh lại là một thanh niên trẻ tuổi như vậy.

Anh ta lập tức ngồi dậy khỏi giường, nghênh tiếp Trần Thuận: “Chào anh Trần, tôi tên là Cao Bình, hôm nay mời anh tới đây như vậy, đúng là hơi mạo muội, chỉ là…”

Tôn Ngọc Hương thấy chồng mình khó nói thì tiếp lời: “Để em nói cho, từ ba tháng trước, không biết tại sao, chỗ đó của chồng tôi có vấn đề, bình thường lúc thân mật, anh ấy mạnh mẽ như long như hổ, nhưng từ đó thì… thì không có phản ứng gì nữa…”

Nói đến đây Tôn Ngọc Hương cũng ngượng chín mặt.

Dù sao cũng là trước mặt một người đàn ông khác, nói ra bí mật của bản thân và chồng mình.

Cao Bình cũng đỏ cả mặt.

Chuyện như vậy quả thực rất mất mặt.

“Chúng tôi đã đi khám rất nhiều bác sĩ, thử rất nhiều cách, nhưng chẳng có cách nào có hiệu quả, không chỉ như vậy, cơ thể của tôi cũng càng ngày càng tệ.”

Cao Bình cũng không hi vọng vợ mình nói loại chuyện này với người đàn ông khác, nên vội tiếp lời của Tôn Ngọc Hương.

Trần Thuận khẽ mỉm cười, từ lúc hắn đi vào phòng bệnh, vừa nhìn thấy Cao Bình là hắn đã biết cơ thể Cao Bình có vấn đề ở chỗ nào rồi.

Một người phụ nữ xinh đẹp, trưởng thành như Tôn Ngọc Hương ngày ngày đều ở bên cạnh Cao Bình, nhưng anh ta chỉ có thể nhìn, muốn ‘ăn’ cũng lực bất tòng tâm, loại cảm giác này, Trần Thuận chỉ nghĩ đến thôi cũng đã thấy vô cùng đau khổ.

Khoảng thời gian này, hai vợ chồng đúng là chịu khổ không ít.

Có điều, Trần Thuận lại đưa ra đáp án chắc nịch: “Tôi có cách điều trị.”

“Thật sao?”

Cao Bình và Tôn Ngọc Hương kích động nhìn Trần Thuận.

Bọn họ có thể không kích động được sao?

Ba tháng qua, Cao Bình hầu như không dám đối diện với vợ mình. Là một người đàn ông nhưng ngay cả tôn nghiêm căn bản nhất của đàn ông cũng không còn, chuyện này xảy ra với bất kỳ người đàn ông nào thì ai cũng sẽ đau khổ như vậy thôi, nhất là sau khi bọn họ đã tìm biết bao nhiêu bác sĩ, thử biết bao nhiêu cách nhưng hoàn toàn không có kết quả, thậm chí sức khỏe anh ta càng ngày càng đi xuống, những chuyện này gần như khiến anh ta tuyệt vọng rồi.

Mà Tôn Ngọc Hương thậm chí còn phản ứng dữ dội hơn so với Cao Bình, dù sao đang ở độ tuổi này mà cô phải sống cuộc sống quả phụ ba tháng nay, cô đau khổ cũng đâu thua kém gì Cao Bình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK