Mục lục
[Dịch] Thần Tọa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà đối với "Thái Cổ Chân Long" mà nói, xuyên thẳng qua bẩy rập trong hư không vô tận, phong bạo, ác huyệt, lỗ đen chính là chuyện thường ngày, nhẹ nhàng như hô hấp mà thôi, huống chi Vạn Thần Thần Đồ chỉ là hình chiếu một góc của vũ trụ?

Trong mắt Thái Cổ Chân Long thì toàn bộ kết cấu không gian của "Vạn Thần Thần Đồ" đều rành mạch, rõ như bàn tay, nhìn một cái là không sót thứ gì cả.

Rống! --

Thái Cổ Chân Long phập phồng mấy lần, biến mất một lát, lúc xuất hiện thì bên cạnh có thêm mấy người, chính là thành viên của tổ chức Thị Huyết, mặt khác còn có vài tên Ma Đế.

Những người này vì cứu Lâm Hi mà tới, lúc này tự nhiên không có đạo lý vứt bỏ bọn họ.

Ông!

Đuôi dài của Lâm Hi cuốn tới, thuận thế cuốn lấy Thị Huyết lãnh tụ cùng bọn người Sở Hữu Đạo lên lưng, lúc tới "Nhiệm Vụ trưởng lão" thì Lâm Hi chỉ gật đầu nhìn hắn, thay đổi phương hướng bay qua hướng khác.

Xoạt!

"Nhiệm Vụ trưởng lão" mỉm cười, lập tức đi thep, lập tức hóa thành một đạo hào quang nhu hòa theo sát phía sau "Thái Cổ Chân Long", từ đuôi rồng của Thái Cổ Chân Long đong đưa, qua lại trong Vạn Thần Thần Đồ.

Ở phương khác của "Vạn Thần Thần Đồ".

Trong tinh không vô tận có nhiều ngôi sao vỡ vụn, hai thân ảnh đang giằng co với nhau.

Uy lực của thần khí này khó lường, thực sự không thể trấn áp được Phó chưởng môn và Tiên Đạo Đại Thương Minh minh chủ "Thượng Quan Thánh Thông" là cường giả tuyệt đỉnh.

Nhưng mà dù sao cũng là thần khí trấn phái của Thần Tiêu Tông, "Thượng Quan Thánh Thông" cũng như Nhiệm Vụ trưởng lão, tuy không bị Vạn Thần Thần Đồ trấn áp, nhưng mà bị thần khí mê hoặc, không biệt rõ lối ra của Vạn Thần Thần Đồ.

Từ lần giao thủ đầu tiên, Thượng Quan Thánh Thông cùng Thần Tiêu Phó chưởng môn không có xuất thủ qua nữa, chỉ giằng co với nhau, ai cũng không nói gì, cũng không có ra tay, giống như đạt thành ăn ý nào đó.

Rống! --

Đột nhiên lúc này kim quang lóe lên, một đạo thân ảnh màu vàng và tiếng long ngâm vang lên xuất hiện trước mặt hai người.

Thượng Quan Thánh Thông nhíu mày, dường như cảm nhận được cái gì, thân hình của hắn nhảy lên, trực tiếp hấp thu lân quang bên ngoài cơ thể của "Thái Cổ Chân Long", thoáng cái xuyên thẳng ra ngoài.

Dưới ngôi sao Phó chưởng môn ngửa đầu nhìn lên trời, vẫn không nhúc nhích, mắt thấy "Thái Cổ Chân Long" biến mất trong Vạn Thần Thần Đồ thì tươi cười hiểu ý, cũng thở dài.

Ầm ầm!

Qua một lát sau trong "Vạn Thần Thần Đồ" bỗng nhiên chấn động, Lâm Hi liền lôi cuốn lấy mọi người vượt qua không gian, trong Vạn Thần Thần Đồ mở ra một thông đạo xuyên thẳng ra ngoài.

Cùng lúc đó một hướng khác của Vạn Thần Thần Đồ có tiếng nổ ầm vang, một thân ảnh bay xa mấy trăm dặm, những nơi đi qua không biết đụng nát bao nhiêu ngôi sao.

- Đáng chết!

Trong Vạn Thần Thần Đồ, Chưởng giáo Thần Tiêu rốt cục định trụ thân hình, trong mắt tái nhợt.

Gương mặt của hắn sụp đổ, mũi cùng đôi má hõm sâu vào, giống như bị bị một búa đánh thẳng vào đầu, vốn khí độ hào hoa, nho nhã, tuấn dật, uy nghiêm cũng chẳng còn sót lại cái gì, thoạt nhìn chỉ là gương mặt xấu xí mà thôi.

Thái Cổ Chân Long đánh ra một kích uy lực quá lớn, thiếu chút nữa đánh nát đầu lâu của hắn. Nhưng mà cho dù chỉ sụp gương mặt nhưng vẫn làm nội tâm Chưởng giáo Thần Tiêu tức giận.

Thân là chưởng giáo một phái, có khi thể diện còn trọng yếu hơn thắng bại. Lâm Hi nếu đánh nát thân thể của hắn thì bỏ đi, nhưng mà cái đuôi quất vào mặt chính là đánh vào thể diện của hắn, quả thực còn khó chịu hơn giết hắn.

- Đúng là nghịch đồ, ta vốn còn tồn vài phần tình cảm, lúc này thì chẳng còn gì.

Chưởng giáo Thần Tiêu trong mắt đầy lửa giận, thần sắc vô cùng dữ tợn.

Oanh!

Thân hình đạp mạnh Chưởng giáo Thần Tiêu đột nhiên đi ra ngoài...

...

Trên Thần Tiêu Sơn, một tiếng nổ mạnh kinh thiên, cái đuôi cực lớn của Thái Cổ Chân Long hiện ra, trùng trùng điệp điệp bổ vào "Tử vong chi đài".

Ầm ầm!

Một tiếng nổ mạnh kinh thiên vang lên, quyết đấu tràng đời đời tương truyền của Thần Tiêu Tông do kim loại thần đạo chế thành, dưới một kích này nứt vỡ ra làm hai.

- Không tốt, là Lâm Hi!

"Trấn Ma đại trưởng lão" đang ở trên bầu trời chờ kết quả cuộc chiến, đột nhiên nhìn thấy Thái Cổ Chân Long to lớn hơn trước gấp mười lần thì sợ hãi.

- Làm sao có thể! Chưởng giáo dùng Vạn Thần Thần Đồ cũng không thể trấn áp hắn được.

Trong lòng Trấn Ma đại trưởng lão đầy sóng gió.

Trong lòng của hắn chấn động, phản ứng lại không kém. Chỉ thấy thân hình khủng bố cua Lâm Hi đã biết được mình không phải là đối thủ.

- Đi! Mau lui lại! Tiểu tử này điên rồi!

Trấn Ma đại trưởng lão không chút nghĩ ngợi, hắn nhanh chóng lui qua phía đám trưởng lão, thân hình chấn động trốn vào giữa không trung, nhấc lên rung động thật lớn trên không trung, lập tức rời đi.

Nếu như Lâm Hi còn bị sát ý khống chế, nói không chừng đúng là cho bọn chúng bỏ trốn. Nhưng lúc này ý nghĩ khôi phục thanh minh, làm gì cho bọn chúng đào thoát được.

- Ba lão thất phu! Để mạng lại cho ta!

Hai mắt Lâm Hi nhìn thẳng qua Hàng Yêu, Trấn Ma, Phục Thần ba đại trưởng lão, ngày đó trên Tài Quyết Phong chính ba tên này châm ngòi thổi gió, chuyện lần này chính bọn chúng là kẻ bịa đặt thêm chuyện vào.

Trong nội tâm Lâm Hi tuy biết rõ đầu đảng tội ác là "Thần tử", nhưng mà cũng hận ba tên đồng lõa này thấu xương.

Ầm ầm!

Hàng Yêu, Trấn Ma, Phục Thần ba đại trưởng lão vừa chạy vào sâu trong hư không, còn chưa kịp thoát ra khỏi Thần Tiêu Sơn, một cái long vĩ tràn ngập lực lượng quét qua, đột nhiên dùng sức mạnh khủng bố quét ngang tất cả.

Rầm rầm rầm!

Ba tiếng huyết nhục nổ tung vang lên, vang vọng sâu trong hư không, nương theo đó là ba tiếng kêu thê lương thảm thiết. Lâm Hi giờ phút này thần cản sát thần, phật ngăn giết phật, ngay cả chưởng giáo Thần Tiêu cũng bị hắn đánh nát mặt, đánh bay ra ngoài, huống chi là Hàng Yêu, Trấn Ma, Phục Thần ba đại trưởng lão.

Ba tên đại trưởng lão tiếng tăm lừng lẫy trong Thần Tiêu Tông cứ như vậy bị nghiền nát mà chết, lập tức hóa thành bột mịn, ngay cả nguyên thần cũng không còn, tan thành mây khói.

- Súc sinh, ngươi là tiểu súc sanh..., hắn rõ ràng thực có can đảm, thực có can đảm giết đại trưởng lão...

Hộ pháp trưởng lão Lý Trọng Đạo hai mắt trợn trừng, bờ môi run rẩy, dùng ngữ khí căm tức nhìn qua Lâm Hi, sợ hãi, không dám tin... Nhưng mà nhiều hơn nữa chính là phẫn nộ.

Tuy Lâm Hi xưa đâu bằng nay, nhưng mà trong mắt Hộ pháp trưởng lão thì Lâm Hi chính là tên "Đệ tử ngoại môn" mặc cho người ta chém giết, hắn tận mắt thấy Lâm Hi từng bước từ đệ tử ngoại môn hèn mọn đi lên, từng bước một phát triển tới mức này.

Loại ấn tượng này quá khắc sâu, sâu tới nổi hắn nhìn thấy Lâm Hi hiện tại, cộng thêm thực lực và địa vị còn vượt qua hắn. Mặc dù đến bây giờ hắn vẫn không tin được Lâm Hi đã to gan tới mức này, rõ ràng dám khi sư diệt tổ, thí sư phạm thượng!

Đây mới là coi trời bằng vung chân chính.

- Tiểu tử, ngươi sẽ gặp báo ứng.

Hộ pháp trưởng lão hai mắt trợn tròn, tuy trong nội tâm phẫn nộ, nhưng phản ứng lại không chậm, cũng không có đánh mất lý trí, thân hình tung lên, tiến vào trong đám người chung quanh.

Thanks

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK