Đại địa phập phồng giống như con đường nhấp nhô kéo dài cuối tầm mắt. Một đoàn bóng tối mơ hồ đứng vững trong không gian này, đó là một tòa núi cao ngất trời.
Trong vị diện không nhìn thấy mặt trời, cũng nhìn không thấy vì sao, ánh trăng, chỉ có ánh sáng mông lung ảm đạm, giống như đang ở trong cái bụng cá vậy.
Cả thế giới lộ ra âm u hoang vu.
- Lão đại, chúng ta đi đâu bây giờ?
Địa Ngục Ma Long chán đến chết nói.
- Không biết. Khó có được lúc tiến vào phong bạo chi môn, tự nhiên là phải đi xem một chút rồi!
Lâm Hi thản nhiên nói, trên mặt hoàn toàn không có cảm giác khẩn trương khi bị đuổi giết. Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba tông đuổi giết ít nhất phải mười ngày nữa mới đến.
Mười ngày, kỳ thật đây là đoạn thời gian rất dài đấy. Ít nhất trong đoạn thời gian này ba người được an toàn, hoàn toàn không cần lo lắng ba phái sẽ đuổi giết.
- Chủ nhân, vị diện này quá kỳ quái, ta có cảm giác nó quá hỗn loạn.
Hấp Huyết Nữ Vương xinh đẹp khuynh thành dò xét trong tối tăm mờ mịt, bầu trời giống như vĩnh viễn như chạng vạng tối thế này.
Sinh vật ra đời trong vị diển như vậy chắc chắn không tốt lắm, bởi vì Tạp Mễ Lạp phi thường mẫn cảm với bản chất vị diện. Nàng cảm giác được kết cấu của vị diện trong tối tăm tràn ngập rất nhiều thứ hỗn loạn, có nhiều thứ thậm chí còn ảnh hưởng tới khứu giác của nàng.
Đây là chuyện không tưởng tượng nổi.
- Như thế nào, có nguy hiểm gì?
Lâm Hi nghe vậy dừng bước lại, đôi mắt nháy một cái và nói.
- Không phải. Là bản chất của vị diện này. Chính ta là sinh vật ra đời trong vị diện, tuy không cảm nhận được quy tắc ở đây nhưng đã có trực giác ngạy cảm bản chất của vị diện này.
Hấp Huyết Nữ Vương Tạp Mễ Lạp nói.
- Ma Đồ, ngươi có cảm giác này hay không?
Tạp Mễ Lạp nói.
- Ta? Không có ah, vị diện này ta rất ưa thích đấy, hỗn loạn, hắc ám, Ân, đúng rồi, khứu giác của ta hình như không dùng tốt thì phải.
Địa Ngục Ma Long gãi gãi cái mũi, lười biếng nói.
Làm sinh vật ra đời trong vị diện, bản chất linh hồn ưa thích hắc ám, hỗn loạn cùng giết chóc. Đây chính là bản chất của sinh vật vị diện, Tạp Mễ Lạp nói "Hỗn loạn " hoàn toàn là sở thích của Địa Ngục Ma Long.
Lâm Hi có chút nhíu mày, trong đầu nhớ tới Tiết Liệt đã từng nói với đệ tử Tiên La Phái, hắn hơi suy nghĩ:
- Tiết Liệt đã từng nói qua, phong bạo chi môn là thuộc về thượng cổ di tích trong bắc băng nguyên. Điều này cũng có ý nghĩa phong bạo chi môn này có quan hệ tới cường giả thượng cổ. Sau phong bạo chi môn có hàng trăm hàng ngàn tiểu thứ nguyên, vị diện, không gian. Dưới tình huống bình thường một thời không chi môn chẳng thể quán thông nhiều nơi như vậy. Ta hoài nghi đây là kết quả của cường giả thượng cổ mà thành. Các ngươi cảm giác được khí tức hỗn loạn kia hẳn là khí tức chiến đấu đặc thù sâu trong vị diện từ thời thượng cổ tới bây giờ.
- Ah!
Địa Ngục Ma Long cùng Tạp Mễ Lạp nghe vậy lộ ra thần sắc giật mình
Thời đại thượng cổ đã trôi qua thật lâu rồi, khí tức chiến đấu từ thời thượng cổ thậm chí dung hòa làm một thể với vị diện, đây quả thực là chuyện không tưởng tượng nổi.
Lâm Hi lườm hai người và cười cười.
Trên thực tế còn có một câu mà Lâm Hi còn chưa có nói: phong bạo chi môn cho người ta cảm giác đầu tiên giống như một tấm gương bị nghiền nát, những thứ nguyên, vị diện, không gian này chính là mảnh vỡ của tấm gương đó.
Cũng chỉ có như vậy mới có thể giải thích một "Phong bạo chi môn" vì cái gì có thể quán thông nhiều không gian như vậy.
Trong nội tâm Lâm Hi ẩn ẩn có loại suy đoán, "Phong bạo chi môn" dường như nằm ở trung tâm của vô số vi diện và không gian, như vậy mới có thể tùy cơ hội đi thông thế giới khác như vậy.
- Đi thôi, chúng ta trước tiên tìm chỗ đặt chân đã, tu luyện một chút đi, trong vòng mười ngày hết sức tăng thực lực của mình lên. Nhưng mà đáng tiếc nguyên khí của vị diện này không đủ, không có dồi dào như bên ngoài.
Lâm Hi nói còn chưa dứt lời thì nghe một tiếng Lê-eeee-eezz~! vang lên.
Lê-eeee-eezz~!! --
Tiếng kêu to này xuất hiện đột nhiên giống như thanh lợi kiếm xẹt qua bầu trời vậy.
Ầm ầm!
Tiếng chấn động kịch liệt truyền từ phương xa tới nơi này, bọn người Lâm Hi đứng trên mặt đất cảm thấy mặt đất chấn động mạnh mẽ như có động đất.
- Xảy ra chuyện gì?
Địa Ngục Ma Long nháy mắt mấy cái, nó kinh nghi nhìn qua hướng động đất.
Lâm Hi cũng ngẩng đầu lên, có chút nhíu mày nhìn qua phương xa.
- Mùi máu thật đậm đặc!
Tạp Mễ Lạp ngẩng đầu lên, đạo huyết khí này vô cùng nồng đậm, đột nhiên câu dẫn nàng muốn ăn, bình thường chỉ có sinh vật cực kỳ cường đại có máu huyết dồi dào mới có thể câu dẫn loại dục vọng này của nàng.
- Thiệt nhiều...
Tạp Mễ Lạp lẩm bẩm nói, nàng quay đầu lại nhìn qua Địa Ngục Ma Long, hai người nhìn ra cảm giác đói khát trong mắt của đối phương.
Phanh!
Hai cánh chấn động, Địa Ngục Ma Long cùng Tạp Mễ Lạp đồng thời như mũi tên bay thẳng lên cao.
- Ông!
Chỉ thấy ở sau ngọn núi lớn xa xa có rất nhiều dã thú đang chạy trôn. Sói, hổ, sài, báo, tê giác, lợn rừng... hàng trăm hàng ngàn con. Tuy chỉ là dã thú bình thường nhất, nhưng mà những dã thú này có khí lực mạnh mẽ không tưởng tượng nổi, rõ ràng đều là sinh vật Luyện Khí đệ nhất trọng, nhị trọng, tam trọng, tứ trọng.
Hơn nữa hình thể của chúng vô cùng khổng lồ, cao to hơn dã thú bình thường bảy tám lần, thậm chí hơn mười lần, thân hình của chúng to lớn rắn chắc và nhanh nhẹn không tưởng tượng nổi.
- Đây là tình huống gì?
Con mắt Địa Ngục Ma Long trợn to, trong ánh mắt hiện ra hào quang không tưởng tượng nổi.
Thực lực những sinh vật này cường đại, nhưng thoạt nhìn chúng không am hiểu công kích. Ít nhất không hợp với thực lực của chúng. Giống như một nông dân đột nhiên cầm thương của tướng quân vậy, hoàn toàn không có uy lực vạn nhân địch.
Tập tính của chúng hoàn toàn dừng ở mức dã thú. Từ tư thế chạy trôn của chúng thì Ma Đồ có thể đoán được chúng vẫn còn lợi dụng tập tính của dã thú đi công kích.
- Đúng là không tưởng tượng nổi, những dã thú này cũng có huyết thông cự long đấy, nhưng căn bản không biết vận dụng như thế nào.
Hấp Huyết Nữ Vương Tạp Mễ Lạp nhìn qua đàn thú ở phương xa lộ ra thần sắc giật mình. Nàng cảm giác được loại dục vọng muốn ăn tới từ đám dã thú này.
Trong con mắt của nàng nhìn thì có thể cảm giác được trong thân thể những dã thú này ẩn chứa nguyên khí không tưởng tượng nổi. Chúng giông như thần giữ của, từ nhỏ tới lớn ăn xong rồi ngủ, cố gắng công tác sau đó mang lại tài phù kếch sù, một đồng tiền cũng không bỏ ra ngoài.
Thịt của đàn thú này chính mà mỹ vị tốt nhất nha.
Đối với sinh vật như Địa Ngục Ma Long cùng Tạp Mễ Lạp mà nói làm sao chịu được nữa?
- Rống! --
Địa Ngục Ma Long bạo rống một tiếng, đột nhiên thân hình bành trướng, hiển lộ ra hình thái khổng lồ nhất, giống như một ngọn núi nhỏ lơ lửng trên không trung, hoàn toàn hiển lộ bộ dáng ăn uống.
- Xùy!
Hấp Huyết Nữ Vương cũng lộ ra răng nanh sắc bén, đôi mắt huyết hồng, nước miêng chảy ra.
- Ha ha, ta dã hiểu vì sao những con dã thú này chạy tới đây rồi. Đi thôi, yên tâm ăn uống. Mấy gia hỏa này giao cho ta.
Lâm Hi nhìn qua xa xa nói.
Phía sau đàn thú chính là bốn, năm thân thể hỏa hồng, có chút sinh vật yêu ưng mà Lâm Hi nhìn thấy trong không gian hắc long vậy.
Những sinh vật huyết hồng này có hai cánh bằng màu đỏ, thân thể tỏa ra sương mù đỏ hồng hóa thành mây mù, tỏa ra ngoài bao phủ phạm vi mười trượng.
Khác với "Ưng yêu" chính là những con này không có dùng móng vuốt tấn công, mà là phun hỏa diễm. Tới mức độ nào đó không thể dùng hỏa diễm mà hình dung được, mà là ngưng thực như nước, giống như chân khí của Luyện khí Cảnh vậy.
- Một đầu Luyện Khí lục trọng, bốn đầu Luyện Khí thất trọng, đúng là không tưởng tượng nổi nha, trong phong bạo chi môn không ngờ còn có sinh vật hỏa hệ.
Trong mắt Lâm Hi băn ra hào quang màu vàng, nhìn qua những sinh vật hỏa hồng này và trong mắt Lâm Hi ẩn ẩn nghĩ tới cái gì đó.
- Rống! --
Trong tiếng gầm gừ kinh thiên thì Địa Ngục Ma Long cùng Hấp Huyết Nữ Vương đã sớm nhịn không được, đã buông tha tư thái sinh vật cường đại của mình.
- NGAO!
Địa Ngục Ma Long bay sát đất, móng vuốt cũn không cần, trực tiếp há to miệng nuốt một con heo rừng to lớn.
- Gào! Đúng là mỹ vị mà, mùi vị này...
Địa Ngục Ma Long hưng phấn gào thét.
Đây quả thực là bữa tiệc lớn màu mỡ, làm cho người ta điên cuồng nhất là mỗi một đầu dã thú đều ẩn chứa nguyên khí vô cùng tinh thuần, mạnh mẽ không tưởng tượng nổi.
Địa Ngục Ma Long điên cuồng gào thét lên, toàn thân của nó run rẩy kích động, trong ánh mắt bắn ra hào quang sáng ngời như sói hoang vậy.
Nó đã điên cuồng, dục vọng ăn uống triệt để bạo phát ra.
Lúc này không ai có thể ngăn cản nó được.
- Xùy!
Hấp Huyết Nữ Vương bám vào một con tê giác, răng nhọn của nàng cắm vào thân thể của con thú. Trong mấy giây ngắn ngủi máu tươi trong người con tê giác to lớn này bị hút sạch không còn.
Ầm ầm!
Bụi mù cuồn cuộn, con tê giác cao hơn mười trượng té trên mặt đất. Thân hình vốn khổng lồ lập tức khô quắt lại, chỉ còn lại khung xương khổng lồ.
- Ah! --
Hấp Huyết Nữ Vương phát ra âm thanh sung sướng, vẻ mặt như si mê như say sưa:
- Quả thực là máu huyết ngon ngọt!
Loại cảm giác này quả thực khiến người ta điên cuồng!
Rất nhanh Địa Ngục Ma Long cùng Hấp Huyết Nữ Vương ở trong đàn thú trắng trợn ăn uống. Khí tức của cả hai lập tức tăng vọt. Mỗi khi thôn phệ một con dã thú thì khí tức tăng lên một phần vô cùng ổn định.
Thực lực của chúng khi không ngừng ăn uống tăng trưởng mạnh hơn.
Lê-eeee-eezz~!! --
Năm đầu Ưng Yêu đang bay cũng phát hiện Địa Ngục Ma Long cùng Hấp Huyết Nữ Vương săn trộm của chúng, lập tức tức giận gào lên, lập tức buông tha việc xua đuổi đàn thú, lập tức xông qua phía Ma Đồ, cùng Tạp Mễ Lạp bên dưới.
- A!
Lâm Hi trên không trung nhìn thấy thì mỉm cười, thân hình rung động bắn tới như điện.
Ông!
Hào quang lóe lên, Lâm Hi tựu đã ở trước mặt năm đầu Ưng Yêu:
- Đối thủ của các ngươi là ta!
- Muốn chết!
Một luồn ý niệm đột nhiên vang lên trong đầu Lâm Hi. Sau đó năm đầu "Ưng yêu" đồng thời bắn ra yêu khí bàng bạc về phía Lâm Hi.
Oanh!
Một đoàn hỏa cầu nổ tung lên, tỏa ra nhiệt độ cực cao. Ánh lửa thu liễm và một thân ảnh từ trong hỏa cầu đi ra ngoài.
- Không có khả năng!
Một đầu yêu ưng Luyện Khí tầng thứ bảy vẻ mặt không tưởng tượng nổi.