Trong lòng Lâm Hi âm thầm tự đánh giá, đám người Nam Cung Thích đã nói qua, trong số người truy sát bọn họ có cả đệ tử Đâu Suất, Thái A. Hẳn chính là những tên trước mắt này.
Giữa hoàng triều thế tục và Tiên Đạo Tông Phái có ngàn vạn mối liên kết chằng chịt.
Rất nhiều hoàng triều đều sẽ gửi một số hoàng tử, Công Chúa vào trong các Tiên Đạo Tông Phái. Ngay cả Lâm Hi cũng biết, Thất công chúa có quan hệ thân thiết với Thượng Quan Dao Tuyết kia, cùng với Đế Thánh Vương trong Thập Đại Thánh Vương của Thần Tiêu Tông chính là xuất thân từ hoàng thất của Thánh Thụ hoàng triều ở chốn nhân gian.
Mà một số quí tộc dòng dõi hoàng thân quốc thích của tứ đại hoàng triều cũng thường hay thu nạp, mua chuộc một số đệ tử của Tiên Đạo Tông Phái để làm thuộc hạ. Lâm Hi cũng đã từng bị Thất công chúa của Thánh Thụ hoàng triều chiêu mộ, điều kiện ưng thuận đưa ra cũng có thể nói là không nhỏ.
Mấy tên đệ tử Đâu Suất, Thái A này hiển nhiên chính là bị Thập Bát hoàng tử Thái Bạch hoàng triều chiêu mộ.
Bên kia, đám người Âu Dương Nạp Hải hiển nhiên cũng là cùng nghĩ tới điểm này.
Chỉ thấy trên mặt Âu Dương Nạp Hải chợt lóe lên cơn tức giận, hắn đang muốn xuất thủ liền thấy Khí Thánh Vương một tay đặt trên lưng của hắn, đồng thời vận chuyển công phu Truyền âm nhập mật, âm thanh như muỗi kêu vo vo vang lên trong tai mấy người:
- Đừng vội, cứ lắng nghe xem bọn hắn có mục đích gì, rồi sẽ tính toán cũng không muộn.
Đám người Lâm Hi trong lòng khẽ động, biết Khí Thánh Vương là muốn thăm dò nghe ngóng thực hư của bọn chúng, nghe xem mục đích định dùng Ly Long Sơn này làm việc gì. Mấy người đã tìm tòi một hồi đều không tìm được gì, đám người Nam Cung Thích cũng bởi vì điều này mà gặp họa. Trong Ly Long Sơn nhất định là có báu vật gì đó.
- Cứ để cho bọn chúng sống thêm một thời gian ngắn đi.
Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ.
Lập tức, cả mấy người đều kiềm chế tâm tư, tiếp tục nghe xem đám người kia nói cái gì.
Mười mấy người kia càng đi càng gần, chả mấy chốc đã tiếp cận chỗ mấy người ẩn thân.
Nhưng chúng đều nói cười tự nhiên, căn bản không có kẻ nào phát hiện ra đám người Lâm Hi.
- ... Cũng tốt, lần này mượn tay Thập Bát hoàng tử để đường đường chính chính giết bọn hắn. Coi như có chuyện gì, cũng có Thập Bát hoàng tử chịu trách nhiệm.
Một tên cao thủ Thái Bạch hoàng triều mở miệng nói.
- Hừ! Coi như là vận số bọn hắn gặp rủi ro. Tu vi của Thập Bát hoàng tử so với chúng ta còn cao hơn nữa, lại là truyền thừa của vị Lão Tổ tông Thái Bạch hoàng triều, là một Kiếm Giả mà người trong tiên đạo e ngại nhất. Hơn nữa, nói về thủ đoạn mà so với chúng ta thì hắn tàn khốc hơn nhiều. Không bị chết trong tay Thập Bát hoàng tử thì đã coi là bọn hắn may mắn lắm rồi.
Tên Dương Thống lĩnh cầm đầu kia nói tiếp.
- Ừ, Ly Sơn này trong vòng khu vực ngàn dặm đều đã bị Thập Bát hoàng tử khoanh làm vùng cấm, lại thêm không ít Ngự lâm quân canh phòng. Vốn hoàn toàn không có khả năng để cho những tên đệ tử Thần Tiêu Tông thám thính, lục soát ở chỗ này. Nếu như không giết bọn người kia, bị bọn họ phát hiện bí mật liền thực sự hỏng bét.
- Nói rất đúng, Ly Long Sơn này cũng không biết xảy ra chuyện gì. Lại có một con Tứ Cực Đại Uyển Thượng Cổ hiếm lạ. Thập Bát hoàng tử một lòng muốn có được con súc sinh này, chỉ đáng hận nó có tốc độ quá nhanh. Liên tiếp mấy lần, chúng ta đến gần đỉnh Ly Sơn, chỉ thấy điện quang chợt lóe hóa thành cầu vồng bay đi. Ở cự ly gần như vậy mà chúng ta nhìn đều không thấy rõ, truy theo đều truy theo không kịp. Liên tiếp mấy lần đều là như vậy.
Một tên cao thủ Thái Bạch hoàng triều mặt trắng khác nói với vẻ mặt đầy oán hận.
Lâm Hi chính lúc đang suy tư, rốt cuộc cái gì là Tứ Cực Đại Uyển, liền cảm giác bên người có chút khác lạ. Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy mấy người Khí Thánh Vương, Âu Dương Nạp Hải ở bên cạnh đều có vẻ mặt chấn động, tựa hồ như nghe thấy được một tin tức gì đó khó có thể tin nổi.
- Âu Dương sư huynh, Tứ Cực Đại Uyển này là vật gì vậy?
Tâm thần Lâm Hi khẽ động. Hắn thi triển công phu Truyền âm nhập mật để hỏi Âu Dương Nạp Hải.
- Tiểu sư đệ, lát nữa sẽ nói với ngươi. Nếu như thật sự là Tứ Cực Đại Uyển, vậy đó liền thật là tin tức ghê gớm.
Âu Dương Nạp Hải đáp, đôi mắt nhìn chăm chú mấy người trong không trung.
- ... Con Tứ Cực Đại Uyển này cũng là vật hiếm có trong thiên địa, Thập Bát hoàng tử tốn hao tâm lực, trăm phương ngàn kế, không tiếc vốn liếng cũng muốn có được nó. Thập Bát hoàng tử sở trường về Kiếm Đạo, ở trong hoàng thất cũng là thiên tài kiếm đạo. Cứ theo lời ngài nói, chỉ cần có được Tứ Cực Đại Uyển này thì thực lực Kiếm Đạo của ngài không cần tu luyện, lập tức có thể tăng lên một nấc. Như thế cả người lợi hại gấp đôi so với ngài cũng phải bị ngài giết chết.
- Lợi hại như thế? Lần trước Chu Hiển Diệu Chu sư huynh trong môn phái chúng ta có so tài cùng với Thập Bát hoàng tử, không được mấy chiêu liền thua ở trong tay của ngài. Chu sư huynh là Nhị Quả Thánh Vương, tu vi cực kỳ cao. Thập Bát hoàng tử còn chưa có được Tứ Cực Đại Uyển liền đã lợi hại như thế. Nếu mà lại được Tứ Cực Đại Uyển, thì đó chẳng phải là đệ tử chân truyền trở xuống, không có mấy người có khả năng tương đương.
- Ai biết được, Thái Bạch hoàng triều vốn chính là trụ cột của Thượng Cổ hoàng triều. Nếu như Tứ Cực Đại Uyển này không lợi hại, Thập Bát hoàng tử làm sao lại tốn hao nhiều tâm lực như vậy? Ngay cả đại thần trong triều vạch tội ở trước mặt hoàng đế mà ngài cũng không quản.
- Hừ! Thập Bát hoàng tử kiêu ngạo, làm sao sẽ để ý đến bọn họ. Trái lại những ai bị sai phái đi Ly Long Sơn, mọi người ngàn vạn lần đừng có xử lý hỏng việc. Thập Bát hoàng tử đã nói trước, nếu như là làm tốt thì sẽ có rất nhiều phần thưởng. Nói cũng là kỳ quái, Tứ Cực Đại Uyển này cơ hồ tuyệt tích, làm thế nào lại xuất hiện ở chỗ này?
... Một đám mười mấy người nói mấy câu lại đi một đoạn, sôi nổi bàn luận ồn ào. Chỉ chốc lát sau, cũng đã bay vút đến một chỗ cách đám người Lâm Hi, Âu Dương Nạp Hải, Khí Thánh Vương, Bạch Nguyên không xa.
Trong rừng cây, bốn người Lâm Hi, Âu Dương Nạp Hải, Khí Thánh Vương, Bạch Nguyên liếc mắt nhìn lẫn nhau, rồi cùng gật đầu.
Tin tức đã có đầy đủ trong tay, cũng không còn cần thiết giữ lại những người này.
Xoạt!
Bóng cây rung rinh, một bóng người giống như chớp giật tung người ra. Cũng là Lâm Hi dẫn đầu hành động trước. Hắn là tội phạm quan trọng mà ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A xếp hạng đệ nhất truy nã. Đệ tử ba phái nhìn thấy hắn liền cứ việc giết mà căn bản không cần lý do. Cũng như vậy, Lâm Hi giết chết đệ tử ba phái thì cũng không hề cố kỵ, cho nên ngược lại hắn là người thứ nhất ra tay.
- Tiểu sư đệ!
Âu Dương Nạp Hải kêu một tiếng, là người thứ hai tung mình bay ra.
Một nhóm mười mấy cao thủ được Thái Bạch hoàng triều chiêu mộ căn bản không có ngờ tới, lại bị người ẩn núp ở bên cạnh nghe lén.
Thanks