Đại khái là tiệc mừng thọ một ngày làm cho hai cụ Cố hơi mệt, sau khi ăn cơm tối xong được một lúc thì hai người đi nghỉ ngơi.
Cố Nhã Thiển nói chuyện với Tống Hân một lát, rồi cũng dẫn Dạ Lê trở về Tĩnh Uyển, cô lạ giường. Sống ở Newyork bấy lâu nên hoàn cảnh sống nơi này đối với cô mà nói có phần xa lạ.
Nằm ở trên giường, vốn dĩ lúc nãy còn cảm thấy buồn ngủ nhưng lúc này cô lại rất tỉnh táo. Nhớ lại nụ hôn buổi chiều kia, mặt cô nóng như lửa đốt, không sao ngủ được.
Cô dứt khoát xuống lầu uống một ly nước.
Trở lại phòng ngủ cô đi tới trước cửa sổ, mở cửa ra, nhìn bên ngoài. Phòng ngủ của cô ở lầu hai, gần bằng độ cao ở lầu hai của chủ uyển, thoạt nhìn cũng không cao lắm, nhưng chắc chắn sẽ không thấp.
Suy nghĩ một hồi, Cố Nhã Thiển lấy điện thoại ra, tìm dãy số của “Tô Ngọc Kỳ” gọi đi. Chuông điên thoại vừa đổ một tiếng, cô đã tắt máy ngay lập tức.
Cô gọi điện thoại cho anh làm gì?
Cô không thèm quan tâm đến tên khốn kia đâu.
Động một cái là cưỡng hôn cô, đồ vô liêm sỉ xấu xa!
Tô Ngọc Kỳ vừa tắm xong, đang lau qua mái tóc thì điện thoại đổ chuông, chỉ kêu một tiếng đã tắt, lúc anh bước tới thì đầu dây bên kia đã tắt máy từ lâu.
Nếu không nhìn tên hiển thị cuộc gọi đến thì thậm chí Tô Ngọc Kỳ đã nghĩ đây chỉ là cuộc gọi quấy rối.
Ngồi trên sô-pha, anh nhìn màn hình điện thoại chưa được kết nối, môi mỏng nhếch thành nụ cười, mái tóc đen vài giọt nước đang nhỏ xuống, dọc theo ngũ quan tuấn dật của anh chảy xuống dưới, anh tìm khăn mặt tùy ý lau khô, sau đó bấm gọi đi.
Sau khi đầu bên kia reo lên vài tiếng thì được kết nối, là giọng nói của cô gái nhỏ: “A lô, làm gì thế?"
Anh cười: “Không phải cô Nhã Thiển gọi cho anh sao?"
"Tôi chỉ là bấm nhầm thôi."
Qua hai giây, Cố Nhã Thiển mới chậm rãi nói: “Anh không sao chứ, nhảy từ lầu hai xuống?"
"Ừm."
Cố Nhã Thiển không hiểu, “ừ” này của anh là có ý gì? Là có sao hay không? Cô mím môi nói luôn: “Tôi rất mệt, muốn đi ngủ."
"Nhã Thiển."
Anh gọi tên cô.
"Làm gì?"
"Không biết cô Nhã Thiển có bạn trai chưa?"
Cố Nhã Thiển ngồi dậy nắm chặt góc chăn, hơi sốt ruột nói: “Tôi là Cố Nhã Thiển đấy, là thiên kim tiểu thư của nhà họ Cố, người muốn làm bạn trai của tôi xếp hàng dài từ thành Nam đến thành Bắc kìa."
Cô còn chưa nói hết thì người đàn ông đã cất giọng trầm thấp cắt ngang lời cô: “Nhã Thiển, làm bạn gái của anh nhé!"
Thoáng chốc bầu không khí rơi vào im lặng.
Cố Nhã Thiển cho rằng mình đã nghe nhầm, chắc chắn là cô nghe nhầm rồi, nếu không sao cô có thể nghe được...
Làm bạn gái của anh?
Cô chưa từng nghĩ tới...
Giọng nói trong trẻo, trầm tĩnh của anh từ đầu dây bên kia vọng tới: “Nhã Thiển, xin tự giới thiệu, anh họ Tô tên là Ngọc Kỳ, người ở thành phố Hải Thành, chưa kết hôn, có một đứa con gái, anh đối với em Nhã Thiển là vừa gặp đã thương, không gặp được em sẽ giống như kẻ điên, hy vọng Nhã Thiển làm bạn gái của anh!"
Cố Nhã Thiển ngơ ngác: “Anh cũng đã có con gái …"
"Ồ, Nhã Thiển em cũng có con trai, anh có con gái, hai chúng ta kết hợp với nhau không phải là trời sinh một cặp sao?"
"Ai muốn kết hợp với anh?" Cố Nhã Thiển xấu hổ, cô đưa tay sờ khuôn mặt nóng bừng của mình, nhưng người đàn ông ở đầu bên kia lại vô cùng nghiêm túc nói ra những lời khiến cô chỉ biết ngượng ngùng.
Cô nói: “Ai muốn làm bạn gái anh chứ, Tô Ngọc Kỳ, tôi đã nói rồi, tốt nhất chúng ta vẫn nên vạch rõ quan hệ đi!"
"Cố Nhã Thiển, em cũng nói con người phải nhìn về phía trước, hơn nữa em chưa lấy chồng, anh chưa cưới vợ, anh thích em, anh muốn theo đuổi em, lẽ nào Cố Nhã Thiển em không có bất cứ tình cảm nào với anh sao?"
"Tôi có thể có tình cảm gì với anh chứ?" Cố Nhã Thiển nắm chặt di động, tim đập hơi nhanh: “Không phải anh nói anh có vợ rồi sao? Anh nói anh thích vợ anh nhất sao? Sao còn muốn đến trêu chọc tôi nữa chứ?"
Tô Ngọc Kỳ hơi cau mày nhìn ra cửa sổ: “Nhã Thiển, có rất nhiều chuyện sau này từ từ anh sẽ nói cho em biết, nhưng bây giờ anh chỉ muốn nói với em anh thích em, Cố Nhã Thiển, anh thích em."
"Chỉ một câu thích khô khan như thế à? Các anh chàng con nhà thế gia theo đuổi tôi nhiều không đếm xuể, nếu mỗi người đều nói một câu thích tôi như vậy chẳng lẽ tôi đều đồng ý hết sao?”
Cố Nhã Thiển nghe anh nói anh chưa kết hôn, trong lòng có vô số nghi vấn. Trước kia không phải anh nói anh yêu vợ mình nhất sao? Hơn nữa còn có một đứa con gái, nhưng Cố Nhã Thiển suy nghĩ một hồi, cô cũng có một đứa con trai, anh cũng không hỏi cô chuyện liên quan đến Dạ Lê, sao cô lại không biết ngại mà mở miệng hỏi anh tại sao có một đứa con gái chứ?
Mỗi người đều có chuyện khó nói của mình.
Mỗi người đều có quá khứ.
Cố Nhã Thiển cúp điện thoại nằm trên giường, cô không ghét người đàn ông này, ngược lại khi cô nghe anh nói anh thích cô, trong lòng cô lại có cảm giác vui vẻ, ngọt ngào.
Cảm giác này rất kỳ lạ.
Có lẽ trước đây chắc hẳn cô đã rất thích anh nhỉ?
Sáng hôm sau, Cố Nhã Thiển đi tới công ty giải trí CK, dưới trướng của Cố thị, là một trong những công ty giải trí hàng đầu của Hoa Quốc.
Quản lý nói: “Chào mọi người, đây là cô Cố Nhã Thiển được điều từ tập đoàn CK ở nước ngoài về. Bắt đầu từ bây giờ cô Cố Nhã Thiển sẽ đảm nhiệm chức vụ tổng giám sát thiết kế."
Cố Nhã Thiển cười: “Chào mọi người, tôi tên là Cố Nhã Thiển."
Quản lý nói: “Hà à, cô tới đây, cô dẫn thiết kế Cố đi làm quen với môi trường công ty một chút."
Cô gái tên Hà rất trẻ, mới tốt nghiệp năm nay. Cô ấy đeo kính gọng đen, lúc cười rộ lên có hai lúm đồng tiền rất dễ thương: “Xin chào, tổng giám sát Cố, tôi tên là Lộ Hà."
Cố Nhã Thiển mới tới CK, vốn dĩ Cố Thành Thái sắp xếp cho cô làm chức phó tổng giám đốc, nhưng Cố Nhã Thiển đã từ chối. Cô mới tới đây cũng không muốn cậy thân phận con ông cháu cha để nhảy chức.
Cố Nhã Thiển đến phòng làm việc của mình, thời gian giữa trưa làm quen với công việc. Tuy Lộ Hà mới tốt nghiệp vào công ty nhưng làm việc rất ổn thỏa, cả buổi sáng cô cũng quen thuộc gần hết rồi.
Lộ Hà ra khỏi phòng làm việc, vừa trở lại chỗ của mình ngồi đã có đồng nghiệp hỏi: “Hà à, tổng giám sát mới là người thế nào? Có dễ sống chung không?"
"Đúng vậy, nghe nói cô ấy là được điều về từ tổng công ty ở nước ngoài, chắc hẳn là người kiêu căng tự mãn, rất khó sống chung nhỉ?"
"Vừa đến đã nhảy lên vị trí tổng giám sát, có thể sống chung được không?"
Một giọng nói quái gở của người phụ nữ truyền tới: “Cái gì mà điều về từ tổng công ty ở nước ngoài chứ? Nhỡ đâu giám đốc chỉ nói vậy thôi, thế mà các người đã tin. Người phụ nữ kia vừa nhìn đã biết là dùng thủ đoạn để vào công ty rồi. Hứ, chỉ là để dỗ dành mấy người thôi."
Có người phụ họa nói: “Chị Lâm nói đúng, Cố Nhã Thiển kia trẻ như vậy, chẳng có chỗ nào giống với người có thể làm được việc ở tổng công ty này rồi? Đã vậy còn làm tổng giám sát nữa chứ? Nhất định là dùng thủ đoạn leo lên giường gì đó của tổng giám đốc Âu rồi. Loại người này vì muốn vào công ty mà không chừa thủ đoạn nào."