Đám người Lâm Hi tạm thời còn chưa có tính toán rời đi Tiên La phái. Thần Tiêu tông viết tin kết minh cho Tiên La phái, hắn đã đưa lên rồi. Tiên Mộng trưởng lão cũng đã có hồi âm.
Bất quá Lâm Hi tổng là vẫn cảm thấy thiếu chút gì. Thứ thiếu hụt này không liên quan đến Tiên La phái mà là liên quan đến Thần Tiêu tông.
Lâm Hi xem chừng, trưởng lão, đại trưởng lão cùng Phó chưởng môn trong tông cũng có thể có tin tức nói cho bọn hắn động tác của bước kế tiếp là đi như thế nào.
Thời điểm xuất phát trong tông cũng không có bàn giao như vậy, nhưng mà trực giác của Lâm Hi, chuyện này nên là như vậy. Bằng không mà nói, gửi một phong thư, bọn họ trức tiếp vỗ mông rời đi, Thần Tiêu tông ở tại Tiên La phái không có một người nào, không có một cái thông tin nào, vậy việc kết minh kia được tính là có ý tứ gì.
Phong thư này đưa đến thì có giá trị gì?
Liên hệ ở giữa vừa đứt, vẫn là bụi đất quay về với bụi đất, làm như thế thì như thế nào. Hắn ở trên đấu trường một phen ra sức vậy cũng liền uổng phí rồi.
Lâm Hi an tâm dừng lại ở trong Tiên La phái, mỗi ngày đánh bóng một chút bản lĩnh, cảnh giới, còn có thỉnh thoảng cùng với Đại sư tỷ Tô Tử Huyên nói chuyện làm nhảm.
Đối với Đại sư tỷ này, Lâm Hi cũng rất dứt khoát, trực tiếp rút ra '40 vạn' Tiên La đan cho nàng. Rốt cuộc là người trong nhà, hậu đãi một chút cũng không có gì.
40 vạn Tiên La xuất ra, Lâm Hi ngay cả mắt cũng không nháy một cái. Những thứ này có giá trị 2 ức điểm cống hiến, đối với Tô Tử Huyên có cảnh giới không cao mà nói, quả thực là một khoản cực lớn.
Nếu không phải cảnh giới của Tô Tử Huyên không đủ, Lâm Hi còn chuẩn bị cấp nhiều hơn. Mặc dù đan dược nuốt nhiều thì không được tốt lắm, bất quá Lâm Hi tin sư tỷ của mình biết rõ chừng mực trong đó, sẽ không vì tham lực lượng mà quên củng cố cảnh giới.
Lâm Hi xuất ra 40 vạn Tiên La đan, lúc ấy đã đem Tô Tử Huyên dọa không nhẹ. Nàng mặc dù biết rõ địa vị của Lâm Hi ở Thần Tiêu tông rất cao, ở Tiên La phái cũng là đại xuất danh tiếng, lại không nghĩ rằng tài phú của hắn lại hùng hậu đến loại tình trạng này.
Cho dù tiên lữ Dương Kỷ của Tô Tử Huyên cũng không thể lấy ra nhiều đồ như vậy. Hao tổn hàng ngày của Chân truyền đệ tử vốn chính là một cái động không đáy, nhiều tiền hơn nữa cũng không đủ lấp đầy. Muốn trong khoảng thời gian ngắn xuất ra nhiều tiền như vậy thật không dễ dàng.
Giết địa ngục ma tướng Tiên Đạo cảnh đều phải giết đến 200 cái mới đủ!
Hiện tại tốc độ kiếm tiền của Lâm Hi đã sánh ngang với đệ tử chân truyền rồi, thậm chí so sánh với một ít đệ tử chân truyền bình thường đều mạnh hơn. Duy nhất không như đệ tử chân truyền chính là đệ tử chân truyền săn giết yêu ma Tiên Đạo cấp, có thể đạt được điểm cống hiến tông phái, cái này là Lâm Hi hiện tại chưa có lực.
Tuyệt học, pháp khí, tài liệu của Tiên Đạo cảnh tiên đạo tông phái, hết thảy cần điểm cống hiến, không có điểm cống hiến liền không có cách nào đổi được những bảo tàng tông phái này.
Kể từ sau lần đó, Tô Tử Huyên quả nhiên hãnh diện lên rất nhiều, thần sắc trong lúc này có một loại tự hào, không giống như lúc trước, nhấc tay nhấc chân luôn luôn có một loại cảm giác nhỏ bé.
Tô Tử Huyên là chân truyền đệ tử Dương Kỷ của Tiên La phái từ bên ngoài mang về. Ngũ Lôi phái là thế tục tiểu phái, bé nhỏ không đáng kể, đây là vết thương của xuất thân Tô Tử Huyên, cùng với những người có bối cảnh xuất thân khác không so sánh được.
Hơn nữa, tuy được chân truyền đệ tử tới tận cửa, mặc dù nhìn như vinhq uang, nhưng không trải qua khảo hạch sẽ rất khó đạt được người khác công nhận. Mà thân phận tiên lữ nhìn như vinh quang nhưng không có thân phận, thực lực địa vị tương ứng, đây ngược lại là căn nguyên khiến cho Tô Tử Huyên ở trong Tiên La phái cực kỳ bị động, bị chèn ép.
Lâm Hi cũng là dụng tâm lương khổ, hắn muốn mượn miệng của Tô Tử Huyên tuyên dương ra ngoài. Người trẻ tuổi đệ nhất thiên hạ ở quan lễ đại hội ngày hôm qua chính là tiểu đệ xuất thân 'Nhà mẹ đẻ' của nàng, còn ai dám khi dễ nàng, dám xem nhẹ nàng.
Mà 40 vạn Tiên La đan, ánh mắt cũng không nháy một cái xuất ra, trước kia người nhìn Tô Tử Huyên không vừa mắt, cho là nàng chỉ là dựa vào mấy phần thùy mị, vận khí tốt đều phải nghĩ kỹ lại.
Đặc biệt là Lâm Hi còn không phải là đệ tử Thần Tiêu tông bình thường. Lần này Tiên La quan lễ, Lâm Hi chính là đại diện toàn quyền Thần Tiêu tông, địa vị cao có thể tưởng tượng được.
Đây cũng là một mảnh dụng tâm lương khổ của Lâm Hi.
Tô Tử Huyên ở trong Tiên La phái 'bơ vơ không chỗ nương tựa', điểm này Lâm Hi lúc đầu tiên nhìn thấy nàng cũng đã cảm giác được. Đại sư tỷ từ trước đến giờ tính cách mạnh mẽ, tuyệt đối sẽ không có chút biểu lộ nào. Mà tên ngốc Dương Kỷ kia, thực lực có lẽ không tệ, nhưng phương diện tình cảm chính là thứ cặn bã.
'Tâm tế như phát' đối với hắn mà nói, lại càng là chuyện cách xa ngoài vạn dặm.
Thời điểm Lâm Hi ở Ngũ Lôi sơn, trước kia được đại sư tỷ Tô Tử Huyên này chiếu cố không ít, ai khi dễ hắn, đại sư tỷ này luôn là bước lên phía trước, nắm đấm mở đường, đánh cho người ức hiếp hắn ngã chổng vó.
Hiện tại Đại sư tỷ ở Tiên La phái bị ủy khuất, vậy đến phiên tiểu đệ hắn báo đáp nàng. 'Người nhà mẹ đẻ' Ngũ Lôi sơn như hắn không ra mặt bảo vệ nàng, trợ giúp nàng, còn ai tới trợ giúp nàng?
Tô Tử Huyên tới mấy lần, nụ cười trên mặt là càng ngày càng thịnh, lộ ra vẻ mặt mày hồng hào, trong lòng Lâm Hi liền cao hứng, cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Tiểu sư đệ, ngươi đói với Đại sư tỷ này coi như là có tâm rồi.
Sau khi Tô Tử Huyên rời đi, Âu Dương Nạp Hải cười mở miệng nói.
Lâm Hi dụng tâm, Âu Dương Nạp Hải cũng có thể mơ hồ cảm giác được. Hơn nữa, Lâm Hi đã từng đề cập qua.
Người trong tiên đạo tiến vào tông phái, trên căn bản sẽ chặt đứt liên lạc với thế tục, có rất ít người giống như Lâm Hi, đối với sư huynh, sư tỷ xuất thân thế tục vẫn còn để ý như vậy.
- Nàng hiện tại chỉ có ta là một cái thân nhân, ta không giúp nàng thì ai giúp nàng? Mấy ngày nữa, lúc Lạc Anh sư tỷ tụ hội, nói không chừng còn muốn mang nàng đến một chút.
Lâm Hi nói.
Âu Dương Nạp Hải không có nói gì, chỉ là cười cười.
Lại mấy ngày qua đi, căn cơ của Lâm Hi củng cố càng thêm vững chắc, ba viên Đạo căn cũng chân thật lên không ít.
- Không sai biệt lắm.
Bàn tay Lâm Hi vừa sờ, lấy ra mấy cái đồ vật, chính là mười một viên Tạng Phủ đan mà ngày đó thắng được.
Mười một viên Tạng Phủ đan này là thứ bồi bản cố nguyên, gia tăng căn cơ tích lũy, cũng với gia tăng tiềm lực.
Ngày đó, Lâm Hi đánh sâu vào Luyện Khí đệ thất trọng, sợ dùng mười một viên đan dược này sẽ đem tích lũy của mình trở thành quá dày, khiến cho xông phá không được Luyện Khí đệ thất trọng. Bất quá hiện tại liền không giống như lúc trước.