Mục lục
[Dịch] Chí Tôn Vô Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thẳng thắn mà nói, Tiểu Lôi đã từng bị người mắng rất nhiều lần, đủ các loại.

Tỷ như, tiểu hỗn đản, tiểu vương bát đản, tiểu vô lại, tiểu lưu manh... khi hắn là một người thường, đi theo thúc thúc xem phong thủy, xem tướng kiếm cơm, hai người cũng thường xuyên xưng hô như vậy.

Sau đó, Tiên Âm từng mắng Tiểu Lôi là " Tiểu tặc", lão phong tử Khinh Linh Tử cũng thích gọi Tiểu Lôi là tiểu phong tử.

Nhưng vô luận bị người gọi là cái gì, Tiểu Lôi có nằm mơ cũng không nghĩ đến, có một ngày sẽ có người gọi mình là……

"Bữa tối"?!

Cái thứ kềnh càng trước mặt nhìn mình tựa như là đầu bếp thấy được một món ăn ngon.

Càng làm cho Tiểu Lôi giật mình chính là, đại quái vật Hạt Tử Long Vương này, không ngờ lại nói bằng ngôn ngữ tiêu chuẩn của Thần tộc!!

Mặc dù Tiểu Lôi không hiểu ngôn ngữ Thần tộc, nhưng may mắn trên người hắn có ma pháp đạo cụ của Nia tinh linh tộc cho mượn, mới có thể hiểu được ý tứ của đối phương …… Hắn có thể cảm thấy, ngôn ngữ của người này mặc dù mình không hiểu, nhưng rất rõ ràng, rất nhiều âm tiết và ký tự đều giống như của bọn Achilles thường nói!

Hắn nở một nụ cười quái dị, nhìn đồng bạn bên cạnh, vỗ vỗ Phoenix, lại vỗ vỗ Achilles:" Ê, các ngươi nghe thấy gã này gọi chúng ta là cái gì không? Bữa tối?"

Phoenix tựa hồ không thích có tiếp xúc cơ thể với Tiểu Lôi, lập tức tránh ra nửa bước. Mà cơ bắp toàn thân của Achilles lại gồng lên, tay nắm chặt hai thanh trường mâu, đôi mắt nhìn chăm chăm Hạt Tử Long Vương, ánh mắt có chút do dự bất quyết, tựa hồ là đang suy nghĩ có nên phóng trường mâu ra hay không.

Bất quá nghĩ đến vừa rồi một thanh trường mâu bị đối phương nhẹ nhàng kẹp lấy, gãy đôi như một cây tăm, Achilles rốt cuộc từ bỏ ý niệm trong đầu. ánh mắt hắn có chút bất đắc dĩ, hắn chậm rãi buông lỏng hai tay, trừng mắt nhìn Tiểu Lôi.

"Tốt rồi, các bữa tối của ta." Thân hình cao lớn của Hạt Tử Long Vương không ngờ chậm rãi khom lại một chút, tựa như đang cúi chào, thanh âm của hắn chẳng những bình hòa, thậm chí phảng phất mang theo vài phần ưu nhã:" Đầu tiên, ta tự giới thiệu một chút. Ta là chủ nhân khoảng hoang mạc này, cũng là lãnh chúa của lãnh địa này. Các ngươi có thể gọi ta là ‘hắc hỏa lãnh chúa vĩ đại’, hoặc là Sindbis đại nhân, Sindbis là tên của ta."

Nụ cười trên mặt Tiểu Lôi càng quái dị. Bất quá hắn còn chưa nói, mở miệng trước hết, không ngờ không phải nhân mã chiến sĩ anh dũng, mà là tinh linh tộc mỹ nhân.

Nia vốn đang đứng sau mọi người, lúc này lại chậm rãi đi lên đứng trước mặt Hạt Tử Long Vương, nàng cũng dùng một tư thế ưu nhã hơi cúi người, sau đó bình tĩnh nói (ít nhất là mặt ngoài rất bình tĩnh):" Hắc hỏa lãnh chúa tôn kính, Sindbis đại nhân. Chúng ta là những tay mạo hiểm đến từ Thần thành Olympia. Chúng ta không hề cố ý xâm nhập lĩnh địa của ngài."

Hạt Tử Long Vương nhìn tinh linh mỹ nhân trước mặt, ánh mắt hiện lên vẻ cười cợt:" A…… Không ngờ là một tinh linh. Ta đã rất lâu không nhìn thấy tinh linh…… À. Ước chừng hơn ngàn năm rồi. Vậy, tinh linh tôn kính, các ngươi đi vào lãnh địa của ta, rốt cuộc là muốn làm gì?"

Phoenix tựa hồ muốn nói, bất quá Nia dùng ánh mắt ngăn lại, sau đó cướp lời:" Hắc hỏa lãnh chúa các hạ, mục đích chúng ta tiến vào tử vong hoang mạc rất đơn giản, là vì đánh thức phụ thần vĩ đại của Thần tộc Olympia chúng ta. Chúng ta không muốn cùng ngài đối địch. Nếu ngài có thể cho bộ hạ tránh đường, vậy ngài có thể nhận được tình hữu nghị của Thần thành Olympia."

"Ha ha ha……" Hạt Tử Long Vương đột nhiên cười to vài tiếng. Hắn chậm rãi bước về phía trước vài bước, thân hình cao lớn, hoàn toàn che phủ tinh linh mỹ nhân phía dưới, miệng hắn lộ ra hàm răng trắng ởn, mặc dù đang cười nhưng ánh mắt lại dần dần có chút dữ tợn:" Tinh linh. Nói cho ta biết, hữu nghị của các ngươi có thể mang đến lợi ích gì cho ta? Hoặc là có ý nghĩa gì với ta?"

Đôi càng của hắn nâng lên:" Lời của ngươi đối với ta không có ý nghĩa gì!. Ta cũng không có hảo cảm với Thần tộc Olympia các ngươi …… Hơn nữa, thật có lỗi, ta đã đói quá lâu rồi."

”Mẹ ngươi, không nói thì cứ đánh đi!" Tiểu Lôi bĩu môi.

"Hả……" Hạt Tử Long Vương đột nhiên nhìn sang Tiểu Lôi, hắn tỏ vẻ ngạc nhiên:" Sao? Nhân loại? Không ngờ ngươi là một nhân loại? Phổ thông nhân loại sao lại xuất hiện tại thế giới này? Nhân loại các ngươi không phải sinh tồn tại nhân gian sao?"

Bất quá Tiểu Lôi lại cảm giác ánh mắt hắn nhìn mình lại tựa như là một tửu quỷ thấy mỹ tửu. Quả nhiên, Hạt Tử Long Vương liếm môi:" Mùi vị của nhân loại, ta cũng đã lâu rồi chưa nhấm nháp. À, bốn người các ngươi rất kỳ quái, có nhân mã tộc, tinh linh tộc, à, nữ hài tử che mặt này là Thần tộc Olympia sao? Nhưng vì sao mùi của nàng lại có một chút kỳ quái?" Nói xong, hắn khịt mũi, nhíu mày nói:" Kỳ quái…… Ngươi là cái gì?"

"Ta là sứ giả Thần tộc, Phoenix." Phoenix đã bình tĩnh lại:" Hắc hỏa lãnh chúa, ngươi không chịu tránh đường, vậy chúng ta cũng không ngại ra tay!"

"……" Hạt Tử Long Vương lắc đầu:" Không đúng không đúng…… Ngươi nói ngươi là Thần tộc? Nhưng vì sao trên người ngươi có mùi của nhân loại? Hơn nữa mùi vị còn rất rõ ràng. Ngươi rốt cuộc là Thần tộc hay nhân loại? Hoặc ngươi lai giữa Thần tộc và nhân loại?"

Tiểu Lôi nhìn Phoenix, đột nhiên cười nói:" Ê, hắn chửi ngươi là tạp chủng, ngươi không nghe rõ sao?"

"Hừ!" Phoenix đột nhiên hừ một tiếng, trên người nàng chậm rãi tỏa ra một tia quang mang, đó là một tia ngân sắc quang mang, chậm rãi biến thành một đoàn khí diễm, bắt đầu bùng cháy khắp người, trong tay nàng huyễn hóa thành một thanh trường kiếm, ngang nhiên nói:" Chúng ta đã dám tiến vào tử vong hoang mạc, vậy sẽ không sợ hãi bất cứ cái gì!"

"Rất có hứng thú…… Rất có hứng thú…… Các ngươi chẳng những là những bữa tối ngon lành, hơn nữa chủng loại cũng rất hoàn hảo." Hạt Tử Long Vương cười nói:" À, tốt lắm, nhân mã tộc có thể làm món chính đêm nay của ta. Tinh linh tộc xinh đẹp là món khai vị…… Còn như ngươi, nữ nhân kiêu ngạo, ngươi có thể làm món tráng miệng. Mà nhân loại này thì……"

Tiểu Lôi bật cười nói:" Thịt ta không ngon hơi chua. Hơn nữa ta không thích tắm, rất dơ."

"Không cần khẩn trương, ta thích nhân loại!" Hắc hỏa lãnh chúa nhìn Tiểu Lôi:" Mùi vị nhân loại là ngon nhất. Linh hồn nhân loại cũng là thứ rất tốt. Ta sẽ dùng ma pháp biến ngươi thành bất tử cương thi, sau đó cất kỹ, mỗi ngày ăn một chút, như vậy ta có thể ăn thật lâu."

"Mẹ ngươi, có muốn thêm gia vị hay không? Tỷ như là muối hay tiêu gì đó." Tiểu Lôi khinh thường hỏi.

Nia đã nắm chặt ma trượng trong tay, đột nhiên khẽ kêu một tiếng, ma trượng trong tay huyễn hóa thành một vầng quang mang nhu hòa, mang theo lạnh lẽo vô hạn, vầng quang mang co lại rồi bùng ra khắp nơi……

Tựa như từng đạo gợn sóng hiện ra trong không khí. Đám bọ cạp chung quanh phàm là chạm vào quang mang, đều phát ra tiếng kêu sợ hãi rồi lui ra tránh né.

Y phục và mái tóc dài của tinh linh mỹ nhân tung bay, chung quanh cơ thể cuộn lên từng đạo lưu quang……

Trong nháy mắt, ánh mắt nàng đột nhiên biến thành màu đen! Trong mắt hiện lên một đạo ngân sắc quang mang, hắc bạch rõ ràng! Chung quanh đột nhiên huyễn hóa thành vô số mũi tên!!

Đám quang mang chiếu đến đám người Tiểu Lôi lại tự động tránh ra, Tiểu Lôi chỉ cảm giác thấy trên mặt trên tay những nơi có da thịt lộ ra, mơ hồ có vài phần ẩm ướt, mà đám bọ cạp xung quanh bị quang mang bao phủ, càng lùi xa, dần dần, có con bốc khói, kêu rên không dứt.

Mà chỉ có một mình Hạt Tử Long Vương không hề bị ảnh hưởng.

Hắn cười lạnh nhìn Nia thi triển ma pháp, lại thủy chung không động thủ.

Nia chậm rãi niệm động chú ngữ. Thanh âm của nàng càng ngày càng cao vút, rốt cuộc phát ra một tiếng thét, quang mang bốn phía chợt lóe lên……

Ầm một tiếng, phảng phất như có một trái pháo vừa bùng nổ, quang mang mãnh liệt chiếu rọi làm khắp nơi ánh lên một màu trắng bạc!

Suốt năm mươi thước!

Suốt trong không gian năm mươi thước. Cát vàng trên mặt đất bị biến thành một màu trắng toát! Đám bọ cạp trong không gian này, phàm là chưa kịp rời khỏi, trên người bốc lên khói xanh, sau đó toàn thân biến thành màu xám, cuối cùng chậm rãi tan rã…… ngay cả thi thể đầy đủ cũng không có!! Mà sau khi cường quang qua đi, đám bọ cạp đều bị tiêu diệt, không một con được toàn thây!

Khi Nia thi triển xong ma pháp, nàng hơi lảo đảo một chút, sau đó mới đứng vững, trên khuôn mặt kiều mỵ xuất hiện vài phần hư nhược, hít thở hơi dồn dập.

"Ngoạn mục, rất ngoạn mục." Hạt Tử Long Vương nhìn ma pháp của Nia giết hại bộ hạ của mình, hắn lại càng vui vẻ, thậm chí còn nâng đôi càng to lớn, chậm rãi kẹp vài cái, đại khái là tỏ vẻ hoan hô:" Ma pháp rất ngoạn mục. Tinh linh, không ngờ ngươi là một đại ma pháp sư. Có thể tính là năng lực ma pháp đệ nhất tinh linh tộc, cũng rất hiếm có."

Bất quá không đợi hắn nói xong, Nia lại đột nhiên chậm rãi cúi người, lấy ra một thứ gì đó, cắm sâu vào trong cát……

Sau đó, trên mặt đất hiện ra một vầng quang mang như sóng gợn, đột nhiên lớp cát vàng bắt đầu phát sinh biến hóa tại nơi nàng vừa cắm xuống!

Cát vàng nóng bỏng bắt đầu quay cuồng, cuối cùng tất cả trở nên ẩm ướt, biến thành một mảnh đất đen bình thường!!

Mà đám đám đất đó bắt đầu lan tràn ra khắp nơi, trong nháy mắt, trong phương viên năm mươi thước, mặt đất không còn là cát vàng, mà toàn bộ đều biến thành đất bình thường! Bên trên không ngờ còn có từng mầm cỏ xanh vươn lên nhanh chóng.

Hết thảy quá trình này bất quá là phát sinh trong khoảng ba nhịp hít thở! Trên mặt đất đã phủ kín cỏ xanh, đám cỏ xanh vẫn còn lan ra ngoài.

Dần dần, đám bọ cạp bên ngoài cũng không thể yên ổn, đám cỏ đang bò ra ngoài, đối với chúng nó mà nói tựa như là thứ gì đó rất đáng sợ! Đám bọ cạp không ngừng lui ra phía sau, mà bãi cỏ không ngừng lan tràn khắp khuôn viên chừng trăm thước mới chịu dừng lại……

Cơ hồ trong lúc đó, Nia đã dùng ma pháp biến không gian này thành một vùng đất tràn đầy sinh cơ.

Lúc này Nia mới nhũn người, chậm rãi ngồi xuống đất, nàng nhìn qua Hạt Tử Long Vương rồi cắn răng quăng ma trượng trong tay ra ngoài……

Bách một tiếng, ma trượng bị nàng quăng xa hơn mười thước, cắm thật sâu xuống đất. Trong tiếng ngâm xướng du dương của Nia, ma trượng huyễn hóa thành một đạo quang mang rồi tiêu thất, thay vào đó, trên mặt đất bắt đầu trào ra một dòng lưu quang kỳ quái ……

Dòng lưu quang phảng phất như thủy ngân, sau đó bắt đầu lan tràn, dần dần biến thành một hình vành khuyên, bao lấy khu đất vừa rồi

Chiều rộng của vành khuyên chừng một thước, bên trong đang chuyển động một thứ chất lỏng gì đó tựa như là thủy ngân……

Lúc này, tất cả bọ cạp bị ngăn tại bên ngoài, mà bên trong khu đất, chỉ còn lại bọn Tiểu Lôi và Hạt Tử Long Vương.

Làm xong xuôi mọi chuyện, Nia mới rốt cuộc buông tay, tựa hồ đã hao hết lực lượng toàn thân.

"Ngoạn mục…… Quả thực quá ngoạn mục……" Hạt Tử Long Vương lẳng lặng đứng xem, thở dài:" Ta đã thật lâu không thấy ma pháp ngoạn mục như vậy. Tinh linh…… Ta thừa nhận ma pháp của ngươi thập phần xuất sắc. Nếu không phải tại địa phương này, đổi thành một hoàn cảnh khác, thực lực của ngươi cũng đủ tạo thành một chút uy hiếp đối với ta ." Bất quá sau đó, hắn lại nở một nụ cười nhạo báng:" Nhưng ngươi lại làm như vậy tại một hoang mạc tử vong. Tiêu hao ma pháp nhiều như vậy, làm ra một khu đất xanh tươi như vậy, có ý nghĩa gì? Ngươi biết rõ, tại địa phương này, bởi vì do phụ thần Zeus của các ngươi, hết thảy ma pháp bị ngăn chặn, ngươi phải bỏ ra pháp lực nhiều hơn bình thường mới có thể làm được…… Mà chủ yếu chính là, ngươi không ngờ lại làm ra được hoàn cảnh như vậy tại một nơi khô hạn thế này. Triệu hoán ra thủy nguyên tố, tạo thành một khu đất có sinh cơ. Tinh linh, cho dù ngươi là đại ma pháp sư, ma pháp này, cũng cơ hồ đã hao hết toàn bộ pháp lực của ngươi. Ngươi thấy đó, ta không hề lưu ý sinh mệnh của đám bộ hạ! Tại hoang mạc này. Chỉ cần còn có hỏa diễm hà tồn tại, đám bộ hạ này, ta muốn bao nhiêu có bấy nhiêu! Mà khu đất do ngươi làm ra, nhiều nhất trong hai tiếng đồng hồ, sẽ trở nên khô héo bởi vì pháp lực cạn kiệt, sẽ nhanh chóng bị hoang mạc nuốt lấy."

Nia cười hư nhược:" Hắc hỏa lãnh chúa, ta không hề định dựa vào ma pháp này để giết hại bộ hạ ngươi. Ta chỉ biết, trong hoàn cảnh ma pháp bị áp lực như thế này, năng lực ma pháp của ta không thể thi triển, khiến cho ta trở thành người yếu nhất trong các đồng bạn của ta. Năng lực của ta không thể tạo thành thương tổn cho ngươi, trong lòng ta rất rõ ràng chuyện này, bất quá ta có thể làm được chính là tạo ra một chiến trường thích hợp cho các đồng bạn của ta tác chiến. Ngươi thấy đó, trong khoảnh đất này, bởi vì có ma pháp sinh mệnh của ta tồn tại, đám bộ hạ của ngươi không thể tiến vào…… Hiện tại, chỉ có thể hy vọng các bạn của ta có thể đánh bại ngươi tại nơi này. Chuyện này cũng là cống hiến duy nhất của ta."

Hạt Tử Long Vương trầm mặc vài phút, sau đó nhìn bọn Tiểu Lôi:" Được rồi, ta không ngại vận động trước bữa tối một chút.”

Sắc mặt Nia biến đổi, quát:" Achilles, ngươi còn đợi cái gì?"

Nhân mã chiến sĩ nghe vậy, lập tức trên mặt cũng lộ ra vẻ giận dữ, đột nhiên hét lớn một tiếng, thân hình cường tráng của hắn lập tức phóng ra một đoàn đấu khí như hỏa diễm hừng hực! Mái tóc xoăn vàng của hắn cũng phảng phất biến thành màu lửa đỏ, bắp thịt toàn thân bắt đầu phình ra!

Cơ hồ trong nháy mắt, nhân mã chiến sĩ vốn cao chừng hai thước đã cao đến ba thước.

"Hả? Không ngờ nhân mã chiến sĩ cũng biết biến thân." Hạt Tử Long Vương cười to.

Đôi mắt của Achilles cũng trở nên rực lửa, hắn ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, xông về phía Hạt Tử Long Vương!

Bốn chân của hắn dậm mạnh lên mặt đất làm bụi đất bốc lên, hai trường mâu trong tay đã phóng đi như tên bắn! Trên trường mâu mang theo đấu khí bừng bừng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK