Mục lục
[Dịch] Thần Tọa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đây là nơi nào?

Địa Ngục Ma Long mở to hai mắt, trong nội tâm cảm giác được một loại nguy hiểm mãnh liệt

- Đây là Phá toái chi địa!

Tạp Mễ Lạp nhìn qua phía trước, nhổ ra một câu.

Phạm vi sương mù dày đặc vô biên vô tận, như một phiến hải dương không ngừng phập phồng phía trước. Ở trước mặt phiến sương mù dày đặc này, mỗi người đều nhỏ bé như con kiến vậy.

Ở đây đã không được gọi là vị diện nữa, tất cả con đường, tựa hồ đều dừng ở đây.

- Xem ra, Long Băng Nhan thật sự đi vào bên trong rồi.

Ánh mắt Tạp Mễ Lạp quét thoáng một cái, sau đó đứng trong sương mù dày đặc cách đó không xa, thở hắt ra.

Ở đó có một đầu "Đường mòn" kỳ lạ, chỉ rộng chừng một bước, biến mất trong sương mù dày đặc.

Đây là một đầu "Đường nhỏ" đặc thù, nghiêm khắc mà nói, thậm chí xưng không thể gọi là đường được, mà là một con đường do vô số "Không gian mảnh vỡ" nghiền nát tạo thành, lơ lửng trong hư vô, không biết đi thông đến nơi nào.

Những đường nhỏ kia tựa hồ giẫm mạnh sẽ vỡ ngay. Phảng phất như khối băng bị nghiền nát vậy, tán nhập vào trong hư không vô tận.

- Phía trước chính là Phá toái chi địa rồi, là mảnh khu vực cực nguy hiểm trong không gian này. Trong đó có rất nhiều không gian mảnh vỡ và không gian phong bạo gào thét, cho dù là cường giả Đạo Quả, nếu như không có pháp khí đặc thù cũng có khả năng bị xé rách. -- Nhiệm vụ của ba tên đệ tử Đâu Suất Cung kia cũng không phải đối phó Long Băng Nhan, mà là xác định Long Băng Nhan có thật hướng về phía dã thú có thời gian chi lực kia không. Về phần xác định, chính là xem thử có xuất hiện đầu "đường nhỏ" này hay không!

Tạp Mễ Lạp chỉ vào "Đường mòn" trong sương mù dày đặc cách đó không xa nói.

Đoạn đường này tới, càng ngày càng nguy hiểm. Phá toái chi địa, mặc dù không có Yêu tộc hung mãnh hoặc là tẩu thú gì, nhưng trong đó tràn ngập không gian mảnh vỡ không quy tắc, đủ để xé rách Hư Tiên thành mảnh nhỏ.

Dựa theo Tạp Mễ Lạp biết, đây đã là cực hạn hành trình của đám đệ tử "Đâu Suất Cung" kia rồi. Một khi phát hiện ra cái này, phải lập tứ dùng phù thông tri Đâu Suất Cung, như vậy tự nhiên sẽ có đệ tử cường đại hơn tiến vào Phá toái chi địa, đối phó Long Băng Nhan.

Đát đát! !

Bọn người Lâm Hi trực tiếp đi tới, đứng ở trước "Đường nhỏ" kỳ lạ đi thông nơi sâu trong sương mù kia.

BA~ BA~!

Lâm Hi nhìn lướt qua, hơi trầm ngâm, bắn ra hai đạo Băng Hoàng chân khí.

Đạo Băng Hoàng chân khí thứ nhất chí âm chí hàn, kéo dài trong hư không, hóa thành một mảnh băng hơi mỏng, sau đó bay bổng đến biên giới vị diện, rơi vào trong sương mù.

Bá!

Nháy mắt khi chân khí biến mất, khối miếng băng mỏng kia liền tựa như một tảng đá, trực tiếp chìm xuống dưới, căn bản không nghe tiếng động gì, giống như đã rơi vào Thâm Uyên vậy, triệt để biến mất trong sương mù.

Đạo Băng Hoàng chân khí thứ hai ở trên không trung, phân hóa thành năm khối băng nhỏ, phân biệt đã rơi vào trên năm khối không gian mảnh vỡ nghiền nát. Kết quả đát thoáng một phát, năm khối không gian mảnh vỡ trong suốt kia tựa như con thỏ con bị giật mình, phiêu tản ra.

Mất đi năm khối không gian mảnh vỡ, đầu "Đường nhỏ" vốn đã rất chật vật này lập tức lại chật vật thêm không ít.

- Xem ra, sức nặng mà đầu đường nhỏ này có thể thừa nhận rất thấp. Muốn xuyên qua phiến Phá toái chi địa này, còn phải cần chúng ta không ngừng tiêu hao chân khí, mạo hiểm bay qua trong đó.

Lâm Hi thử ra được thứ mình muốn liền mở miệng nói.

Không hề nghi ngờ, xuyên qua phiến Phá toái chi địa này sẽ có phong hiểm cực lớn.

Không cẩn thận một chút sẽ như khối băng mỏng mà Lâm Hi bắn ra, mất phương hướng trong phiến hư không vô tận này.

Phía sau Phong Bạo Chi Môn vốn chính là vô số không gian nghiền nát bên ngoài Tiên Đạo Đại Thế Giới, Lâm Hi có một loại cảm giác, phiến Phá toái chi địa trước mắt này mới là bộ dáng chính thức của Phong Bạo Chi Môn.

- Chủ nhân, chúng ta phải đi qua sao?

Địa Ngục Ma Long có chút bất an nói.

- Đi qua, vì sao không qua. Ngay cả Long Băng Nhan cũng có thể đi qua. Chúng ta vì sao không thể đi qua.

Lâm Hi lạnh nhạt nói, trong ánh mắt lại toát ra một loại tự tin cường đại.

Phiến "Phá toái chi địa" này thoạt nhìn tuy rằng phi thường nguy hiểm, nhưng Lâm Hi đã nhìn ra, nguy hiểm chính thức của phiến khu vực này ở chỗ cần có chân khí sung túc, hoặc nói là đan dược cũng được.

"Đường mòn" của "Phá toái chi địa" căn bản không thể hành tẩu, chỉ cần đi vào trong đó, sẽ phải không ngừng tiêu hao chân khí. Hơn nữa không có ai biết, đến cùng bao lâu mới có thể rời khỏi phiến khu vực này.

Đây cũng là nguy hiểm lớn nhất mà Tiên Đạo Luyện Khí phải đối mặt. Cho nên, một khi muốn đi vào trong đó, phải chuẩn bị đại lượng đan dược để duy trì tiêu hao.

Bất quá, cái này đối với Lâm Hi mà nói, căn bản không phải vấn đề. Chân khí của hắn liên tục không ngừng, căn bản sẽ không xuất hiện tình huống chân khí không đủ dùng.

- Tạp Mễ Lạp, Ma Đồ, các ngươi tiến vào Cửu Hỏa Chân Long Tráo. Chúng ta trực tiếp xuyên qua Phá toái chi địa, đến Bỉ Ngạn xem thử.

Lâm Hi nói xong thủ đoạn rung lên, "Cửu Hỏa Chân Long Tráo" bay ra, nhô lên cao chấn động, hóa thành lớn chừng căn phòng, xuất hiện trong hư không. Bất quá, lúc này, Lâm Hi không đặt "Cửu Hỏa Chân Long Tráo" trên mặt đất, mà tráo khẩu chỉ lên trời, móc ngược trên mặt đất.

Tạp Mễ Lạp và Ma Đồ do dự một chút, rốt cục vẫn phải thu nhỏ thân thể lại, bay vào trong "Cửu Hỏa Chân Long Tráo".

- Vô luận như thế nào, cũng không thể để nữ nhân kia như nguyện. Trái lại nàng muốn lấy được, ta cũng không thể để cho nàng thực hiện được!

Trong mắt Tạp Mễ Lạp hiện lên một tia hào quang lăng lệ ác liệt.

So ra mà nói, ý niệm của Địa Ngục Ma Long đơn giản hơn nhiều. Đầu tiện Long này vừa tiến vào trong Cửu Hỏa Chân Long Tráo đã cầu nguyện:

- Ô, liệt tổ liệt tông Long tộc mà ta không nhớ rõ danh tự ah, ngàn vạn phải phù hộ lão đại vượt qua phiến gì mà Phá toái chi địa này ah. Ô! Ta cũng không nên chết ở bên trong ah, không muốn ah...

Nếu không phải Tạp Mễ Lạp và Lâm Hi ở bên cạnh, đầu tiện Long đã sớm muốn khóc lóc om sòm lăn qua lăn lại rồi.

Xoạt!

Trước khi tiến vào, Lâm Hi trong nội tâm khẽ động, chân khí biến ảo, hóa thành một cánh tay như thực chất dò xét vào không gian mảnh vỡ trong sương mù:

- Nhiếp cầm cho ta!

Cánh tay mà Lâm Hi biến hóa phảng phất như thật. Lòng bàn tay bao lấy một mảnh "Không gian mảnh vỡ" nho nhỏ, lập tức thu về.

Ông!

Vượt ngoài ý định, khi cánh tay chân khí thu hồi, sắp rời khỏi "Phá toái chi địa" thì khối "Không gian mảnh vỡ" mà chân khí Lâm Hi bao lấy liền biến mất vô tung như bọt biển.

- Quả nhiên ah, những vật này đều là tạo vật "Quy tắc", căn bản không có biện pháp đưa đến vị diện và không gian thật thể.

Lâm Hi trong nội tâm nói thầm, thần sắc tầm đó có chút tiếc nuối.

"Không gian mảnh vỡ" cực kỳ trân quý, trong đó uẩn dục không gian chi lực, mặc dù không trân quý như "Thời gian chi lực" nhưng lại cũng là tồn tại quý trọng vượt xa các vật ở Tiên Đạo Đại Thế Giới.

Thanks

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK