Tiểu Lôi gật đầu, nói tiếp: "Vậy theo như ngươi nói, trong thiên hạ căn bản không tồn tại môn phái Thánh Huyết tông, cái gọi là Thánh Huyết tông, chỉ là người ta vô ý tu luyện loại công pháp này và cũng chẳng có tổ chức nghiêm chỉnh có phải thế không?" Hắn càng nói về sau, trong mắt lại lộ ra vẻ hoài nghi.
Không có tổ chức?
Vậy hòa thượng vừa rồi cố ý đối nghịch với ta giúp đỡ Truy Tinh tử? Nhìn thấy ta bắt Truy Tinh tử, lại nóng nẩy muốn ta thả hắn ra thì sao?
Cổ Chung hòa thượng chậm rãi nói: "Truy Tinh tử ra sao…… bần tăng quả thật không biết, nhưng …… trên đời không có Thánh Huyết 'Tông', đó là chuyện trước kia, bần tăng không nói dối ……"
"Trước kia?" Tiểu Lôi đảo mắt: "Ngươi nói, chuyện trước kia …… vậy nghĩa là, bây giờ Thánh Huyết tông đã có tổ chức?"
Cổ Chung hòa thượng nhìn nhóm Tiểu Lôi, chậm rãi nhắm mắt, than thở: "Sự tình đại khái là như thế ……"
"Trước thịnh hội một năm, bần tăng bởi vì tu hành công pháp này, không dám ở lại trong chùa, đành vân du ra ngoài …… đột nhiên một ngày nọ, vừa xuống núi đã gặp người đang đấu pháp, bần tăng tò mò, nhìn qua một hồi, không ngờ đã gây ra chuyện……"
Hắn mở mắt, thanh âm trầm trọng: "Hai người đấu pháp, trong đó có một người tu hành Thánh Huyết công pháp! Nhưng pháp lực của hắn còn thấp, tu vi không cao. Người kia là một Mao Sơn đạo sĩ. Đạo sĩ pháp lực cũng bình thường, hai người đánh ngang tay, bần tăng nấp một bên xem xét mới biết, thì ra người luyện Thánh Huyết công pháp muốn hút máu đạo sĩ, nhưng không ngờ bản lãnh đạo sĩ cao hơn mình một chút, cho nên mới khó giải quyết."
Tiểu Lôi đột nhiên cười lạnh nói: "Vậy sao? Còn ngươi? Chẳng nhẽ đứng ở một bên nhìn? Vẫn chưa ra tay? Vậy ngươi muốn giúp ai?"
Cổ Chung hòa thượng lắc đầu: "Nếu là trước kia, bần tăng tự nhiên ra tay giúp đạo sĩ hàng yêu trừ ma, nhưng hiện nay, bần tăng đã nhập ma, lúc ấy trong lòng có muôn vàn ý niệm, không biết như thế nào mới tốt …… ngay khi bần tăng chuẩn bị hiện thân, đạo sĩ không địch lại được Thánh Huyết công pháp bị một chưởng đánh chết. Người nọ kêu lên rồi chạy tới hút máu, lại nhìn thấy bần tăng xuất hiện, nhất thời kinh hãi thất sắc ……"
"Ngươi giết hắn?" Tiểu Lôi hỏi.
"…… Ta …… không có ……" hòa thượng trong đau khổ: "Lúc ấy ta đánh ra một chưởng về phía hắn, đột nhiên nhìn thấy hắn quỳ sụp xuống, khốn khổ cầu khẩn, bộ dạng hắn lúc đó …… thật làm người ta thương cảm …… ài, bần tăng nhìn hắn bộ dáng như vậy, nhịn không được nhớ lại bộ dáng thống khổ của mình ngày đó. Sinh ra cảm giác đồng bệnh tương liên …… có hơi mềm lòng ……"
Hắn lắc đầu, nói tiếp: “Bần tăng không đành lòng đả thương hắn, muốn rời đi, người nọ thấy thế, lập tức nằm rạp trên mặt đất hút máu đạo sĩ, nhưng lại không biết, bần tăng không đi xa, chỉ là ẩn ở một góc khuất gần đó theo dõi hắn thôi. Bần tăng nhìn trong chốc lát, trong lòng cực kỳ bi thương, rồi mới rời đi. Lại không biết, chuyện ngày đó, đã gây ra hậu họa……"
"Hậu họa?"
"Không sai!" Cổ Chung hòa thượng cười khổ nói: "Bần tăng ra ngoài vân du chừng trăm ngày……"
"Hừ ……" Tiên Âm đột nhiên cười lạnh ngắt lời hắn: "Vân du? Ta xem ngươi là tìm người hút máu chứ!"
"……" Cổ Chung hòa thượng không đáp, vẻ mặt đầy thống khổ, mồ hôi đầy đầu, một lúc lâu sau mới nói: "A di đà phật …… bần tăng tội nghiệt …… tội nghiệt ……"
Tiểu Lôi khoát khoát tay: "Ngươi trước tiên nói tiếp đi đã."
Cổ Chung thở dài: "Bần tăng ra ngoài, trăm ngày sau, mới chuẩn bị trở lại chùa, nhưng đêm đó, bần tăng chọn một gốc đại thụ trong núi mà đả tọa, đột nhiên có người tìm tới!"
Cổ Chung hòa thượng nhớ lại, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
"Bần tăng đang ngồi ở đấy, thì nghe thấy xa xa có người nói 'Đêm khuya đường vắng, đại sư lại ở nơi hoang dã này?', Bần tăng vừa nghe thanh âm người kia là từ xa truyền đến, liền biết ngay, người này pháp lực rất mạnh! Giữa nơi hoang vắng, tự nhiên lại gặp ngay được cao thủ như thế, lúc ấy bần tăng trong lòng cũng cảm thấy bất ngờ."
"Sau đó nhìn thấy một người từ xa đi tới, trong bóng đêm, toàn thân người nọ bao phủ một vầng hắc khí, hiển nhiên không muốn lộ diện. Pháp lực hắn cực mạnh, bần tăng mặc dù có Thiên Nhãn thông của Phật môn, nhưng không có cách nào nhìn ra, thứ nhất người nọ đối với ta đã có đề phòng, cố ý không chịu lộ ra diện mục, thứ hai người nọ tiềm lực cực lớn, chợt xuất hiện tại nơi hoang dã, bần tăng không có ý dò xét trước, cho nên bần tăng nhìn qua vài lần, thấy không có gì khác lạ, nên không dùng pháp thuật quan sát hắn. Đêm đó, hắc khí bao phủ toàn thân, căn bản không thấy được một mảnh da thịt nào của hắn, cả tóc cũng bị che đi …… Lúc ấy bần tăng trong lòng đã đề phòng, muốn mở miệng hỏi. Người nọ lại đột nhiên cười to vài tiếng, sau đó nói một câu, bần tăng vừa nghe xong, kinh hãi vô cùng!"
"Hắn nói cái gì?" Ánh mắt Tiểu Lôi chớp động.
Cổ Chung hòa thượng thấp giọng nói: "Hắn nói 'Đại Sư, kẻ hôm trước có vừa miệng ngài không?' Ta nghe được câu ấy. Nhất thời ngây dại ……" Cổ Chung hòa thượng chậm rãi nói: "Hôm trước ta quả là đã giết một người, hút máu người đó, giờ phút này bị người nói ra, trong lòng cực kỳ kinh hãi, giờ mới biết, thì ra có người âm thầm theo dõi bần tăng, nhất cử nhất động của bần tăng vài ngày qua, đều bị người này thấy hết!"
"Sau đó thì sao? Ngươi đã xử trí ra sao?" Tiểu Lôi thản nhiên hỏi: "Phải chăng ngươi muốn giết người diệt khẩu?"
Cổ Chung hòa thượng do dự một chút: "A di đà phật, tội quá …… tội quá …… bần tăng lúc ấy đích xác nổi lên sát niệm. Bần tăng hút máu người, tu luyện công pháp Thánh Huyết tông, nếu bị người nọ nhìn thấy, tự nhiên trong lòng hoảng sợ, ý niệm nổi lên, đúng là sát niệm!" Hắn tiếp tục hồi tưởng: "Lúc ấy trong lòng bần tăng sát niệm tăng mạnh, người kia đã sớm phát hiện, bỗng dưng cười to, nói 'Đại Sư không cần hốt hoảng, tại hạ không có ác ý ……' Ngay lúc đó …… hắn đột nhiên lớn tiếng đọc to một đoạn khẩu quyết!"
"Người này cũng tu luyện công pháp Thánh Huyết." Diệu Yên đột nhiên mở miệng, nàng nghiêng đầu. nhìn Cổ Chung hòa thượng, lạnh lùng hỏi: "Ngươi bị hắn theo dõi ?"
"Không sai." Cổ Chung hòa thượng nói: " Người kia đọc khẩu quyết, lúc ấy trong lòng ta kinh hãi, không biết phải nói gì, người nọ lại nói 'Đại Sư không cần kinh ngạc, thật ra tại hạ cũng tu luyện công pháp như người. 'Hắn nói như vậy , bần tăng trong lòng càng hồ nghi. Lúc ấy bần tăng đã hỏi hắn, ‘Ngươi âm thầm theo dõi ta, có dụng ý gì.’ Người nọ cười trả lời 'nếu đại sư cũng là người tu công pháp Thánh Huyết , vậy cũng là người của Thánh Huyết tông, là Thánh Huyết Môn Nhân, phải chịu sai khiến của môn Chủ! '……"
Hắn thốt ra lời này, sắc mặt Tiểu Lôi, Diệu Yên thậm chí cả Tiên Âm, đều biến hóa.
Ý nghĩ đầu tiên của Tiểu Lôi là: Có người muốn thống nhất Thánh Huyết tông!
Nếu đã không có cái gì gọi là tông phái Thánh Huyết, người tu hành loại công pháp này trong thiên hạ đều là nắm cát rời rạc, nhưng bây giờ đột nhiên nhảy ra “môn chủ" gì đó, ý tứ chẳng phải rõ ràng rồi sao!
Là có người muốn tập hợp cao thủ tu luyện Thánh Huyết công pháp, bắt bọn họ phải chịu sai khiến của mình!
Thánh Huyết công pháp đã tồn tại ngàn năm, mặc dù nguy hại cho nhân gian, nhưng vẫn không có tổ chức, cho nên độ nguy hại còn có hạn …… có thể tưởng tượng, một khi bọn họ có tổ chức nhất định, hình thành cả về số lượng và chất lượng …… hậu quả sẽ ra sao?
Tiểu Lôi nhìn Cổ Chung hòa thượng, thấp giọng hỏi: "Sau đó?"
Cổ Chung hòa thượng nói: "Bần tăng từ khi tu luyện công pháp này, cũng từng dốc lòng nghiên cứu căn nguyên của Thánh Huyết tông, cũng biết không có cái gì gọi là môn phái Thánh Huyết tông …… bần tăng đang muốn phản bác người kia, hắn lại nói 'Trên đời không có Tông chủ, chúng ta tự mình thành lập Tông chủ cũng chẳng sao' lời này nói ra, bần tăng lập tức hiểu được tâm ý hắn. Bần tăng cự tuyệt, người nọ lại mở miệng uy hiếp ta, ý như là, nếu bần tăng bất tuân theo, vậy sẽ công bố chuyện bần tăng tu hành tà pháp Thánh Huyết ……"
Tiểu Lôi gật gù: "Sau đó thì sao."
Cổ Chung hòa thượng thở dài: "Bần tăng tất nhiên không không cam lòng bị người uy hiếp, liền ra tay, giết kẻ đó." Hắn nói đến nơi đây, lại thở dài: "A di đà phật, tội quá …… tội quá ……"
"Được rồi!!" Tiểu Lôi phẫn nộ quát: "Tội quá tội quá cái gì! Ngươi tu luyện loại tà pháp này, đã mấy trăm năm, cũng không biết hại bao nhiêu tính mạng rồi! Cho dù ngươi niệm trăm vạn câu A di đà phật, Phật tổ sẽ tha thứ cho ngươi sao?!"
Sắc mặt Cổ Chung hòa thượng tái nhợt, gục xuống, một lúc lâu, mới tiếp tục nói: "Không sai, bần tăng tội nghiệt thâm sâu, không thể tha thứ được."
"Nói cho xong trước đã."
"Ài ……" Cổ Chung hòa thượng hai tay chắp lại: "Người kia thấy ta động sát khí, đã sớm chuẩn bị từ trước. Bần tăng lúc ấy ra tay dồn dập, liên tiếp tung mười ba chưởng liều mạng với hắn, thế nhưng cũng không làm gì được hắn, pháp lực tu vi của người này, sợ rằng không dưới bần tăng."
"Hừ, nói nhảm." Tiểu Lôi lạnh lùng nói: "Hắn nếu dám một mình tới gặp ngươi, tự nhiên là có chuẩn bị, đã sớm biết ngươi sẽ ra tay, tự nhiên nắm chắc ngươi không có bản lãnh đánh chết hắn! Nếu không như thế, chẳng lẻ hắn điên khùng đi tìm chết?"
"Không sai, bần tăng cùng hắn đấu mười ba chưởng. Chỉ biết người nọ pháp lực rất mạnh, vị tất dưới bần tăng, ngay cả bần tăng tự cho mình tài giỏi, có thể thắng được hắn, nhưng muốn giữ hắn lại thì không làm được." Cổ Chung hòa thượng nói: "Lúc ấy bần tăng nghĩ đến đó, không khỏi tức giận. Người kia thấy bần tăng dừng tay, đứng ở phía xa, cười nói 'Đại Sư đã hiểu chưa. Ngay cả đêm nay đại sư có thể giết ta, ngày mai chuyện Cổ Chung hòa thượng tu luyện công pháp Thánh Huyết tông sẽ truyền khắp Tiên Lâm!' Bần tăng nghe thấy lời này, vạn niệm thành tro, không khỏi ngây dại."
Tiểu Lôi chậm rãi nói: "Chuyện xem ra cũng không khó đoán. Những kẻ này đã thu thập được không ít cao thủ tu luyện Thánh Huyết công pháp, tạo ra Thánh Huyết tông chính thức. Thì ra là vậy, bọn họ có thể căn bản không biết đại hòa thượng ngươi cũng tu luyện loại tà pháp này. Nhưng vận khí của ngươi lại rất tốt! Hừ hừ, ngươi lại gặp được tên hút máu mấy ngày trước, chính là đệ tử Thánh Huyết tông. Hắn bị người chứng kiến bản thân đang hút máu, tất nhiên phải bẩm cáo với các môn nhân khác, những người đó điều tra, ngươi lại không đi xa, sợ rằng đã bị theo dõi từ sớm! Kẻ đến uy hiếp pháp lực không thấp hơn ngươi, vậy chắc là đã âm thầm theo dõi ngươi vài ngày, chỉ là Đại hòa thượng ngươi không có phòng bị, mới không phát giác ra." Tiểu Lôi suy nghĩ một chút, nói: "Vậy, nói như thế, bọn họ từ đầu căn bản không biết ngươi cũng tu luyện tà pháp này. Vốn đi theo ngươi, quá nửa là muốn âm thầm giết chết ngươi thôi. Nhưng lại đột nhiên phát hiện ngươi cũng hút máu người …… chuyện này đã có thể coi là thu hoạch ngoài ý muốn. Hắc hắc …… một trong Thiên Hạ Ngũ Phương Cao Nhân, không ngờ cũng tu luyện loại tà pháp này. Nếu ta là môn chủ Thánh Huyết tông , tự nhiên cũng đến ép buộc dụ dỗ người chịu sai khiến!"
Cổ Chung hòa thượng gật đầu: "Thí chủ nói không sai."
"Sau đó thì sao?" Tiểu Lôi nheo mắt.
"Sau đó ……" Cổ Chung hòa thượng cười khổ: "Sau đó bần tăng không biết làm sao, người nọ lại nói ‘Đệ tử chúng ta rất đông đảo. Đều tu luyện công pháp Thánh Huyết, đại sư cùng chúng ta chính là đồng đạo, ta tất nhiên sẽ không hại ngươi. Chỉ là ……'"
Nói đến đây, Tiểu Lôi lộ vẻ trào lộng, lạnh lùng ngắt lời: "À. chỉ là mọi người bây giờ cần tụ tập một chỗ, cùng coi sóc lẫn nhau, có đúng hay không? Hắn còn nói, trăm ngàn năm qua, người tu luyện công pháp Thánh Huyết, cuối cùng khó tránh khỏi vận mệnh bị chánh tà lưỡng đạo truy giết, bây giờ mọi người liên hợp, mới có thể có năng lực tự bảo vệ, có đúng hay không?"
Cổ Chung hòa thượng há mồm: "Ngươi …… ngươi làm sao biết?"
Tiểu Lôi thở dài: "Ngu xuẩn …… đây là điều đơn giản nhất trong tâm lý học! Theo tâm lý học tội phạm mà nói, rất nhiều người phạm tội sau khi phạm tội, trong lòng không lúc nào yên, chính là lúc dễ dàng nhất đọa lạc vào tổ chức xã hội đen, từ người phạm tội biến thành tổ chức phạm tội! Bởi vì trong trong suy nghĩ của tội phạm, cho rằng mình lẻ loi tại thế giới này, nội tâm sợ hãi, không có chỗ dựa. Bỗng lúc này, có người đến thu nhận, nói 'Được, ngươi tới đây, chúng ta đều là tội phạm giống ngươi!' Lúc này trong lòng người khó tránh khỏi động tâm. Giống như tìm được nơi nương tựa!"
Nói đến đây, Tiểu Lôi bỉu môi.
Cổ Chung hòa thượng cười khổ một lúc lâu, "Thí chủ …… thí chủ nói không sai. Trong lòng bần tăng lúc ấy mặc dù đối với người nọ có tâm giới bị, nhưng có khả năng tìm được nhiều người cùng giống bần tăng tu luyện công pháp này, trong lòng cũng đích xác cũng thầm vui mừng."
"Sau đó?"
Cổ Chung nói: "Sau đó, người nọ cùng ta kích chưởng thề thốt, rồi rời đi. Hắn chỉ nói rằng, ngày thường Thánh Huyết tông không ước thúc môn nhân, chỉ là một khi tông chủ có gì sai phái, không được chối từ …… nếu không …… ài ……"
Tiểu Lôi thương hại nhìn hòa thượng: "chuyện này tựa như cấp một bộ khóa sắt cho ngươi! Nghĩ đến Thánh Huyết tông chủ có dã tâm tập hợp nhiều người tu luyện Thánh Huyết tà pháp, trong lòng hẳn có mưu đồ! Lúc ấy không sai ngươi làm việc gì, đó là thả dây dài câu cá lớn! Huống hồ, ngươi là loại cao nhân như vậy, tự nhiên phải lưu giữ làm vũ khí bí mật mà chậm rãi sử dụng, làm sao có thể tùy tiện lấy ra? Tạm thời không tìm ngươi chắc gì đã là chuyện tốt, bởi vì một khi tìm ngươi nói chuyện, dám chắc phải là đại sự!"
Cổ Chung hòa thượng thở dài nói: "Tiểu thí chủ nói cực kỳ chuẩn xác, từng chuyện đều bị ngươi đoán đúng hết!"
Ánh mắt hắn phức tạp, chậm rãi nói: "Khi bắt đầu Tiên Lâm thịnh hội, bần tăng cầm hai mươi khối Huyền Cơ ngọc, chuẩn bị mời thiên hạ cao nhân cũng chính là lúc Thánh Huyết tông đột nhiên phái người tới tìm đến……"
"Sao? Bọn họ tìm ngươi có chuyện gì?"
Cổ Chung hòa thượng nói: "Việc thứ nhất, chính là bần tăng mỗi lần phát ra một khối ngọc bài, thì báo cáo cho bọn họ, địa điểm nào,đưa cho vị cao nhân của phái nào. Việc thứ hai, nếu trong thịnh hội, phát hiện có người tu luyện chi pháp Thánh Huyết, phải toàn lực giúp đỡ, không được có nửa điểm ý kiến!"
"A!" Tiểu Lôi gật đầu: "Thì ra là như thế, Truy Tinh tử tu luyện chính là Thánh Huyết công pháp, ngươi cũng đã nhìn ra, vì thế cùng ta sống chết chống cự, phân bua cho hắn. Thấy pháp bảo của ta hút hắn vào, liền nghĩ biện pháp ép ta thả hắn ra, có đúng hay không?"
Nói đến đây, Tiểu Lôi cau mày: "Nhưng vẫn còn một việc, tại sao muốn ngươi nói địa điểm giờ giấc phát ngọc bài cho ai, sao phải nói rõ ràng như vậy?"
Diệu Yên đột nhiên chậm rãi nói: "Chuyện này, dễ hiểu thôi."
"Sao?"
Diệu Yên thở dài: "Mỗi lần thịnh hội, thiên hạ cao nhân tụ tập, hai mươi khối ngọc bài phát xuống, tổng cộng có hai mươi người đến. Nhưng mà lần này …… số người vắng mặt đã có quá nửa …… xem ra chuyện này có chút nghi vấn."
Tiểu Lôi cau mày, đột nhiên nhướn mày: "Ý của nàng là ……"
Diệu Yên chậm rãi : "Phu quân, thiếp hỏi chàng. Người được tặng ngọc bài, quá nửa đều là chưởng môn một phái. Môn hạ đệ tử đông đảo, đều có động phủ sơn môn của mình, quá nửa còn có các loại trận pháp thủ hộ môn phái …… Nếu ngày thường mà đối phó với các cao thủ như vậy, đó là còn khó hơn lên trời! Nhưng nếu nhằm lúc bọn họ đến tiên lâm thịnh hội mà động thủ ……"
Tiểu Lôi lập tức nói: "Không sai! Đầu tiên, bên người bọn họ không có môn nhân đệ tử đông đảo. Thứ hai, không có sơn môn động phủ thủ hộ! Người ít lực mỏng, nhiều nhất bên người chỉ có hai đệ tử đi theo mà thôi. Tại nơi hoang dã, bị một nhóm Thánh Huyết tông phục kích, hắc hắc ……"
Về phần tại sao người Thánh Huyết tông lại đối phó với các cao thủ trong thiên hạ?
Còn phải hỏi sao?
Tất nhiên là hút máu, đoạt pháp thuật!
Ngày thường làm gì có cơ hội thế này? Làm gì có nhiều cao thủ không hề đề phòng như vậy mà xuất môn?
Căn cứ vào về thời gian đưa ngọc bài mà Cổ Chung hòa thượng tiết lộ, là có thể tính ra những cao thủ kia khi nào xuất môn, khi nào lên đường ……
Hơn nữa, làm sao có ai nghĩ đến sẽ có một kế hoạch điên cuồng lớn mật như vậy?!
Một lần mai phục, giết chết cơ hồ một nửa cao thủ thiên hạ chính đạo!
Kế hoạch mặc dù điên cuồng, nhưng là có cao thủ cỡ Truy Tinh tử áp trận, vậy có gì không được!
Quan trọng nhất chính là, Thánh Huyết tông càng đánh càng mạnh! Mỗi khi giết một cao thủ, cũng giống như đem cao thủ đó thu dụng!
Phái khác càng đánh càng yếu, bọn họ càng đánh càng mạnh!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK