Mục lục
[Dịch] Thần Tọa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chứng kiến nguyên một đám đồng môn sư đệ ở chung quanh quỳ xuống, trong lòng hắn là tức giận không thôi, thân thể giãy dụa muốn đứng lên, đồng thời lại hướng đám người Lâm Hi tức giận kêu lên:

- Các ngươi không nên quá phận...

Đại cục đã định, Lâm Hi đương nhiên sẽ không để cho hắn đến đảo loạn.

- Hừ! Có quá mức hay không còn không phải do ngươi đến nói. Hiện tại, nằm xuống cho ta.

Lâm Hi trực tiếp nhảy tới, lòng bàn chân càng lúc càng lớn, nặng nề đạp vào khuôn mặt của tên thập trọng Thánh vương này, trực tiếp đem mặt của hắn đặt ở lòng bàn chân, đạp vào trong đất bùn.

Đồng thời, một cỗ chân khí ông một tiếng đánh vào thân thể của hắn, phong kín toàn bộ các đốt ngón tay, khiếu huyệt của hắn.

- Ngươi...

Thánh vương cầm đầu Đâu Suất cung vừa sợ vừa giận, một cước của Lâm Hi trực tiếp đem tự tôn của hắn hung hăng đạp vào trong bùn đất.

- Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Trong lòng của hắn vừa sợ vừa giận, một cỗ huyết khí xông tới, mắt tối sầm lại, trực tiếp tức đến ngất đi.

- Chư vị, đem huyệt đạo, tiên khí của bọn hắn toàn bộ phong tỏa, phòng ngừa bọn hắn cắn trả.

Lâm Hi quét qua mọi người một cái nói.

Mọi người hiểu ý, những đệ tử Đâu Suất cung này cũng không thiếu cường giả Hư Tiên cùng Đạo Quả, một khi cắn trả, đối với một bộ phận Thánh tử Thần Tiêu tông có thực lực không đủ vẫn là có chút uy hiếp.

Ông!

Từng cổ chân khí Thần Tiêu tông đánh vào trong cơ thể của những đệ tử Đâu Suất cung này, đem đan điền của bọn hắn phong tỏa chắc chắn.

Lâm Hi vẫn là quá lo lắng, đánh giá cao những người này.

Hơn năm mươi tên đệ tử Thần Tiêu tông ở xung quanh nhìn xem chăm chú, làm sao có đệ tử Đâu Suất cung nào dám vọng động.

Hơn mười tên đệ tử Đâu Suất cung đều bị phong tỏa tiên khí trong cơ thể.

Ba!

Một bàn tay to lớn đập tới, cũng không biết ai ra tay, đem mặt của mỗi gã đệ tử Đâu Suất cung đập cho sưng phồng lên.

- Chạy đến Ngũ Lôi sơn để khi phụ đệ tử của Thần Tiêu tông chúng ta, thực khi Thần Tiêu tông chúng ta không có ai rồi. Một tát này là cho ngươi một điểm giáo huấn.

Lúc tên đệ tử Đâu Suất cung bị đánh, vẻ mặt còn đang mộng nhiên, lại là một bàn tay thô to đánh tới, đem cái má bên kia cũng tát đến sưng phồng lên.

Có một người động thủ, những người khác cũng bắt đầu động thủ. Nguyên một đám quyền đấm cước đá, vô cùng ăn ý hướng trên mặt những người này mà đánh.

Trong lòng mọi người biết rõ, những người này cuối cùng chỉ sợ còn phải đưa về Đâu Suất cung. Bất quá trước đó lại không ngại hung hắng giáo huấn bọn họ một trận.

Lâm Hi giật mình, bờ môi giật giật, lập tức sử dụng truyền âm nhập mật, tiếng như muỗi kêu truyền tới năm mươi tên đệ tử Thần Tiêu tông nói:

- Các vị sư huynh, ra tay lưu lại một chút, đừng đem bọn họ đánh chết. Hiện tại giết bọn chúng, chỉ sợ trong tông sẽ có chút phiền toái.

Chỉ chốc lát sau thì có vài đạo thanh âm truyền tới:

- Hắc hắc, sư đệ ngươi cứ yên tâm đi. Chúng ta đều thu chân khí, liền dùng quyền cước đánh, không chết được người.

- Ha ha, lúc chúng ta ở trên đường đã thương lượng xong, bắt được bọn hắn liền muốn hung hăng chỉnh đốn một lần. Về sau nếu đem bọn họ thả ra cũng chính là giết gà dọa khỉ, lại để cho đám quy tôn tử của Đâu Suất cung kia một trận giáo huấn.

- Kỳ thật có chết cũng không có cái gì lớn, đào hố chôn đi là được. Bất quá sư đệ ngươi đã nói, liền lưu lại cho bọn hắn một mạng. Ha ha, thật sự là thống khoái a!...

- ...

Lâm Hi.

Hóa ra những gia hỏa này cũng đã thương lượng trên đường đi tới, nghĩ đến thấu triệt, ngay cả chính mình cũng không biết.

Lâm Hi lắc đầu, biết rõ đối với chuyện này, cũng lười đi quản những đệ tử Đâu Suất cung kia đang kêu rên liên hồi.

Một bên, Hấp Huyết nữ vương Tạp Mễ Lạp quan sát nét mặt, nhìn thấy thần sắc Lâm Hi, hé miệng cười cười.

Nhưng chuyện này Lâm Hi không biết, nhưng nàng lại biết đến.

- A! Đáng chết a! Nếu như ta còn mạng sống trở về, nhất định sẽ trả thủ các ngươi.

- Hừ! Ngươi nói thêm câu nữa, lập tức chính là không trở về được nữa rồi... Ba!

... Từng tên đệ tử Đâu Suất cung rú thảm liên hồi.

50 tên đệ tử tinh anh Thần Tiêu tông đối phó với hơn mười người, quả thực là quá dễ dàng.

Mỗi người đều sẽ được ‘Chiêu đãi’ nhiệt tình, tuyệt đối sẽ không có ai bị ‘Lạnh nhạt’.

Lâm Hi cười cười, cũng liền không đi quản nhiều.

- Hầu sư huynh, đa tạ.

Lâm Hi đi đến trước mặt Khí Thánh vương Hầu Bạch, chắp tay lại.

Thần sắc Hầu Bạch lạnh nhạt, vẫn đứng ở biên giới ‘Chiến trường’. Hắn tuy một mực không có ra tay, bất quá Lâm Hi biết rõ hoàn toàn là vì người khác ở bên mà lược trận, nhân tâm của đệ tử Đâu Suất cung có cố kỵ nên mới không có người chạy trốn.

- Không cần, chuyện này tuy nguyên nhân gây ra là ngươi, nhưng mà cũng không hoàn toàn là vì ngươi. Đối với tông phái cũng có lợi, hơn nữa ta cũng không làm gì, bất quá ngươi nghĩ kỹ xử trí những đệ tử Đâu Suất cung này như thế nào rồi sao?

Hầu Bạch thản nhiên nói:

- Chuyện tình Phong Bạo chi môn còn chưa giải quyết triệt để, thời cơ này có thể là vô cùng mẫn cảm.

Nói xong một câu cuối cùng, Hầu Bạch nhưng lại dùng tới công phu truyền âm nhập mật.

- Cũng chính bởi vì nguyên nhân này ta mới tha cho bọn hắn một mạng. Bằng không mà nói, chỉ bằng mục đích chuyến này của bọn họ, sớm đã giết chết. Bất quá cho dù không giết bọn hắn, hung hăng giáo huấn một trận là không thể thiếu được.

Lâm Hi đồng dạng cũng dùng tới truyền âm nhập mật để nói.

Hai người nói chuyện cực kỳ bí mật, dù là gần trong gang tấc cũng không nghe được.

Chỉ thấy môi của hai người khẽ nhúc nhích.

Trong nội tâm Lâm Hi thật ra là rất muốn giết sạch những đệ tử Đâu Suất cung này. Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên mà hắn làm. Giết một người là giết, mà giết hai người cũng là giết!

Bất quá Lâm Hi cũng không khỏi không bận tâm đến cảm thụ của cao tầng Thần Tiêu tông.

Vài tên Hư Tiên, vài tên Đạo Quả, hơn nữa một gã thập trọng Thánh vương..., đội hình như vậy có quy mô không nhỏ, cho dù là Đâu Suất cung cũng không thể bỏ qua. Mạo muội giết, Đâu Suất cung chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, tránh không được sẽ hưng sư vấn tội.

Loại thời điểm đặc thù này, nội bộ Thần Tiêu tông còn chưa có quyết định như thế nào giao đấu với hai phái Thái Nguyên cùng Đâu Suất cung, mạo muội vạch mặt thì cực kỳ bất lợi.

Hung hăng giáo huấn những đệ tử Đâu Suất cung này là thuộc về giáo huấn, nhưng giết chết lại là một chuyện khác, khiến cho Thần Tiêu tông ở trên đạo lý có bất lợi.

Trong đầu Lâm Hi hiện lên từng đạo ý niệm, sau đó nói:

- Hầu sư huynh, những người này liền giao cho ngươi mang trở về trong tông phái đi thôi. Giao cho trưởng lão môn ở phía trên xử lý, chuyện này nếu làm tốt còn có thể có lợi ích rất lớn đối với Thần Tiêu tông chúng ta.

- Ha ha.

Trên mặt Khí Thánh vương rốt cục lộ ra vẻ tươi cười:

- Xem ra chuyện này ngươi cũng đã hiểu rồi. Một đám tiên đạo tu sĩ ra đối phó với người bình thường, dù là bởi vì nguyên nhân do ngươi, nếu truyền đi cũng là khiến cho người ta trơ trẽn, quá mức bỉ ổi, không còn phong phạm của tiên đạo đệ tử. Điểm này ngược lại là có thể lợi dụng tốt. Đương nhiên, một mặt khác cũng có thể bịa đặt, người tuy phải giao cho Đâu Suất cung, bất quá muốn đòi trở về cũng không dễ dàng như vậy, không ném chút mặt mũi là không được đấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK