- Cung kính không bằng tuân mệnh...
Bá!
Tâm niệm Lâm Hi vừa động, lập tức hoành độ hư không đi thẳng vào trong đại điện, hắn đi theo cảm cứng tiến vào trong một nơi của đại điện. Chỗ đó có khí tức tiên khí tỏa ra như đại dương mênh mông vậy, chính là nơi có khí thế cường đại nhất của tiểu động thiên này.
- Ông!
Lúc Lâm Hi bay qua từng tòa điêu lan ngọc thế và đi vào trong đại điện. Hai cánh cửa hình chữ nhật cao mười trượng có màu kim hồng sắc mở ra ngay. Một hương khí nữ tử tỏa ra thơm ngát, từ trong đại điện bay ra ngoài.
Xoạt!
Lâm Hi xẹt qua một đạo tàn ảnh tiến vào trong đại điện.
Đây là một tòa đại điện to lớn, mặt đất có màu xanh đen, có phạm vi chừng mấy trăm bước chân, nó cực kỳ rộng rãi khôi vĩ. Hơn nữa đại điện này khác với những đại điện khác. Trung ương có một bình đài nổi lên cao cao.
Trên đó có một nữ tử dáng người cao gầy mặc quần lụa mỏng có hai màu kim hồng, nàng đứng ở trên đó. Hai mắt của nàng nhắm chặt và làn da trắng nõn giống như cẩm thạch điêu khắc mà thành, lẳng lặng đứng ở đó nhưng cao quý và đoan trang.
Biên giới quần lụa mỏng của nàng có mấy viền kim hoặc hồng nhìn qua giống như dòng sông, từ trên đài cao nhìn xuống dưới.
Biên giới đài cao có vài thiếu nữ quần áo tú lệ tu vi thánh nữ đang nâng làn vái của nữ tử, giống như cung phụng quý phi, hoàng hậu vậy, quỳ rạp trên đất, thần thái cung kính không nhúc nhích.
- Đây chính là đệ ngũ thần phi, quả nhiên xinh đẹp, khó trách thần tử lại vừa ý nàng.
Lâm Hi lơ lửng trên không nhìn qua phía trước và nói thầm.
Trong mũi của hắn ngửi được hương thơm như hoa lan, đó là hương thơm trên người của đệ ngũ thần phi, có loại khác thường, mị lực rung động lòng người.
Lâm Hi cẩn thận dò xét "Đệ ngũ thần phi", chân thân và phù lục kim hồng sắc ngưng tụ thành có bốn phần tương tự. Nhưng mà nàng xinh đẹp hơn hóa thân của mình nhiều lắm.
Mái tóc đen nhánh xinh đẹp tản ra mê người sáng bóng từ hai bờ vai thẳng tắp rủ xuống rơi xuống, tự nhiên rủ xuống đến phần eo. Mặt nàng hình rất đẹp, lông mi thon dài, làn da trắng nõn như dương chi bạch ngọc, tinh tế tỉ mỉ bóng loáng giống như không dính một hạt bụi nào. Đôi môi của nàng đỏ mọng no đủ, giống như một đoàn hỏa diễm mạnh mẽ có thể thiêu đốt lòng người, không nhịn được xúc động muốn âu yếm.
Nói tóm lại đây là vưu vật nhân gian chính thức!
Lâm Hi hơi hít một hơi, trong nội tâm không thể không thừa nhận "Thần tử" chọn trúng phi tử đều là những người sưu phàm thoát tục, có được dung nhan khiến người ta phải ngẩn ngơ say đắm.
- Lâm Hi, bái kiến sư tỷ.
Lâm Hi bình tĩnh tâm thần, có chút khom mình hành lễ nói.
"Đệ tử chân truyền" địa vị cao thượng, cho dù "Thập Thánh Vương" trước mặt "Đệ tử chân truyền" cũng phải cung kính, cực kỳ tôn trọng. Đệ tử nội môn ai cũng lấy mục tiêu trở thành "Đệ tử chân truyền" làm điểm cuối của mình.
Một khi trở thành "Đệ tử chân truyền ", vậy tương đương với việc thăng tiên, từ nay về sau là tồn tại hết sức quan trọng trong tông phái.
Nhưng mà cẩn thận suy nghĩ thì "Đệ tử chân truyền" tuy được sùng bái trong tông phái nhưng cũng chỉ là đệ tử, bản chất chỉ khác đệ tử nội môn mà thôi.
Lâm Hi vẫn dùng đủ các lễ nghĩa của sư đệ khi tương kiến với nàng. Về phần thân phận "Thần phi" là do đệ tử khác gọi mà thôi, không được tông phái thừa nhận, cũng không được Lâm Hi thừa nhận.
- Ngươi rốt cuộc cũng đã tới...
Đệ ngũ thần phi lười biếng không mở mắt ra, chỉ nói một câu, đôi mắt động động hai cái, sau đó một đạo tinh quang sáng ngời trong mắt của nàng bắn ra ngoài.
Chỉ thấy nàng vừa mở mắt ra thì khí tức trên người của đệ ngũ thần phi trên lập tức biến hóa giống như sóng lớn. Phảng Giống như đá cẩm thạch không có sinh mạng sống lại, tỏa ra khí tức sinh mệnh kinh người. Khí tức của cả đại điện này cũng sinh ra biến hóa to lớn.
Trên người "Đệ ngũ thần phi" vốn mang theo khí tức tôn quý bẩm sinh, lập tức mạnh hơn không chỉ gấp mười lần. Giống như nàng là cửu thiên huyền nữ hạ phàm.
- Gặp được ngươi đúng là không dễ dàng nha!
Khóe miệng "Đệ ngũ thần phi" hiện ra nụ cười vui vẻ, nàng duỗi bàn tay thon dài ra hơi phất phất tay một cái.
- Vâng, thần phi.
Bốn phía đài cao có tám thị nữ thanh túy hiểu ý của nàng, quỳ rạp trên đất khom người thi lễ sau đó nối đuôi nhau ra ngoài, rời khỏi đại địa. Trong nháy mắt trong cung điện chỉ còn lại Lâm Hi và đệ ngũ thần phi.
Trong đại điện im ắng.
Đệ ngũ thần phi nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, ánh mắt của hai người hợp nhau, sau một lát đệ ngũ thần phi đột nhiên cười cười, tiếng cười thiên kiều bá mị.
- Lâm sư đệ, ngươi có biết hay không, người nhìn ta như vậy đã chết quá nhiều đấy? Cả Thần Tiêu Tông trừ nữ tử và cao tầng tông phái ra vẫn chưa có người nào dám dùng loại ánh mắt này dò xét ta cả.
Lâm Hi nghe vậy khẽ giật mình, hắn cũng không chú ý tới tầng cấp bậc lễ nghĩa như vậy. Nhưng mà hơi suy nghĩ lập tức cười rộ lên:
- Ha ha, sư tỷ đúng là biết chê cười, nếu nhìn ngươi là phải chết vậy ta cũng khôn có tin tà, sẽ nhìn nhiều hơn vài cái đấy.
Lâm Hi nói xong ánh mắt không kiêng nể gì cả nhìn từ trên xuống dưới, từ trái đến phải, dò xét đệ tử thần phi thật cẩn thận.
- Đấy, chẳng phải ta còn chưa chết sao?
- Khanh khách...
Đệ ngũ thần phi ngọc thể run rẩy, bị Lâm Hi chọc cười rộ lên, trong đôi mắt dịu dàng của nàng dị sắc lưu chuyển, nàng đi dọc theo bậc thang đi xuống dưới.
- Dám ăn đậu hủ của ta, Lâm Hi, lá gan của ngươi không nhỏ đấy.
Mặc dù nói ra lời khiến người ta kinh hồn táng đảm, nhưng mà đệ ngũ thần phi cũng không có ý trách tội cái gì, ngươi lại còn có hương vị dung túng.
Tim của Lâm Hi đập mạnh một cái, không thể không thừa nhận nữ nhân này nhất cử nhất động đứng là làm người ta rung động lòng người, làm cho con người ta cảm thấy khuynh đảo và mê luyến.
Nhưng mà Lâm Hi cũng cảm giác được đệ ngũ thần phi dường như đang cố ý khiêu khích hắn.
Tuy trong lòng của Lâm Hi cũng không e ngại thần tử, nhưng mà đệ ngũ thần phi là tiên lữ của thần tử, loại nữ nhân được thần tử vừa ý chắc chắn có điểm hơn người.
Song phương vừa mới gặp mặt nhau, còn chưa hiểu ý của nhau, cũng không nên bị nữ nhân không rõ sâu cạn này đùa bỡn trong tay, bởi vì làm vậy quá nguy hiểm.
- Sư tỷ, nếu ngươi không ngại thì ta trước ở trong đại điện này tu luyện một chút.
Đột nhiên Lâm Hi mỉm cười, bỗng nhiên không quan tâm mà ngồi xuống.
Nói xong cũng không chờ "Đệ ngũ thần phi" đáp ứng hoặc là phản đối, mắt nhắm lại trực tiếp tu luyện trong tiểu động thiên của "Đệ ngũ thần phi".
Ông!
Tay của Lâm Hi kết pháp quyết, hắn vận chuyển "Phong Ấn Đại Pháp ", chân khí trong cơ thể ù ù giống như sóng triều, bắt đầu luyện hóa chân khí không gian tán loạn.
Những chân khí không gian này lúc giao thủ với "Không Thánh Vương" đã trúng vào người, đây là chân khí của "Thánh Vương cấp". Tuy Lâm Hi thoát khỏi "Không Thánh Vương" đuổi giết, nhưng mà hắn không có thời gian xử lý chân khí không gian hỗn loạn trong người bị "Không Thánh Vương" lưu lại.