Mục lục
Ma Đế truyền kỳ – Trần Thuận (full 346 chap) – Truyện tiên hiệp tác giả: Tôi không phải Z
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ma Đế Truyền Kỳ CHƯƠNG 213: TRẦN THUẬN, CHẾT RỒI?

Lúc này đồng tử của Chư Vô Đạo lại co rút.

Kinh hãi đến cực điểm!

Đây là công pháp gì?

Vậy mà có thể phân thân!

Không những như thế, sau khi phân thân, thực lực tuy không bì được với bản thế, nhưng cũng không yếu bao nhiêu!

Nếu nói bản thể của Trần Thuận mạnh hơn hắn ta không ít, nhưng Trần Thuận phân hóa ra một đạo phân thân này, thực lực ít nhất tương đương với hắn ta!

“Đáng chết!”

Chư Vô Đạo mắng một tiếng.

Sau đó, chiến một trận với đạo phân thân đó của Trần Thuận!

“Sư tôn, mau giết anh ta!”

Chư Vô Đạo bỗng gào to.

Chỉ có thể hy vọng vào nguyên thần phân thân cả sư tôn giết chết bản thể của Trần Thuận!

Vậy đạo phân thân này cũng sẽ tự động biến mất.

Mà Trần Thuận trước đây, cho dù không địch lại nguyên thần phân thân của sư tôn, lúc này, vậy mà còn phân thân ra, vậy bản thể càng không bằng rồi!

Thấy đạo thân ảnh hư ảo của lão giả đó lần nữa đánh một chưởng về phía mình, trực tiếp khiến hư không nứt ra, tạo ra vô số vết nứt. Trần Thuận thở dài một tiếng!

Bất luận là vì hắn ở trong Tuyết Thần điện hấp thụ một ao linh tuyền của Tuyết Thần, mà không muốn để Chư Vô Đạo đoạt đi nhục thân của Tuyết Thần, hay là vì hắn muốn giữ lại Chư Vô Đạo, tiến hành soát hồn, lấy được tin tức, hôm nay, hắn cũng phải bắt được Chư Vô Đạo.

Chỉ có thể chống trọi với đạo nguyên thần phân thân này rồi!

“Các người mau ra ngoài!”

Giao thủ với nguyên thần phân thân, uy thế vô cùng lớn, cho dù là Thần Cảnh đỉnh phòng cũng có thể dư ba đánh trọng thương.

Chư Vô Đạo nói với đám người Thiến Tuyết.

Sau khi nói xong, Trần Thuận đối mặt với một chưởng của nguyên thần phân thân, sắc mặt không thay đổi!

“Ma Đế Cửu Trảm!”

Trong miệng Trần Thuận nhả ra bốn chữ.

Sau đó, khí thế trên người bỗng dâng lên.

Nháy mắt, từ sau lưng của Trần Thuận, đột nhiên xuất hiện một trường đao hoàn toàn ngưng tụ hỗn độn chi lực.

Xé rách không gian!

Đột nhiên chém về phía Chư Vô Đạo đang ở một bên giao thủ với phân thân của Trần Thuận!

“Anh đang tìm chết?”

Chư Vô Đạo giật mình!

Nháy mắt cảm nhận được hơi thở tử vong.

Trần Thuận đối diện với một kích của nguyên thần phân thân, vậy mà không ngăn cản hay tránh né, ngược lại muốn chém giết hắn ta.

Vậy sẽ bị nguyên thần phân thân đánh trúng, hắn không sợ chết sao?

Nhưng, Chư Vô Đạo không có thời gian nghi ngờ hay kinh hãi.

Hắn ta chỉ cảm thấy, mình ở dưới một kích này lập tức sẽ chết!

Chư Vô Đạo chỉ có thể để mặc phân thân của Trần Thuận, một chưởng đánh trúng lưng của mình.

Sau đó, trong tay của hắn ta, một thanh trường thương lần nữa xuất hiện!

Lập tức đâm ra!

Uy thế bùng nổ đến bức điểm!

Nghênh đón đại đao đang chém về mình do Trần Thuận dùng năng lượng thuần túy biến thành!

Keng!

Nháy mắt, đạo thương va chạm!

Đao thứ nhất Chư Vô Đạo trực tiếp đánh lui.

Tuy nhiên, Chư Vô Đạo lại không dám sơ ý.

Vừa rồi Trần Thuận hô Ma Đế Cửu Trảm, hắn ta nghe thấy rõ.

Quả nhiên, sau khi hắn ta đánh lui đao thứ nhất, nháy mắt, bèn xuất hiện đao thứ hai.

Đao thứ hai, so với đao đầu tiên, uy thế càng mạnh!

Chư Vô Đạo lần này một thương vung ra va chạm vào đao thứ hai.

Đao thứ hai, biến mất!

Sắc mặt của Chư Vô Đạo nháy mắt trở nên vô cùng trắng bệch!

Tuy nhiên, không có cho hắn ra thời gian để thở!

Đao thứ ba, lại đến!

Chư Vô Đạo lần này vung thương, chân nguyên trong cơ thể như không cần mạng mà thoát ra!

Cuối cùng, đao thứ ba, lại biến mất!

Khóe miệng của Chư Vô Đạo đã chảy ra tia máu!

Sau đó, đao thứ tư, Chư Vô Đạo biết lần này tiếp lấy, tuy nhiên nhục thể của hắn ta cũng bắt đầu rạn nứt!

Đao thứ năm, trường thương của Chư Vô Đạo bắt đầu nứt!

Mãi đến khi tiếp xong đao thứ 8 của Ma Đế Cửu Trảm, trường thương của Chư Vô Đạo gãy, nhục thể sụp đổ, máu chảy khắp Cung Tuyết Thần, bay ngược ra ngoài, trọng thương!

Không còn sức chiến đấu nữa!

Chư Vô Đạo nhìn thấy đao thứ chín lần nữa ngưng tụ trong không trung!

Tuyệt vọng đến cực điểm!

“Trần Thuận, tôi nói, tôi cái gì cũng nói!”

Chư Vô Đạo dốc hết sức lực hô to.

Đối diện với sống chết, cái gì cũng không quan tâm!

Cuối cùng, sau khi hắn ta gào lên, trong hư không, đao thứ chín đang chém về phía hắn ta hơi dừng lại.

Chư Vô Đạo lập tức thở phào.

Hắn ta thấy may mắn khi có thể giữ được tính mạng.

Đao thứ 9, đột nhiên lại chém xuống!

“Á!”

Chư Vô Đạo cũng kêu thảm thiết.

Cô cùng lăng lệ!

Đao thứ chín chém xuống, uy thế giảm đi rất nhiều.

Không có chém giết hắn ta ngay!

Nhưng giống như Diệp Vô Trần, phế đi cả người hắn ta!

Thậm chí, hắn ta còn thảm hơn Diệp Vô Trần!

Diệp Vô Trần chỉ bị đánh nát tứ chi!

Mà hắn ta, tay chân nháy mắt bị chém thành một đoàn huyết nhục mơ hồ!

Mà một bên khác, sau khi Trần Thuận chém ra Ma Đế Cửu Trảm, một chưởng của nguyên thân phân thân đã đến rồi!

Tốc độ, nhanh đến cực điểm!

Uy thế, mãnh đến cực điểm!

Trần Thuận lập tức vung chưởng.

Khoảnh khắc nguyên thần phân thân đến gần, va chạm một chưởng đó!

Nguyên thần phân thân lại nhạt đi vài phần.

Mà thân thể của Trần Thuận, trực tiếp bay ra ngoài.

Sau khi rơi xuống đất!

“Phụt!”

Trong miệng của Trần Thuận cũng nôn ra một ngụm máu tươi!

Dưới một chưởng này của nguyên thần phân thân, nhục thân của Trần Thuận đều suýt nữ bị đánh tan!

Trên người xuất hiện vào vết rạn nứt!

Ánh mắt của Chư Vô Đạo hơi ngưng trọng!

Nếu như chủ nhân của đạo nguyên thần phân thân này, mạnh thêm chút nữa, luyện hóa ra nguyên thần phân thân có tồn tại ý thức, vậy hắn hôm nay chỉ có tránh né!

“Có điều cũng may, chỉ cần nhục thể không sụp đổ, sau khi trải qua lần này thì có thể khiến nhục thể hoàn toàn ngưng luyện đến trạng thái Thông Thần Cảnh viên mãn!”

Trần Thuận thấp giọng nói

Hắn sẽ chống trọi với đạo nguyên thần phân thân này, đây cũng là một trong mục đích của hắn!

“Như thế mà không chết?”

Sau khi trải qua đau đớn kịch liệt lúc mới đầu, Chư Vô Đạo cuối cùng không nhịn được mà kêu thảm thiết.

Trong ánh mắt nhìn Trần Thuận, tràn ngập tia oán độc.

Đem toàn bộ hy vọng gửi gắm vào nguyên thần phân thân của sư tôn, chém về phía Trần Thuần!

Tuy nhiên, kết quả lại lần nữa vượt khỏi dự tính của hắn ta.

Theo lý mà nói, cho dù là Thần Hải Cảnh sơ kỳ, đối diện với nguyên thần phân thân của sư phụ cũng sẽ bị chém giết.

Mà Trần Thuận, chẳng qua chỉ là Thông Thần Cảnh đỉnh phong mà thôi, tuy bị thương không nhẹ, nhưng hắn sao cản được công kích từ nguyên nhân phân thân của sư tôn chứ.”

Chư Vô Đạo, nghĩ không thông!

Mà sau khi trải qua hai kích, nguyên thần phân thân của sư tôn đã nhạt đi không ít!

Đã không thể ra được nhiều nữa!

Mà công kích về sau chức chắc sẽ mạnh hơn lần trước!

Điều này không phải là hôm nay bọn họ đều phải thua trong tay của Trần Thuận hay sao?

Vừa nghĩ tới trước đó Trần Thuận đã nói, muốn tiến hành soát hồn với hắn ta.

Chư Vô Đạo không khỏi rét lạnh!

Thật sự soát hồn thì hắn ta cho dù không chết thì cũng hoàn toàn bị phế từ trong ra ngoài rồi!

Hắn ta tuyệt đối không cho phép trường hợp này xảy ra!

“Trần Thuận, anh chết đi cho tôi!”

Chư Vô Đạo bỗng nhiên hét lên một tiếng!

Rơi vào trong tay Trần Thuận, hắn ta nhất định sẽ chết.

Hắn ta cần một tia sinh cơ!

Đồng thời Chư Vô Đạo dùng cách sư tôn đã dạy cho hắn ta, đột nhiên dẫn động nguyên thần phân thân của sư tôn!

“Sư huynh…”

Chư Vô Đạo bởi vì trước đó chiến đấu với phân thân của Trần Thuận, khoảng cách Trần Thuận với nguyên thần phân thân khá xa, mà Diệp Vô Trần lại ở khoảng cách gần.

Thấy Chư Vô Đạo dẫn bạo phân thân, hắn ta nhất định sẽ chết chắc, đột nhiên hét lên!

Chư Vô Đạo bây giờ khó giữ được mình, đâu thể quan tâm đến hắn ta!

Khi dẫn bạo nguyên thần phân thần của sư tôn, Chư Vô Đạo dùng một tia lực lượng cuối cùng của mình, khiến thân thể của mình bay ra, cách càng xa trung tâm vụ nổ!

Trực tiếp để lại trên mặt đất của Cung Tuyết Thần một dấu máu rõ ràng!

Khi đám người Shakun, Thiên Tuyết, Hạ Hầu Vân nghe thấy căn dặn của Trần Thuận thì mau chóng rời khỏi Cung Tuyết Thần.

Mọi người vừa từ cửa động sau thác nước bay ra, và rơi xuống mặt đất bên ngoài thác nước.

Rầm!

Một tiếng vang kinh thiên, lập tức truyền đến.

Mặt đất đều rung trấn một trận!

Giống như động đất!

Thác nước đằng sau, ngay cả sơn động, cả quả núi, đột nhiên nứt ra, nổ tung!

Cả quả núi sụp xuống!

“Chuyện gì vậy?”

Mọi người giật mình!

Nhất là Thiên Tuyết, khoảnh khắc đó trái tim nhấc lên đến tận cuống họng!

Cậu Trần… Trần Thuận, còn ở bên trong!

Không nhưng là cô ta, những người khác mặt mày ai cũng thay đổi ngay lập tức!

Trần Thuận, chính là hy vọng để bọn họ đột phá sự trói buộc của Thần Cảnh đỉnh phong!

Tuyệt đối không thể xảy ra chuyện!

Nhưng, nhất thời, mấy người cũng không dám tùy ý lại gần!

Trước đó Trần Thuận giao thủ với Chư Vô Đạo, mọi người tuy bằng hoàng, nhưng không lo đến tính mạng!

Tuy nhiên trận chiếc với nguyên thần phân thân, bọn họ đều nhìn thấy rõ ràng.

Đừng nhìn bọn họ chỉ có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong, một khi tiến vào khu trung tâm giao đấu, rất có thể sẽ bị dư ba đánh trọng thương, thậm chí là chết!

Thiên Tuyết muốn đi qua đó, kiểm tra tình hình, cũng bị Shakun cản lại!

Một phút!

Hai phút!

Ba phút!

10 phút!

Mãi đến hơn 10 phút sau, vẫn chưa có bất kỳ động tĩnh gì!

Mọi người cũng không đợi được nữa!

10 phút cũng không có động tĩnh!

Bất luận là loại tình huống nào cũng tuyệt đối không phải tin tức tốt!

“Trần Thuận, tuyệt đối đừng xảy ra chuyện!”

Bất luận là có tâm tư hay mục đích gì, lúc này trong lòng mọi người đều có cách nghĩ như thế.

Tuy nhiên, sau khi đám người Hạ Hầu Vân dừng tinh thần lực đi thăm dò thì sắc mặt dần dần thay đổi.

Trở nên vô cùng khó coi!

Bọn họ phát hiện, Cung Tuyết Thần, nổ rồi!

Cung Tuyết Thần chính

Giống như nhẫn trữ vật!

Nếu như nhẫn trữ vật nổ rồi, đồ trong nhẫn trữ vật cũng đừng mơ giữ được, 99% khả năng sẽ hủy diệt cùng với nhẫn trữ vật.

Mà Cung Tuyết Thần cũng có đạo lý như thế!

Nhưng, vẫn có hy vọng, vẫn còn một tia hy vọng!

Mọi người, trong lòng cầu nguyện!

Sau đó, Hạ Hầu Vân, Dung Thanh Từ cùng ông tổ nhà họ Ti trực tiếp vận dụng thủ đoạn Thần Cảnh.

Tìm ra nơi tọa lạc ban đầu của Cung Tuyết Thần!

Tuy nhiên, Cung Tuyết Thần duy chỉ còn mấy mảnh tàn tích còn sót lại!

Không còn thứ gì khác.

Trần Thuận, chết rồi?

Lúc này, trong đầu óc của mọi người nổ ầm một tiếng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK