Mục lục
Ma Đế truyền kỳ – Trần Thuận (full 346 chap) – Truyện tiên hiệp tác giả: Tôi không phải Z
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ma Đế Truyền Kỳ CHƯƠNG 149: TIÊN LỄ HẬU BINH

Không chỉ có thế, sắc mặt Từ Yên lại càng trở nên hưng phấn.

Bởi vì, ngoài dự liệu của cô ta, cô ta lại cảm nhận được khí tức của hại bị Trưởng lão Thần Cảnh của Dược các.

Trần Thuận cũng ngừng lại.

Ánh mắt nhìn về phía bên phải.

Chỉ thấy lúc này, hai đạo ánh sáng cắt ngang bầu trời.

Trong chốc lát, xuất hiện ở trên đỉnh Thanh Sơn, hóa thành hai bóng người.

Bước xuống.

Hai người, một người trong đó mặc áo đạo sĩ, thậm chí trong tay còn cầm một cây phất trần, thoạt nhìn rất có dáng vẻ tiên phong đạo cốt.

Mà một người bên kia thì mặc một bộ trường sam màu xám, nhìn bình thường, nhưng lại lộ ra vẻ bất phàm.

“Bái kiến Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão!”

Lúc này Từ Yên hành lễ nói.

Mà Lâm Bính Sơn cũng nhanh chóng tới trước, rốt cuộc cũng không còn chút kiêu ngạo nào nữa, vô cùng cung kính nói: “Bái kiến sư phụ, bái kiến Tứ trưởng lão!”

Tần Minh nhíu mày, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, nhưng đối mặt với hai người này, cho dù hắn ta không phải người của Dược các, Tần Minh vẫn ôm quyền, thi lễ một cái: “Vãn bối, Thiên Cơ Các Tần Minh, bái kiến hai vị tiền bối!”

Đỗ Thiên Hựu nhìn thấy hai người này, trong lòng cảm thấy nặng nề, hai vị trưởng lão Thần Cảnh cao cao tại thượng này, tại sao lại tới đây?

Tuy nhiên, Đỗ Thiên Hựu cũng nhanh chóng tới, hành lễ nói: “Vãn bối, Đỗ gia Đỗ Thiên Hựu, bái kiến hai vị trưởng lão!”

Trần Thuận lạnh lùng nhìn hai người bọn họ, không có động tĩnh.

Vương Minh Vy đương nhiên là theo sát Trần Thuận, cũng đứng tại chỗ, không có biểu hiện gì.

Hai vị trưởng lão Dược các lườm Trần Thuận và Vương Minh Vy một cái, sau đó, hướng về phía Tần Minh và Đỗ Thiên Hựu nhẹ gật đầu, xem như nhận hành lễ của hai người bọn họ.

Sau đó, mới nhìn về phía Từ Yên, lập tức đưa tay vạch một cái, một đạo sóng gợn vô hình, trực tiếp đem người của Dược các, ngăn cách ở bên trong, ngăn cản âm thanh truyền đi: “Yên nhi, lò luyện đan ở đâu? Còn có, đan dược cải tử hồi sinh, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

Có hai vị Trưởng lão Thần Cảnh đến đây, trong lòng Từ Yên đã định.

Lúc này cô ta hướng về phía Trần Thuận nói: “Lò luyện đan đang ở trên người của người này, tuổi còn trẻ đã đạt tới cường giả Thần Cảnh, trên người còn có rất nhiều các loại cực phẩm đan dược khác!”

Dứt lời, cô ta lấy từ trong người ra một cái bình nhỏ, đưa cho hai vị trưởng lão.

Điều bất ngờ chính là, đó là bình đan dược Tiểu Hoàn Dương Đan mà trước đó lục soát được ở trong két sắt trong nhà của Viên Hạo.

“Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão, thứ này được lấy từ lò luyện đan lục soát được trên người Viên Hạo, tên là Tiểu Hoàn Dương Đan, nhưng con xem hiệu quả, rất giống cải tử hoàn sinh đan của chúng ta, nhưng lại có một chút xíu khác biệt, tuy nhiên, hiệu quả của thuốc này, vẫn chưa trải qua kiểm chứng!”

Từ Yên lạnh nhạt nói.

Tam trưởng lão tiếp nhận Tiểu Hoàn Dương Đan từ trong tay Từ Yên.

Trong mắt, hiện lên vẻ chờ mong.

Sau đó, ông ta mở nắp bình, đổ ra một hạt đan dược tới tay.

Mấy giây sau, trên mặt Tam trưởng lão, lộ ra vẻ mặt vui mừng như điên: “Viên thuốc này, cũng không phải là cải tử hồi sinh đan, nhưng hiệu quả tuyệt đối không chênh lệch so với cải tử hồi sinh đan, đồng thời, ta dám khẳng định, điều chế viên thuốc này, chắc chắn đơn giản hơn so với cản tử hồi sinh đan, yêu cầu về nguyên liệu còn lâu mới biến thái và hà khắc như loại kia, nếu đó thể đạt được, vậy Dược các của chúng ta, từ nay về sau, sẽ tiến thêm một bước!”

Bây giờ Dược các còn có rất ít cải tử hồi sinh đan.

Nhưng tất cả đều là hàng tồn kho vài chục năm trước còn sót lại.

Mấy chục năm nay, Dược các không còn có thể điều chế ra dù chỉ một viên cải tử hồi sinh đan.

Không phải là vì không người nào có thể luyện chế, ít nhất thì Các chủ hiện nay cũng vẫn có thực lực để luyện chế cải tử hồi sinh đan, nhưng vẫn không thể nào góp đủ dược liệu để luyện chế cải tử hồi sinh đan.

Hiệu quả của cải tử hồi sinh đan, quá mức nghịch thiên.

Dược liệu cần thiết chia làm năm chủng loại, cho dù là Dược các bây giờ cũng không thể nào gom góp đủ.

Bởi vì rất nhiều dược liệu trên trái đất, năm xưa sớm đã bị tiêu hao hết.

Các chủ cũng đã từng thử lấy những dược liệu khác thay thế, hoặc là dù ít dược liệu một chút để luyện chế, nhưng cuối cùng tất cả đều thất bại.

Vì không để lãng phí nguyên liệu, lúc này mới dừng thử nghiệm đối với cải tử hồi sinh đan.

Hôm nay, không ngờ lại có thể gặp được vị thuốc có hiệu quả không thua kém gì cải tử hồi sinh đan, đồng thời, đối với nguyên liệu luyện chế lại không hà khắc như cải tử hồi sinh đan, bằng không, Dược các thu thập không đủ thì những người khác càng không có khả năng gom đủ.

Mà bây giờ, lại có Tiểu Hoàn Dương Đan này xuất hiện, vậy tuyệt đối chứng minh.

Tam trưởng lão lúc này đang vô cùng hưng phấn.

Hoàn toàn không có cảm giác lạnh lùng như ngày thường ở Dược các.

“Đơn thuốc của viên thuốc này cũng quan trọng như lò luyện đan, bất kể dùng cách gì cũng nhất định phải nắm tới tay!” Tam trưởng lão nói.

Trong mắt lóe lên ánh sáng.

“Tam trưởng lão, Trần Thuận chính là cường giả Thần Cảnh!” Từ Yên nhắc nhở nói.

“Sau khi con nói nghi ngờ có cải tử hồi sinh đan, ta đã đoán được, nếu thật sự có loại đan dược này, nhất định là do cường giả Thần Cảnh luyện chế, vì vậy, ta và lão tứ đều tới, còn mang đến thiên la địa võng, bất kể đối phương là ai, nếu không ngoan ngoãn phối hợp thì không nên trách chúng ta!”

Lúc này, Tứ trưởng lão cũng nói: “Đồng thời, Trần Thuận kia tuổi còn trẻ nhưng đã là cường giả Thần Cảnh, trên tay hắn, lại có cải tử hồi sinh đan, cùng với rất nhiều loại cực phẩm đan dược khác, có lẽ Thần Cảnh của hắn có lẽ cũng dựa vào đan dược để mạnh lên.

Yên nhi, con cũng biết, có chút đan dược vẫn có thể cưỡng ép để nửa bước Thần Cảnh cưỡng ép đẩy lên Thần Cảnh, chỉ có điều, Thần Cảnh như vậy sẽ chỉ là Thần Cảnh yếu nhất, hơn nữa, cả đời sẽ hết hi vọng tiến thêm bước nữa!”

Nghe xong lời này, Từ Yên vẫn chưa có phản ứng gì, Lâm Bính Sơn lại nặng nề thở dài một hơi.

Hắn ta đã nói, Trần Thuận còn trẻ như vậy sao có thể đã là Thần Cảnh.

Cho dù kiệt ngạo như hắn, trước đó cũng không dám có bất cứ thái độ bất kính nào với Trần Thuận.

Bây giờ sau khi được sự thật hóa ra là như vậy, trong lòng rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Từ Yên nhíu mày lại, Trần Thuận cho cô ta cảm giác rất không bình thường.

Tuy nhiên, Trần Thuận trẻ tuổi như vậy, cũng đã là Thần Cảnh, khả năng mà Tứ trưởng lão nói tới đúng là lớn nhất.

“Trên người Trần Thuận nếu có nhiều cực phẩm đan dược như vậy, lại là Thần Cảnh, có thể nào phía sau còn có một thế lực siêu cấp hay không?”

Lúc này, Lâm Bính Sơn đột nhiên hỏi một câu, hắn cho rằng đây là vấn đề rất mấu chốt.

Ngược lại khiến Từ Yên có chút thay đổi cách nhìn đối với hắn ta.

Tuy nhiên, Từ Yên lại nói khẽ: “Khả năng này tôi đã sớm phỏng đoán, nhưng sẽ không!”

“Dược các chúng ta mặc dù không có nhiều tin tức như Thiên Cơ Các, nhưng ẩn thế gia tộc Viêm Hạ, thế lực siêu cấp, thậm chí bao gồm cả thế lực siêu cấp nhân loại, Dược các vẫn hiểu rất rõ ràng, trên thế giới, không có bất cứ thế lực nào có thể luyện đan vượt qua Dược các chúng ta, nhiều nhất cũng chỉ đạt đến tiêu chuẩn ngang hàng.”

“Trên người Trần Thuận nếu có cải tử hồi sinh đan và rất nhiều đan dược nghịch thiên, cũng đều là cực phẩm, lại có pháp khí có tính công kích, và trang bị chứa đồ, đồi thời pháp khí có tính công kích, theo nghiên cứu của tôi với Thiên Cơ Các, gần trăm năm nay, Thiên Cơ Các có luyện chế một chút pháp khí có tính công kích, trong đó có mấy thanh kiếm, nhưng không có một thanh pháp kiếm nào như vậy, hơn nữa, Trần Thuận đến từ tục giới, cho nên, tôi nghi ngờ, có khả năng rất lớn là Trần Thuận được truyền thừa lại di tích thời thượng cổ từ nơi nào đó!”

Từ Yên nhẹ nhàng nói ra suy nghĩ của mình.

Viêm Hạ tồn tại không ít di tích cổ.

Đều là cổ nhân để lại.

Một vài gia tộc ẩn danh, sở dĩ có thể trở thành gia tộc ẩn danh, chính là vì phát hiện ra di tích cổ, từ đó nhận được nhận được duyên truyền thừa, lúc này mới có thể phát triển.

Xuất hiện cường giả Thần Cảnh, sau đó đem gia tộc phát triển thành gia tộc ẩn danh.

Cho dù Dược các đã từng phát hiện được hai nơi di tích cổ ở Thần Nông Giá và Trường Bạch Sơn, từ đó nhận được một số công thức đan dược cổ và những thứ khác.

Cho dù Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão, sau khi nghe xong, hai người cũng không ngừng gật đầu.

“Vậy nên, con đề nghị, đối với Trần Thuận nên tiên lễ hậu binh, nếu hắn ta bằng lòng gia nhập Dược các chúng ta, thì các di tích cổ đều đem ra chia sẻ, nếu không, vậy phải cống hiến cách làm thế nào để luyện chế ra Tiểu Hoàn Dương Đan, như vậy, cho dù hắn ta dựa vào việc uống thuốc để đi lên Thần Cảnh, Dược các chúng ta vẫn có thể cho hắn một vị trí trưởng lão, cũng có thể hưởng thụ sự cung phụng đãi ngộ của Trưởng lão!”

“Nếu không bằng lòng, vậy cần Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão, đến dùng thủ đoạn.”

Từ Yên nói thêm.

Nhưng lời này của cô ta vẫn chưa nói xong, một giọng nói đã trực tiếp làm vỡ nát vòng bảo vệ ngăn cách âm thanh mà Tam trưởng lão đã bày ra.

Trực tiếp truyền vào.

Vang vọng bên tai mọi người.

“Không cần tiên lễ hậu binh, bởi vì hôm nay, các người phải chết!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK